Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế (Bản Dịch)
Chương 39 : Bài Hát Của Chúng Ta Thành Hit Rồi
Ngày đăng: 03:21 08/08/20
Chương 39: Bài Hát Của Chúng Ta Thành Hit Rồi
Trần Phong suy nghĩ một chút rồi mới đáp: "Chắc là cứ mỗi hai ba ngày lại tới báo cáo một lần, tiếp theo còn làm gì được nữa?"
Hắn không nói ra miệng, chẳng qua là câu được câu không, đông tây tán gẫu với Đường Sương mà thôi.
Dĩ nhiên là hắn sẽ không ngồi chờ chết.
Một mặt, hắn còn phải chờ “Vô Vị” chính thức phát hành, một khi thấy được hiệu quả, vậy thì sau này hắn cũng không còn cần phải lo lắng nữa.
Mặt khác, hắn quyết định hóa thủ thành công, chủ động đánh ra.
Bắt đầu từ bây giờ, Trần Phong sẽ thử thu thập chứng cứ, tranh thủ tìm ra nhược điểm của Lâm Đức.
Vừa vặn bây giờ Đường Sương đang công tác trong phòng kế hoạch của công ty, tất cả hoạt động lớn nhỏ của khu cao cấp đều phải qua tay cô ấy, nói không chừng bên phía cô ấy có thể lấy được chút tài liệu.
"Đúng rồi Trần Phong, nếu thực sự không thể giải quyết, anh chuyển vị trí khác xem sao? Gần đây chị Tôn, phó phòng kế hoạch, sắp phải nghỉ thai sản, trưởng phòng có ý muốn em giữ chức phó phòng."
"Đến lúc đó vị trí của em sẽ bị bỏ trống, em sẽ giúp anh tranh thủ, anh cũng nên chào hỏi trưởng phòng bên này một chút, bày tỏ rằng mình muốn chuyển đến phòng kế hoạch, lúc đó thì Lâm Đức có mọc thêm tay cũng không làm gì được anh."
Trần Phong đang không biết mở miệng thế nào cho thích hợp, không ngờ Đường Sương lại chủ động nói đến chuyện này.
"Nhưng anh không biết nghiệp vụ lập kế hoạch."
"Không sao cả, chỗ em có tài liệu kế hoạch chi tiết hai tháng gần đây của công ty, em sẽ gửi cho anh, anh xem qua nhiều một chút để tìm cảm giác nhưng anh tuyệt đối không được nói ra ngoài."
"Anh hiểu."
Lúc Trần Phong về đến nhà, Đường Sương đã gửi toàn bộ văn kiện qua.
Hắn xem sơ qua một lần, chợt cảm thấy hai mắt tỏa sáng.
Trước hắn chỉ là nhân viên bậc thấp nhất, vì cương vị hạn chế nên hắn không có cơ hội tiếp xúc với những bí mật cấp cao của công ty.
Nhưng phòng kế hoạch lại khác, cho dù trong công ty có bất kỳ thay đổi nào, cơ bản đều phải qua tay tính toán của phòng kế hoạch rồi mới được thực hiện, mỗi bản sao kế hoạch liên lụy đến mọi phương diện trong công ty, hơn nữa còn có thể dùng chúng để phân tích hướng đi trọng yếu kế tiếp của công ty.
Trong đó, thứ khiến Trần Phong để ý là kế hoạch của hoạt động marketing.
Hắn thật không nghĩ tới lại có một sự trùng hợp ngẫu nhiên đến vậy, công ty mới thuê một đại sứ thương hiệu, chính là người đã có hoạt động ở Hán Châu cách đây không lâu, nữ ca sĩ Hà Gia Kỳ.
Thời gian ký kết giữa hai bên, chính là 2 ngày sau khi Trần Phong mang bài hát đi bán và bị từ chối.
Sau khi ký kết, đương nhiên là nó sẽ có hiệu lực.
Cuối tuần, công ty Duyệt Lai sẽ tổ chức một sự kiện tiếp thị thương hiệu quy mô lớn tại Thượng Hoa plaza, đây là khu vực thương mại nòng cốt của khu vực cao cấp, đến lúc đó Hà Gia Kỳ sẽ ra sân hát 5 bài.
