Ta Thật Sự Là Thần!

Chương 2 :

Ngày đăng: 01:36 27/06/20

Nam đưa mắt nhìn xung quanh, 1km xung quanh cậu lúc này đều là sỏi đá bụi đất bay mù mịt, cách xa xa thì là rừng cây um tùm vô cùng rộng lớn đang bao quanh ở giữa cậu thành hình tròn.
Nam hơi lắc nhẹ đầu tinh thần liền tỉnh táo lại, nghĩ lại về vụ nổ bigbang lúc nãy mà Nam liền biến sắc, cậu không ngờ bản thân mình lại mạnh như thế, tùy tiện 1 đấm liền hủy diệt cả một hành tinh thậm chí là cả những hàng tinh khác phụ cận! Quá mạnh quá bá! Cảm thụ so giới trong game chân thật hơn 1000 lần!
Nam Tinh thần hưng phấn không thôi, đang lúc tinh thần đang kích thích thì không biết từ nơi nào trên trời bỗng nhiên bay xuống một dáng người nóng bỏng, khuân mặt tinh xảo vô cùng xinh đẹp, tóc đen bay phấp phới, nàng ta mặc một quần áo lụa trắng tung bay trong gió kèm hiệu ứng xung quanh nàng phát ra ánh sáng vàng loá mắt suýt khiến cho Nam loá mù con mắt!
Không đợi Nam lên tiếng vị thiếu nữ kia liền đi thẳng đến chỗ cậu, ánh mắt di chuyển lên cơ thể cậu từ trên xuống dưới như là chuẩn bị làm gì đó mờ ám sự tình
Bỗng thiếu nữ này liền cất tiếng nói trong trẻo ngọt ngào như vắt ra sữa
- Một tên phàm nhân tại sao lại có thể xuất hiện ở nơi rừng rậm hoang vắng đầy hung thú này?
Nghe thiếu nữ nói mình là phàm nhân, Nam đang định phản bác lại thì nàng ta liền đưa tay ra đẩy Nam qua một bên, tiến về phía cái hố cậu vừa tạo ra khiến Nam trong lòng không khỏi liên tục chửi Mmpp!! Không để cho người ta giải thích thì còn hỏi cái qq à? Nghĩ bản thân xinh đẹp thì thích trang thế nào cũng được sao? Ta không phục!
Nam quay người lại ý định xử lí thiếu nữ kia và dạy nàng cách kính trên nhường dưới là như thế nào thì đột nhiên quay đầu lại nhìn lên trời, từ bầu trời lại rớt xuống ba bóng người. Ba người này rớt xuống liền hiện ra hình dáng, một ông lão, một ông chú và một bà cô lớn tuổi.
Ba người này đều cùng nhau tiến về phía Nam với ánh mắt cao lạnh quét lên người cậu khiến cho Nam vô cùng khó chịu liền lườm lại bọn hắn chửi to
- Má! Các người không có đường đi nữa sao mà hết lần này đến lần khác cứ muốn đi qua người ta mới được sao? Các người muốn đánh nhau phải không? Đến đến! Ta đang ngứa chân tay đây! Đến cho ta luyện chút!
Ba người nhìn kẻ trước mắt ăn nói lung tung vung vẩy tay như một tên điên liền trực tiếp lạnh lùng xuống. Tên thiếu niên này bọn hắn không cảm nhận được chút linh khí nào phát ra hiển nhiên cho là một tên phàm nhân, mà bọn hắn vốn không có thời gian nói nhảm với một tên phàm nhân như thế
Trong ba người thì đứng ra một ông lão liền nhăn mặt với đống nếp nhăn lại, ánh mắt ông hướng về phía Nam vận dụng linh áp với ý định đè chết tên sâu kiến cản đường này, nhưng một khắc lại để cho hắn kinh ngạc. Ông lão dùng đủ mọi cách vận dụng linh áp đến mức tối đa hướng phía Nam ép chết cậu, nhưng Nam vẫn mặt nhở nhơ giơ nắm đấm về phía bọn hắn hăm doạ
Ông lão ánh mắt liền kinh sợ, Không nên a! Ông đã dùng hết linh lực để nghiền nát tên thiếu niên trước mặt nhưng tên thiếu niên này vẫn không một chút biến hoá nào? Cái này nói xảy ra sơ xuất hay vẫn lão già yếu hoặc là kẻ thần bí trước mặt này quá mạnh?
