Ta Sinh Con Cho Tổng Tài
Chương 11 : Cố tra lại tới quấy rầy tôi
Ngày đăng: 09:28 18/04/20
Edit + Beta: Vịt
Lục Dương nhìn dáng vẻ Dư Bảo Nguyên rõ ràng khẩu thị tâm phi, cười như không cười.
Y có thể không biết chuyện Cố Phong đá Dư Bảo Nguyên?
Y sờ sờ đầu Dư Bảo Nguyên, "Có gì khó khăn có thể tìm tôi."
Dư Bảo Nguyên mỉm cười nắm lấy tay y, "Cám ơn Lục tổng, bất quá không được sờ đầu tôi. Vừa xịt keo tạo hình xong đấy!"
Mân mê hai tiếng làm được kiểu tóc cool ngầu, cậu cũng không muốn bị người đụng rối.
Dù sao người có mặt ở đây đều không giàu sang thì cũng cao quý, cậu một tên quỷ nghèo, chỉ có thể dùng xinh đẹp giành thắng lợi.
Lục Dương ngẩn ra, ha ha cười hai tiếng, "Được, không động vào cậu, để cậu đẹp trai tới khi tiệc tối kết thúc!"
"Nên vậy," Tâm tình Dư Bảo Nguyên hơi chuyển biến tốt đẹp, cũng theo đó đắc ý, "Cũng không hỏi thăm chút, xinh đẹp vẫn là cường hạng của tôi."
Cửa bỗng nhiên rối loạn, không bao lâu, chỉ thấy Cố Phong mang theo Trần Lập Ninh đi vào hội trường.
Cố Phong vừa vào cửa, chỉ hơi xoay đầu đã nhìn thấy Dư Bảo Nguyên.
Trợ lý nhỏ của hắn, cùng với tổng tài Lục thị nhìn nhau mà cười, tay còn đụng vào nhau, hòa hợp ái muội nói không hết.
Trần Lập Ninh cùng Cố Phong tới, lúc này đang theo bên cạnh Cố Phong, thấy ánh mắt Cố Phong có cái gì không đúng, kéo kéo hắn, "Cố Phong?"
Cố Phong bình tĩnh thu hồi ánh mắt, hướng mấy bạn hợp tác chạm mặt mà đến, mỉm cười bắt tay.
Đợi đến dạ tiệc chính thức bắt đầu, Cố Phong mới thoát khỏi giao thiệp thương mại phức tạp, ở chỗ ngồi khách quý mà bên tổ chức sắp xếp ngồi xuống.
Dư Bảo Nguyên và Lục Dương nói rõ, tự giác mà tìm chỗ ngòi dán thẻ tên mình, vừa lúc ở bên cạnh Cố Phong.
Cậu sắc mặt tự nhiên mà ở bên cạnh Cố Phong ngồi xuống, hơi ngẩng đầu nhìn đường cong lãnh ngạnh của Cố Phong, cảm thấy người này dường như có điểm nào không đúng.
Sắc mặt thối thành như vậy, giống như không phải tới tham gia dạ tiệc từ thiện, là tới chịu tang.
Dư Bảo Nguyên thu hồi ánh mắt, nhìn sân khấu.
"Cậu khoảng thời gian này, định phân cao thấp với tôi phải không?"
Dư Bảo Nguyên bất đắc dĩ thở dài, "Cố tổng, cho dù tôi là nhân viên của Cố thị, nhưng nói chuyện với ai, thuộc về tự do cá nhân của tôi đi."
Tự do? Tự do cái rắm!
Cậu hiện tại chính là quá tự do!
Cố Phong tức giận tới mức trực tiếp nhéo cằm Dư Bảo Nguyên, cúi đầu hôn lên.
Dáng vẻ không nghe lời hiện tại của Dư Bảo Nguyên quả thực chọc hắn nổi điên.
Trong lòng hắn có kích thích, muốn dùng hết thảy thủ đoạn kịch liệt để người này ngoan ngoãn nghe lời!
Dư Bảo Nguyên không để ý, đôi môi Cố Phong đã dán sát vào cậu, cánh tay Cố Phong giam cầm cậu, nhiệt độ lửa nóng bao vây cậu, lồng ngực trần trụi chặt chẽ dán thân thể cậu.
Cậu càng tránh thoát, Cố Phong ôm càng chặt, cậu quả thực sắp hít thở không thông.
"Chát -"
Không chút suy nghĩ, Dư Bảo Nguyên giơ tay lên chính là một tát quất tới.
Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng thay đồ vi diệu.
Ánh mắt Cố Phong u ám, "Dư Bảo Nguyên, gan cậu đủ lớn."
"Cố tổng, tôi không cợt nhả với anh. Tôi lúc trước đã cảnh cáo anh, chúng ta đã chia tay, anh bây giờ chỉ là cấp trên của tôi, loại hành vi này của anh, nghiêm túc mà nói, thuộc về quấy rối tình dục!"
Con ngươi Cố Phong nguy hiểm mà nhìn chằm chằm cậu.
"Tôi và Lục Dương chỉ là quan hệ bạn bè bình thường. Tôi là một người có tu dưỡng nghề nghiệp, tôi nói chuyện với cậu ấy, không có liên quan đến cơ mật gì của công ty, anh có lẽ có thể yên tâm," Dư Bảo Nguyên hít sâu một hơi, "Cho nên, anh cũng đừng làm loại chuyện này với tôi. Nếu lần sau anh còn dám làm...... Tôi không ngại cầm máy kẹp ghim đính trứng trứng của anh trên ghế!"
Vừa nói, cậu tiến tới bên tai Cố Phong, "Tôi nói được làm được!"
Dứt lời, ưỡn thẳng lưng rời đi. Chỉ để lại Cố Phong ngốc ở trong phòng thay đồ, một người đàn ông gần 1m9, lõa thân trên, tâm tình phức tạp.