Kế hoạch chi tiết của sự kiện bao gồm tất cả mọi thứ, từ hội nghị - triển lãm, đến sắp xếp chỗ ăn ở cho nghệ sĩ, đến sắp xếp nhân sự, đến sự phối hợp biểu diễn của các công ty nghệ thuật… rất nhiều phương diện nội dung.
Quan trọng nhất, lại là hoạt động tiếp thị được đặt ở khu cao cấp, do đó không ít hạng mục liên quan đến tiền đều qua tay Lâm Đức.
Trần Phong suy nghĩ về cái bụng phệ của lão Lâm rồi tiếp tục suy nghĩ đến chiếc đồng hồ hơn 2 vạn mà Lâm Đức vừa đổi gần đây, trong lòng liền sáng tỏ.
Lâm béo khẳng định là moi được không ít tiền từ hoạt động lần này!
Hoạt động quảng bá lần này, kinh phí dự tính từ đầu đến cuối tổng cộng là hơn 120 vạn.
Trong mỗi khâu, trái phải đều là tiền.
Trần Phong không tin Lâm Đức lại không tìm cách kiếm lợi ích từ bên trong, giống như không có giao dịch nào trên thế giới mà không có tiền khấu trừ, đạo lý như nhau.
Đây là luật lệ bất thành văn, là thứ người người đều biết nhưng không người nào nguyện ý thừa nhận, ông chủ cũng lười đi truy cứu mấy loại quy tắc ngầm.
Trần Phong chỉ cần xuyên phá tầng quy tắc ngầm này, Lâm Đức không chết cũng phải lột da.
Trên đời, vĩnh viễn không có bức tường nào mà gió không lọt qua được, không sợ bị trộm, chỉ sợ bị kẻ trộm rình rập. (bị trộm thì cũng mất rồi, nhưng bị trộm rình rập sẽ chịu sự lo lắng, bất an)
Kẻ làm chuyện xấu luôn cho rằng mình sẽ không gặp báo ứng, thật ra lại chưa từng nghĩ, nếu người hữu tâm muốn lôi hắn ra thì chỗ hắn đứng dù có kín đến mức nào cũng sẽ có sơ hở.
Nhưng Trần Phong không thể điều tra quá trắng trợn, mấy ngày kế tiếp, hắn cũng chỉ sử dụng tài nguyên của mình, hay tự mình gọi điện dò xét những doanh nghiệp cung ứng trúng thầu kia, khảo sát giá cả đối phương đưa ra và đối chiếu điểm khác biệt trong kế hoạch.
Không thể không thừa nhận, tuy Lâm Đức là một kẻ rất đáng ghét nhưng anh ta đúng là có tài, làm việc rất chu đáo.
Con số mà những doanh nghiệp cung ứng này báo giá với khách hàng ẩn danh cũng không có sai biệt gì lớn so với trong kế hoạch.
Nếu muốn nắm thóp được số tiền hoa hồng mà Lâm Đức đã đút túi, cần phải điều tra sâu hơn.
Thời gian thấm thoát, chẳng bao lâu mà một tuần đã trôi qua, công tác điều tra của Trần Phong còn chưa thấy hiệu quả gì, mặt khác, rốt cuộc hắn lại nhận được cuộc gọi từ đích thân Mã Thiên Hoa.
"Trần tiên sinh, mười hai giờ trưa hôm nay, “Vô Vị” của Chung Lôi sẽ chính thức phát hành. Anh nhất định không được bỏ qua."
Với địa vị trong ngành của Mã Thiên Hoa mà nói thì việc người này tự mình gọi điện, chỉ có một ý nghĩa.
Anh ta muốn thể hiện sự coi trọng của chính mình đối với bài hát của Trần Phong và Chung Lôi.
Trong một tuần qua, rất nhiều nhân viên trong bộ phận khảo hạch nội bộ của Q-Tone đã nghe qua bài hát với tâm thế ngưỡng mộ, bình phẩm ca khúc cũng đã được viết xong trước thời hạn.
Thái độ của Q-Tone đối với “Vô Vị” là càng ngày càng coi trọng.