Ông lão suy nghĩ trong lòng liền kinh sợ, ông đã tu luyện hơn ngàn năm nay mới đạt đến tuvi Hoá Thần mà kẻ trước mặt này phải mạnh cỡ nào mới khiến ông phải bó tay?
Đứng bên cạnh ông lão, ông chú kia vẻ mặt có chút khó hiểu nhìn sang ông lão giọng không kiên nhẫn nói
- Phụ thân? Lão nhân gia ngài làm gì mà không ra tay diệt con kiến cản đường này đi? Hay là lại cần phải hài nhi ra tay mới được?
Ông lão nghe vậy liền lắc đầu ánh mắt từ kinh sợ thành cẩn trọng nói
- kẻ trước mặt này không đơn giản, Hai đứa cận thận!
Ông chú kia nghe được câu nói ánh mắt liền nhìn ông lão với ý trêu đùa, hắn liền nhìn về phía Nam mà cười lớn
- Hahaa Lão cha già! Ngài lớn tuổi quá rồi nên sinh ra sợ này sợ kia tính đa nghi phải không? Chỉ là con sâu kiến mà thôi, để hài nhi ra tay lo vậy
Tay trái của hắn bỗng nhiên xuất hiện một thanh kiếm huyết sắc đỏ lòm liền hướng về phía cổ của Nam chém tới, giọng cuồng tiếu
- Haha, được chết dưới Hấp huyết kiếm của ta thứ 168777 người nhà ngươi nên tự hào đi!
" Cong" kiếm chém xuống cổ Nam phát ra tiếng sắt kêu liền dừng lại, nếu có thể có kính lúp ở đây soi thì sẽ thấy thanh kiếm chạm đến lông tơ trên cổ Nam liền bị chặn lại, thậm chí không để lại vết xước gì trên sợi lông tơ!
Ông chú kia ánh mắt cũng đờ đẫn nhìn thanh kiếm chém trên cổ Nam liền dựng yên đấy không khỏi hoài nghi nhân sinh. Dùng cổ đỡ lấy kiếm của hắn không bị thương chút nào? Muốn náo loạn à!!
Nam nhìn Thanh bảo kiếm đỏ lòm đang đặt ở trên cổ mình liền khẽ mỉm cười nhìn về phía 3 người kia, cậu ngón tay nắm lấy Thanh kiếm bóp chặt một cái, thanh kiếm liền giống như xốp vậy bị bóp vỡ tan thành vỡ đôi rớt xuống đất.
Đang ở ba người kia há hốc mồm ra kinh sợ, Nam liền đưa tay xuống bụng thức đầu tiên của võ karate liền hét lớn đấm ra một quyền, âm thanh vang vọng chấn động toàn bộ Thiên Huyền Tinh!
- Đỡ lấy một đấm của ta! Cú đấm nghiêm túc!!!
"A"! Đứng trước cú đấm với sức hủy thiên diệt địa, 3 người hoàn toàn không sức phản kháng chút nào liền cứ thế bốc hơi khỏi thế gian này. Không chỉ 3 người bốc hơi mà ngay cả những thứ trên đường bị sóng âm của cú đấm đi qua liền bị diệt thành bình địa hư vô, cho mãi đến khi sóng âm của cú đấm bay vượt ra khỏi bề mặt thiên huyền tinh bay ra ngoài vũ trụ bao la thì mới dần biến mất.
