Ta Sinh Con Cho Tổng Tài

Chương 75 : Tôi nhớ lần gặp mặt đó

Ngày đăng: 09:28 18/04/20


Edit + Beta: Vịt



********** Mồng 8/3 chúc các phi tần càng ngày càng xinh đẹp và thành công:****** Pi xà luôn bên cạnh các nàng:*****



Ánh mắt Dư Bảo Nguyên nhìn xung quanh một vòng, ở trên người ngồi bên trái nhất, một mực yên lặng không lên tiếng hơi dừng một chút, sau đó liền dời đi, nhìn về phía Trần Lập Ninh vẻ mặt trắng bệch lại tức giận không thôi.



Trần Lập Ninh tàn bạo mà cắn răng, hiển nhiên không nghĩ tới chuyện có thể phát triển như vậy.



Y hôm nay cố ý gọi Dư Bảo Nguyên tới, chính là muốn để cho Dư Bảo Nguyên biết, chênh lệch giữa y và cậu. Cho cậu biết, Trần Lập Ninh y chẳng những có thể cướp đi bạn trai của Dư Bảo Nguyên, còn có thể ở nơi cao cấp tùy ý tiêu phí, mang theo một đám con em quan to phung phí vạn tiền, mà Dư Bảo Nguyên cậu chỉ có thể tiếp nhận sự thật, ngoan ngoãn cung cấp phục vụ cho y!



Nhưng y không nghĩ tới, Dư Bảo Nguyên dám dùng thủ đoạn lợi hại hơn phản dame đám bọn họ!



Dư Bảo Nguyên nhìn dáng vẻ Trần Lập Ninh trong cơn giận dữ, cười nói: "Sao thế? Cậu đối xử với tôi thế nào, tôi cũng dùng cách như vậy đối xử với cậu, cậu tức cái gì?"



Âm thanh Trần Lập Ninh giống như từ trong kẽ răng nặn ra: "Anh cảm thấy rất đắc ý?"



Dư Bảo Nguyên khẽ mỉm cười, gật gật đầu, "Tôi đắc ý lắm, không đúng, là cực kỳ đắc ý."



Trần Lập Ninh gắt gao nắm đấm, nắm tới móng tay cũng bắt đầu trắng bệch.



Dư Bảo Nguyên tới gần y, âm thanh nhẹ chút, "Công ty nhà bọn họ, đều là nguy hiểm tiềm ẩn. Nhưng tôi xem báo cáo tài vụ quý trước của Trần thị các cậu, hình như...... Tình huống rất không lạc quan ha."




Dứt lời, lau lau mặt, lau đi chất lỏng chảy xuống, xoay người đi tới ngoài cửa.



Lúc này ngược lại không ai dám ngăn. Cả Vương thiếu tính khí táo bạo kia cũng không cản cậu nữa, chỉ đứng tại chỗ trừng mắt.



Cậu thuận lợi đi ra khỏi bao sương, trong lòng lại hơi thở phào.



Dọc theo thảm trải thành đường đi về phía trước, đi tới trước thang máy, cậu đang định ấn xuống nút thang máy, một tay bỗng nhiên từ phía sau duỗi tới, vỗ vỗ vai cậu.



Cậu quay đầu nhìn một cái, là người đàn ông vẫn luôn ngồi bên trái nhất ghế lô, yên lặng không nói gì.



Người đàn ông này vóc người cường tráng thon dài, tỷ lệ cả người vô cùng tốt. Mặc dù cắt đầu cua bình thường không đặc sắc, nhưng phần anh tuấn lại không thể giảm, càng hiện ra một phần dương cương. Đương cong mặt anh sáng sủa, môi mỏng hơi mím, mặc một bộ quần áo thể thao, cực kỳ chói mắt.



Có lẽ cũng là thiếu gia nhà giàu có nào, bất quá cậu không nhận ra.



"Có việc?" Dư Bảo Nguyên không vui nói.



Người đàn ông kia đưa tới mấy tờ khăn giấy sạch sẽ: "Trên mặt toàn là bẩn, lau đi."



Dư Bảo Nguyên bán nghi ngờ nhận lấy khăn giấy.



Người đàn ông kia khẽ mỉm cười, răng vừa chỉnh tề vừa trắng, người anh tuấn, bỗng nhiên vươn ra một tay: "Xin chào, tôi tên là Tưởng Hạo."



=============



Chương này là chương dự trữ cuối cùng rồi =)))))) phải đợi vài hôm nữa mới có chương mới nha các nàng