Dường như toàn bộ bình luận viên chuyên nghiệp có năng lực giám thưởng trên trung bình đều đánh giá chắc chắn, nếu bài hát này không thành hit thì trời đất khó mà tha thứ!
Q-Tone có rất nhiều số liệu tiêu chuẩn có thể dùng đến định lượng, đánh giá phản ứng thị trường cho một ca.
Tỷ lệ duy trì người nghe, mức độ nghe hết bài, tỉ lệ lặp lại, cân nhắc bình luận, gửi đánh giá cũng không phải là ít.
Đương nhiên Q-Tone cũng sẽ không công bố những số liệu này ra ngoài, Trần Phong cũng không quá quan tâm.
Sau khi bài hát được công bố thì hắn cũng chỉ theo dõi các bình luận và số lượng thay đổi của chúng trong một thời gian ngắn mà thôi.
Phát hành cùng lúc với “Vô Vị” có tổng cộng 5 bài hát mới, trong số đó chỉ có mỗi “Vô Vị” là được cấp tài nguyên hạng B.
Nghĩ đến việc phía Q-Tone vận hành có chủ ý, khiến “Vô Vị” hoàn mỹ tránh được các tác phẩm mới được phát hành bởi những nghệ sĩ tên tuổi thời kỳ.
Dựa vào hiệu ứng của việc tạo ra sự bùng nổ điên cuồng cách đây không lâu, mánh lới quảng cáo của người mới bí ẩn mạnh mẽ nhất trong lịch sử đã làm thỏa mãn cơn thèm ăn của người hâm mộ, kể từ khi ra mắt chính thức, số lượng bình luận và số lượng yêu cầu của “Vô Vị” rất tuyệt vời.
Đây đương nhiên là hiệu quả nên có, dù sao việc chiếm cứ nhiều tài nguyên như vậy nếu không thể biểu hiện tốt, thì quả là có lỗi với công sức cực khổ chuyên chở bài hát này về từ ngàn năm sau của Trần Phong.
Mười hai giờ rưỡi, bình luận bên dưới bài hát đã vượt 1.500 lượt. So với 4 tổng bình luận của 4 bài hát mới phát hành cùng lúc còn nhiều hơn.
Đồng thời lượng yêu cầu của bài hát cũng dễ dàng đột phá con số 20.000, như thể nghiền ép cả 4 ca khúc kia vậy.
Nhân viên bộ phận phụ trách bản quyền của Q-Tone liên lạc với hắn để chúc mừng, đối phương nói với Trần Phong, trong vòng nửa tiếng đồng hồ, tỷ lệ người sử dụng nghe hoàn chỉnh bài hát đạt đến 91. 87%.
Con số này đã vượt kỷ lục ghi chép trong năm nay, đồng thời cũng vượt kỷ lục của toàn bộ người mới kể từ khi Q-Tone bắt đầu phát nhạc theo yêu cầu.
Trần Phong đứng dậy từ trên ghế, hắn duỗi người, trở tay tắt đi máy tính.
Dùng con PC rách này quả thực rất khó chịu, mở Q-Tone mà kẹt mất 30s mới load xong, hắn sợ nếu mình tiếp tục dùng thì hắn sẽ bị chính sự bực tức của mình làm tổn thọ.
Hay là xem bằng điện thoại.
Hắn lôi điện thoại ra, phát hiện Chung Lôi gửi tin nhắn cho hắn tự lúc nào.
Chuyện này rất hiếm có.
Hắn mở ra xem, Chung Lôi nói.
"Mới vừa người của Q-Tone gọi điện thoại cho tôi, nói rằng “Vô Vị” đã thành HIT, anh có xem qua tình hình không? Bây giờ, cứ cách mỗi mười giây đồng hồ tôi lại reload khu bình luận, những người này cũng quá khen người rồi."
Trần Phong cười một tiếng.
Chỉ bằng những lời nói này liền có thể nhìn thấy Chung Lôi của bây giờ còn rất non nớt.
Hôm nay cô nàng sẽ còn vì những đánh giá của người khác mà vui buồn hờn giận, nhưng chỉ chưa đầy vài năm nữa, đối với hết thảy những thứ này cô sẽ chỉ thấy chai sạn, ngoại việc giữ lại cho mình nội tâm vững và và đam mê theo đuổi thì trong đầu không chứa nổi bất kỳ tâm tình nào khác.
