Ta Sinh Con Cho Tổng Tài

Chương 182 : Muốn trở thành đôi mắt của em

Ngày đăng: 09:29 18/04/20


Edit + Beta: Vịt



Dư Bảo Nguyên vào ngày thứ 2 Siêu Cấp Nguyên Bảo kinh doanh năm mới liền cho bản thân nghỉ.



Cậu không đi đâu khác, đến bệnh viện.



Gần đây cứ cảm thấy mắt có gì không đúng. Nói là cận thị, nhưng cũng không liên tục xuất hiện bóng chồng, mơ hồ, huống chi mỗi lần triệu chứng này biến mất cũng cần thời gian càng ngày càng dài, Dư Bảo Nguyên không thể không để ý nhiều.



"Triệu chứng này của ngài là thị lực không rõ, hơn nữa cần có thời gian hồi phục càng ngày càng dài phải không?" Bác sĩ ngồi sau bàn điềm tĩnh hỏi, "Tình hình này đã bao lâu rồi?"



"Triệu chứng này, có lẽ...... cũng phải 1 tháng rồi."



Bác sĩ gật gật đầu, bỗng nhiên dường như nghĩ đến điều gì đó: "Dư tiên sinh, tôi thấy ngài lúc nãy đi vào khập khiễng, thất lễ hỏi một câu, có phải gần đây xảy ra chuyện bất thình lình như té ngã, tai nạn xe hay không?"



Dư Bảo Nguyên đang định lắc đầu, đầu óc xoay chuyển, bỗng nhiên nghĩ đến.



Ngày đó lúc tên trộm vào phòng, cậu quả thực ngã từ cầu thang xuống.



"Tôi...... từng gặp phải vụ trộm vào phòng," Hầu kết Dư Bảo Nguyên lăn một cái, "Lúc ấy lúc tôi đuổi theo tên trộm ra ngoài, ngã từ cầu thang xuống ngoài ý muốn, khả năng bị thương."



Bác sĩ gật gật đầu, bàn phím trong tay gõ cạch cạch: "Căn cứ vào tình huống, tôi nghĩ ngài phải chụp CT não trước, tôi mới có thể tiến hành phán đoán."



Dư Bảo Nguyên dựa theo chỉ thị của bác sĩ đi làm CT não, một hai tiếng đã có kết quả. Cậu cầm lấy tờ đơn CT lại đi tìm bác sĩ.



Bác sĩ cầm lấy ảnh CT, mắt híp lại quan sát tỉ mỉ, sau đó nói: "Não bị sưng tấy."



"Sưng tấy?" Trong lòng Dư Bảo Nguyên run lên.



"Ừm," Bác sĩ dùng ngón tay chỉ một mảng trên tờ đơn báo cáo, "Phán đoán bước đầu, hẳn là lúc ngài ngã từ cầu thang xuống, não bộ phị đập tổn thương chảy máu. Những máu bầm này đè vào thần kinh thị giác, cho nên tạo thành triệu chứng thị giác của ngài hiện tại mơ hồ xếp chồng."
"Đúng vậy," Mạnh Mãng Long lộ ra nụ cười kiêu ngạo tự hào, "Tôi có thể cảm giác được, vợ tôi mỗi tối đều cần tôi."



Cố Phong cười mắng một tiếng, nuốt ngụm rượu, nằm trên ghế mềm nhũn, trong đầu lại không ngừng nghĩ lại lời Mạnh Mãng Long vừa nói.



Phải ở trong lòng biến thành Dư Bảo Nguyên, phải cảm nhận cảm thụ của Dư Bảo Nguyên?



Phải trở thành tai, mũi của Dư Bảo Nguyên, phải trở thành...... mắt của Dư Bảo Nguyên?



_______________________________



Tác giả có lời muốn nói



Cố Gia Duệ: Cha ơi, gần đây con theo đuổi người ta hơi khó khăn......



Cố Phong: Theo đuổi ai?



Cố Gia Duệ: Cha trước tiên đừng hỏi cái này. Cha nói cho con biết, hồi đó cha theo đuổi ba thế nào?



Cố Phong: Hồi đó à...... là một cao nhân chỉ điểm cha, cha mới có thể đi đúng đường, triệt để chinh phục ba con.



Cố Gia Duệ: Muốn nghe ông ấy nói gì.



Cố Phong: Thật sự muốn nghe?



Cố Gia Duệ: Muốn!



Cố Phong: Con là con cha, vậy cha liền truyền thụ cho con. Đầu tiên, con phải biết, theo đuổi người, dạy chính là 3 chữ...... mạnh, chuẩn, hí hí hí.