Sau cú đấm kết thúc, nhân loại và sinh linh không biết đã bị hủy diệt theo hàng trăm tỷ tỷ người và sinh linh, những kẻ sống sót cũng há hốc mồm quỳ xuống đất nhìn lên bầu trời dài một lối cắt ngang kia mà không khỏi thấy mình may mắn sau khi sống sót
Mà kẻ cầm đầu làm ra chuyện này thì hai mắt cũng trợn tròn chớp chớp nhẹ vài cái liền đưa tay lên đầu xoa xoa đầu ngây ngô cười hiền lành
- haha... Không phải đâu, mình đâu định dùng lực như vậy hà.. lỡ lỡ tay haha...
Nam đang định quay người về phía sau chuồn trốn tránh trách nhiệm thì thấy phía sau mình cái cô thiếu nữ áo trắng tiên tử lúc nãy hai tay đang đặt lên ngực, ánh mắt như nhìn quái vật nhìn về phía mình khiến Nam có chút chột dạ nhìn thẳng mắt nàng mà nói
- Ta không biết gì cả cô hiểu không? Mọi thứ hôm nay chỉ là lỡ tay cô hiểu không? Hiện tại ta không liên quan lên rời đi cô hiểu không?
Thiếu nữ nghe Nam nói nhất thời không biết phản ứng thế nào vẫn đứng đó trợn tròn mắt nhìn hắn không cất lên lời. Nam cũng không phải kẻ lắm lời.. ùm hiện tại là vậy! Vì thế Nam liền quay lưng đi đang định bay lên trời bỏ trốn thì cánh tay như bị ai đó kéo lại, cậu quay đầu nhìn thì ra là thiếu nữ kia
Chỉ nghe thiếu nữ kia giọng run run nói, ánh mắt rưng nước mắt nhìn hắn cầu xin
- Đại ca... Không, Đại nhân! Ngài làm ra mọi chuyện thế này ngài không nghĩ chịu trách nhiện sao...? Hàng ngàn sinh linh đã vì ngài mà mất mạng rồi đấy...!
Nam nhìn thiếu nữ đang bám cánh tay mình, nàng khuân mặt nhìn gần mới rõ, khuân mặt trái xoan, da trắng hồng xinh đẹp, đôi mắt to tròn tràn đầy sự linh tính cùng cái mũi và miệng nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, chuẩn mỹ nữ ngây thơ đáng yêu!
Nhìn thiếu nữ đang bám tay mình cầu xin Nam cũng không biết nói gì cho phải nữa, nói nàng ngốc hay là giả ngốc đây? Cầu xin một kẻ xa lạ vừa hủy diệt vô số sinh linh sao? Đầu không có não hoặc không sợ chết sẽ bị hắn quay lại giết người diệt khẩu sao?
Nam nhìn vào ánh mắt của thiếu nữ to tròn linh động tràn đầy ngây thơ hồn nhiên ánh mắt, Nam liền khẽ thở dài, thật là một cái ngây thơ lương thiện thiếu nữ a.
- Thôi được rồi buông tay ra đi, để caca lo mọi chuyện
Nam không biết xấu hộ tự nhận mình là caca hất nhẹ tay thiếu nữ ra, sợ hơi mạnh tay đem nàng cho đi diêm vương chơi thì lại phiền. Mà nghe Nam nói Thiếu nữ mới ý thức được mình lá gan to bằng trời! Dám đi kéo lại một đại khủng bố quái vật như thế. Nàng ngay lập tức biết điều yên phận đứng sang một bên nhìn về phía Nam xem hắn làm như thế nào để khắc phục hậu quả này
Chỉ thấy Nam khẽ đưa tay ra, trên trán hắn liền xuất hiện một vầng ánh sáng, miệng thì lẩm bẩm
- [ Sáng Tạo Chi Vật ], [ Sinh Mệnh Chi Lực ] mở!
....