Trần Phong suy nghĩ một chút rồi mới đáp: "Chắc là cứ mỗi hai ba ngày lại tới báo cáo một lần, tiếp theo còn làm gì được nữa?"
Hắn không nói ra miệng, chẳng qua là câu được câu không, đông tây tán gẫu với Đường Sương mà thôi.
Dĩ nhiên là hắn sẽ không ngồi chờ chết.
Một mặt, hắn còn phải chờ “Vô Vị” chính thức phát hành, một khi thấy được hiệu quả, vậy thì sau này hắn cũng không còn cần phải lo lắng nữa.
Mặt khác, hắn quyết định hóa thủ thành công, chủ động đánh ra.
Bắt đầu từ bây giờ, Trần Phong sẽ thử thu thập chứng cứ, tranh thủ tìm ra nhược điểm của Lâm Đức.
Vừa vặn bây giờ Đường Sương đang công tác trong phòng kế hoạch của công ty, tất cả hoạt động lớn nhỏ của khu cao cấp đều phải qua tay cô ấy, nói không chừng bên phía cô ấy có thể lấy được chút tài liệu.
"Đúng rồi Trần Phong, nếu thực sự không thể giải quyết, anh chuyển vị trí khác xem sao? Gần đây chị Tôn, phó phòng kế hoạch, sắp phải nghỉ thai sản, trưởng phòng có ý muốn em giữ chức phó phòng."
"Đến lúc đó vị trí của em sẽ bị bỏ trống, em sẽ giúp anh tranh thủ, anh cũng nên chào hỏi trưởng phòng bên này một chút, bày tỏ rằng mình muốn chuyển đến phòng kế hoạch, lúc đó thì Lâm Đức có mọc thêm tay cũng không làm gì được anh."
Trần Phong đang không biết mở miệng thế nào cho thích hợp, không ngờ Đường Sương lại chủ động nói đến chuyện này.
"Nhưng anh không biết nghiệp vụ lập kế hoạch."
"Không sao cả, chỗ em có tài liệu kế hoạch chi tiết hai tháng gần đây của công ty, em sẽ gửi cho anh, anh xem qua nhiều một chút để tìm cảm giác nhưng anh tuyệt đối không được nói ra ngoài."
"Anh hiểu."
Lúc Trần Phong về đến nhà, Đường Sương đã gửi toàn bộ văn kiện qua.
Hắn xem sơ qua một lần, chợt cảm thấy hai mắt tỏa sáng.
Trước hắn chỉ là nhân viên bậc thấp nhất, vì cương vị hạn chế nên hắn không có cơ hội tiếp xúc với những bí mật cấp cao của công ty.
Nhưng phòng kế hoạch lại khác, cho dù trong công ty có bất kỳ thay đổi nào, cơ bản đều phải qua tay tính toán của phòng kế hoạch rồi mới được thực hiện, mỗi bản sao kế hoạch liên lụy đến mọi phương diện trong công ty, hơn nữa còn có thể dùng chúng để phân tích hướng đi trọng yếu kế tiếp của công ty.
Trong đó, thứ khiến Trần Phong để ý là kế hoạch của hoạt động marketing.
Hắn thật không nghĩ tới lại có một sự trùng hợp ngẫu nhiên đến vậy, công ty mới thuê một đại sứ thương hiệu, chính là người đã có hoạt động ở Hán Châu cách đây không lâu, nữ ca sĩ Hà Gia Kỳ.
Thời gian ký kết giữa hai bên, chính là 2 ngày sau khi Trần Phong mang bài hát đi bán và bị từ chối.
Sau khi ký kết, đương nhiên là nó sẽ có hiệu lực.
Cuối tuần, công ty Duyệt Lai sẽ tổ chức một sự kiện tiếp thị thương hiệu quy mô lớn tại Thượng Hoa plaza, đây là khu vực thương mại nòng cốt của khu vực cao cấp, đến lúc đó Hà Gia Kỳ sẽ ra sân hát 5 bài.
