Ta Sinh Con Cho Tổng Tài

Chương 242 : Cuối cùng cũng có lúc sau cơn mưa trời lại sáng

Ngày đăng: 09:29 18/04/20


Edit + Beta: Vịt



Gió trong hang thổi ù ù.



Dư Bảo Nguyên nhìn vết thương thấu người, cả người ngơ ra một câu cũng không nói được.



"Tại sao không nói với tôi?" Hồi lâu, Dư Bảo Nguyên cúi đầu, nhẹ nhàng hỏi.



Cố Phong im lặng một lát, bỗng nhiên cười một tiếng: "...... Có lẽ tôi tự nghĩ nhiều rồi đi, nhưng mà...... tôi sợ em lo lắng, sợ em không yên lòng."



"Vậy con mẹ anh xương cốt cứng vậy à?" Dư Bảo Nguyên bỗng nhiên nói, "Anh biết rõ vết thương trên chân mình lớn như vậy, anh còn đi khắp nơi bắt cá ngâm nước, anh thật sự cảm giác mình làm bằng sắt à?!"



"Nào," Cố Phong kéo tay Dư Bảo Nguyên, kéo người đến trong ngực mình, thỏa mãn thở dài, "Em có lẽ không nhất định sẽ tin, tôi bây giờ muốn bảo vệ em nhiều cỡ nào, muốn bù đắp em nhiều cỡ nào, muốn...... yêu em cỡ nào."



Trong lòng Dư Bảo Nguyên run lên: "Mẹ nó, tên khốn anh!"



"Bảo bối," Đôi mắt Cố Phong tràn ngập tình ý nhìn khuôn mặt Dư Bảo Nguyên, sau đó không nhịn được hôn lên mặt cậu, "Lúc em bị kéo từ trên boong thuyền xuống, tôi cảm thấy tim tôi cũng ngừng đập. Sau đó, thấy em phát sốt khó chịu, thấy em bị thương, tôi đau lòng hơn ai khác. Một chút đau của em, rơi vào trong mắt tôi, chính là đau âm ỉ."



Dư Bảo Nguyên lần đầu tiên không giãy dụa không phản bác, mà yên lặng nghe Cố Phong.



Gió trong hang vẫn thổi, mang theo mặn ẩm của biển.



"Tôi tình nguyện đau vô cùng, cũng không muốn để em đau một chút," Cố Phong tự giễu cười cười, "Tôi đã mắc nợ em rất nhiều, tôi bây giờ, liều mạng muốn cứu vãn, muốn bù đắp."



Dư Bảo Nguyên hừ nhẹ một tiếng, nhưng lại không nhịn được mũi chua xót, ẩm ướt lan lên hốc mắt.



"Xin lỗi," Cố Phong ôm chặt Dư Bảo Nguyên vào trong ngực, dường như chỉ có nhiệt độ của người này, mới có thể khiến mình an tâm, "Xin lỗi, bảo bối, xin lỗi. Trước đây...... đã làm nhiều chuyện tổn thương em. Con người tôi trì độn, em đối tốt với tôi, tôi đều hưởng thụ, nhưng lại đối xử lạnh nhạt với em."
Dư Bảo Nguyên bưng mặt Cố Phong, khóe môi hơi câu lên: "Sau này đàng hoàng đi theo gia, còn để em phát hiện anh nọ kia, em chặt chỗ đó của anh."



"Chỗ đó là đồ dùng chuyên dụng của em," Cố Phong không nhịn được hôn Dư Bảo Nguyên một cái, "Chỉ cần em muốn, tôi mỗi tối hiến lương thực, em kiểm tra, nhé?"



Dư Bảo Nguyên nắm nắm đấm đánh ngực hắn một cái: "Đồ đần, tra nam đáng chết, móng heo thối, đồ khốn!"



Mật ngữ bên trong hang dần yếu đi, theo trong hang dần yên tĩnh, mưa to đủ 3 ngày ở biển ngoài hang động, dần dần yên lặng.



Trời, sắp quang rồi.



Một cây gậy gỗ nhỏ, lướt qua biểu đồ hải lưu bằng giấy.



"Chúng tôi mời giáo sư chuyên nghiệp nhất có kinh nghiệm nhất trong cục," Một nhân viên nghiêm túc nói, "Giáo sư căn cứ vào bản đồ tuần hoàn khí quyển và tư liệu khác mà trung tâm khí tượng cung cấp, kết hợp với hướng hải lưu trên biển, đại khái vạch ra tuyến đường này."



Bạch Hướng Thịnh ôm Cố Gia Duệ, Mạnh Mãng Long ôm Mạnh Diệc Diệm, bên cạnh hai bọn họ, còn đứng Lộ Dương và Lục Dương, đối diện hai bọn họ, còn có Anna và Tiểu Chu, bọn họ ai cũng vẻ mặt ngưng trọng, nhìn bản đồ hải lưu khổ rộng, không chớp mắt.



Cho tới nay, tin tức mà công tác cứu viện gửi đến đều không có chút tiến triển nào, không có chút phát hiện, bọn họ vốn đã sắp tuyệt vọng, rốt cục hôm nay, nhận được thành quả sau khi nghiên cứu của giáo sư, bọn họ lập tức chạy đến, vây quanh một vòng, hy vọng có thể phát hiện gì đó.



Cây gậy của nhân viên chỉ vào một điểm: "Căn cứ vào máy định vị trên thuyền, lúc tai nạn trên biển phát sinh, thân thuyền hẳn là ở kinh độ và vĩ độ này. Kinh vĩ độ này giao giữa xuân hạ, hướng hải lưu trên biển là ngược lục địa, lại kết hợp với tin tức cơn bão, giáo sư Trần cảm thấy, hướng trôi trên biển hẳn như vậy."



Vừa nói, nhân viên công tác này dùng bút note màu đỏ, dựa theo đường ảo mà giáo sư Trần vẽ ra, vẽ một thực tuyến đỏ đậm: "Dọc theo hướng này đi tìm, có lẽ, công tác cứu viện có thể đột phá."



===================



Tui xin nhắc lại lần nữa là KHÔNG DẪN LINK TRUYỆN RA BẤT CỨ ĐÂU TRONG KHOẢNG THỜI GIAN NÀY. Thân ái và quyết thắng!