Kế hoạch chi tiết của sự kiện bao gồm tất cả mọi thứ, từ hội nghị - triển lãm, đến sắp xếp chỗ ăn ở cho nghệ sĩ, đến sắp xếp nhân sự, đến sự phối hợp biểu diễn của các công ty nghệ thuật… rất nhiều phương diện nội dung.
Quan trọng nhất, lại là hoạt động tiếp thị được đặt ở khu cao cấp, do đó không ít hạng mục liên quan đến tiền đều qua tay Lâm Đức.
Trần Phong suy nghĩ về cái bụng phệ của lão Lâm rồi tiếp tục suy nghĩ đến chiếc đồng hồ hơn 2 vạn mà Lâm Đức vừa đổi gần đây, trong lòng liền sáng tỏ.
Lâm béo khẳng định là moi được không ít tiền từ hoạt động lần này!
Hoạt động quảng bá lần này, kinh phí dự tính từ đầu đến cuối tổng cộng là hơn 120 vạn.
Trong mỗi khâu, trái phải đều là tiền.
Trần Phong không tin Lâm Đức lại không tìm cách kiếm lợi ích từ bên trong, giống như không có giao dịch nào trên thế giới mà không có tiền khấu trừ, đạo lý như nhau.
Đây là luật lệ bất thành văn, là thứ người người đều biết nhưng không người nào nguyện ý thừa nhận, ông chủ cũng lười đi truy cứu mấy loại quy tắc ngầm.
Trần Phong chỉ cần xuyên phá tầng quy tắc ngầm này, Lâm Đức không chết cũng phải lột da.
Trên đời, vĩnh viễn không có bức tường nào mà gió không lọt qua được, không sợ bị trộm, chỉ sợ bị kẻ trộm rình rập. (bị trộm thì cũng mất rồi, nhưng bị trộm rình rập sẽ chịu sự lo lắng, bất an)
Kẻ làm chuyện xấu luôn cho rằng mình sẽ không gặp báo ứng, thật ra lại chưa từng nghĩ, nếu người hữu tâm muốn lôi hắn ra thì chỗ hắn đứng dù có kín đến mức nào cũng sẽ có sơ hở.
Nhưng Trần Phong không thể điều tra quá trắng trợn, mấy ngày kế tiếp, hắn cũng chỉ sử dụng tài nguyên của mình, hay tự mình gọi điện dò xét những doanh nghiệp cung ứng trúng thầu kia, khảo sát giá cả đối phương đưa ra và đối chiếu điểm khác biệt trong kế hoạch.
Không thể không thừa nhận, tuy Lâm Đức là một kẻ rất đáng ghét nhưng anh ta đúng là có tài, làm việc rất chu đáo.
Con số mà những doanh nghiệp cung ứng này báo giá với khách hàng ẩn danh cũng không có sai biệt gì lớn so với trong kế hoạch.
Nếu muốn nắm thóp được số tiền hoa hồng mà Lâm Đức đã đút túi, cần phải điều tra sâu hơn.
Thời gian thấm thoát, chẳng bao lâu mà một tuần đã trôi qua, công tác điều tra của Trần Phong còn chưa thấy hiệu quả gì, mặt khác, rốt cuộc hắn lại nhận được cuộc gọi từ đích thân Mã Thiên Hoa.
"Trần tiên sinh, mười hai giờ trưa hôm nay, “Vô Vị” của Chung Lôi sẽ chính thức phát hành. Anh nhất định không được bỏ qua."
Với địa vị trong ngành của Mã Thiên Hoa mà nói thì việc người này tự mình gọi điện, chỉ có một ý nghĩa.
Anh ta muốn thể hiện sự coi trọng của chính mình đối với bài hát của Trần Phong và Chung Lôi.
Trong một tuần qua, rất nhiều nhân viên trong bộ phận khảo hạch nội bộ của Q-Tone đã nghe qua bài hát với tâm thế ngưỡng mộ, bình phẩm ca khúc cũng đã được viết xong trước thời hạn.
Thái độ của Q-Tone đối với “Vô Vị” là càng ngày càng coi trọng.
Dường như toàn bộ bình luận viên chuyên nghiệp có năng lực giám thưởng trên trung bình đều đánh giá chắc chắn, nếu bài hát này không thành hit thì trời đất khó mà tha thứ!
Q-Tone có rất nhiều số liệu tiêu chuẩn có thể dùng đến định lượng, đánh giá phản ứng thị trường cho một ca.
Tỷ lệ duy trì người nghe, mức độ nghe hết bài, tỉ lệ lặp lại, cân nhắc bình luận, gửi đánh giá cũng không phải là ít.
Đương nhiên Q-Tone cũng sẽ không công bố những số liệu này ra ngoài, Trần Phong cũng không quá quan tâm.
Sau khi bài hát được công bố thì hắn cũng chỉ theo dõi các bình luận và số lượng thay đổi của chúng trong một thời gian ngắn mà thôi.
Phát hành cùng lúc với “Vô Vị” có tổng cộng 5 bài hát mới, trong số đó chỉ có mỗi “Vô Vị” là được cấp tài nguyên hạng B.
Nghĩ đến việc phía Q-Tone vận hành có chủ ý, khiến “Vô Vị” hoàn mỹ tránh được các tác phẩm mới được phát hành bởi những nghệ sĩ tên tuổi thời kỳ.
Dựa vào hiệu ứng của việc tạo ra sự bùng nổ điên cuồng cách đây không lâu, mánh lới quảng cáo của người mới bí ẩn mạnh mẽ nhất trong lịch sử đã làm thỏa mãn cơn thèm ăn của người hâm mộ, kể từ khi ra mắt chính thức, số lượng bình luận và số lượng yêu cầu của “Vô Vị” rất tuyệt vời.
Đây đương nhiên là hiệu quả nên có, dù sao việc chiếm cứ nhiều tài nguyên như vậy nếu không thể biểu hiện tốt, thì quả là có lỗi với công sức cực khổ chuyên chở bài hát này về từ ngàn năm sau của Trần Phong.
Mười hai giờ rưỡi, bình luận bên dưới bài hát đã vượt 1.500 lượt. So với 4 tổng bình luận của 4 bài hát mới phát hành cùng lúc còn nhiều hơn.
Đồng thời lượng yêu cầu của bài hát cũng dễ dàng đột phá con số 20.000, như thể nghiền ép cả 4 ca khúc kia vậy.
Nhân viên bộ phận phụ trách bản quyền của Q-Tone liên lạc với hắn để chúc mừng, đối phương nói với Trần Phong, trong vòng nửa tiếng đồng hồ, tỷ lệ người sử dụng nghe hoàn chỉnh bài hát đạt đến 91. 87%.
Con số này đã vượt kỷ lục ghi chép trong năm nay, đồng thời cũng vượt kỷ lục của toàn bộ người mới kể từ khi Q-Tone bắt đầu phát nhạc theo yêu cầu.
Trần Phong đứng dậy từ trên ghế, hắn duỗi người, trở tay tắt đi máy tính.
Dùng con PC rách này quả thực rất khó chịu, mở Q-Tone mà kẹt mất 30s mới load xong, hắn sợ nếu mình tiếp tục dùng thì hắn sẽ bị chính sự bực tức của mình làm tổn thọ.
Hay là xem bằng điện thoại.
Hắn lôi điện thoại ra, phát hiện Chung Lôi gửi tin nhắn cho hắn tự lúc nào.
Chuyện này rất hiếm có.
Hắn mở ra xem, Chung Lôi nói.
"Mới vừa người của Q-Tone gọi điện thoại cho tôi, nói rằng “Vô Vị” đã thành HIT, anh có xem qua tình hình không? Bây giờ, cứ cách mỗi mười giây đồng hồ tôi lại reload khu bình luận, những người này cũng quá khen người rồi."
Trần Phong cười một tiếng.
Chỉ bằng những lời nói này liền có thể nhìn thấy Chung Lôi của bây giờ còn rất non nớt.
Hôm nay cô nàng sẽ còn vì những đánh giá của người khác mà vui buồn hờn giận, nhưng chỉ chưa đầy vài năm nữa, đối với hết thảy những thứ này cô sẽ chỉ thấy chai sạn, ngoại việc giữ lại cho mình nội tâm vững và và đam mê theo đuổi thì trong đầu không chứa nổi bất kỳ tâm tình nào khác.