Tả Thật Thế Giới Phái Mary Sue

Chương 11 :

Ngày đăng: 22:23 21/04/20


Ngôi biệt thự này ở trong nguyên tác là nơi ở riêng của Hoàng Phủ X, ngoại trừ người hầu và bảo tiêu thì chỉ có mình hắn ở, nhưng diện tích cũng không thua kém gì biệt thự Mộ Dung gia, vì thế sau một ngày chạy trốn cộng thêm ăn ít - Diệp Hi đi tới phòng ăn suýt nữa thì lăn ra ngất.



Thẩm Tu Lâm ngồi xuống bàn ăn, chỉ chỉ vào vị trí bên cạnh, ra lệnh cho Diệp Hi: "Ngồi xuống."



Đám người hầu bưng đồ ăn nối đuôi vào, bắt đầu đưa đồ ăn, đủ loại hoa hoét đa dạng, đủ loại mỹ thực khắp các quốc gia, phô trương còn hơn cả Mộ Dung gia, chỉ trong tầm vài phút ngắn ngủi đã lấp kín một bàn dài hơn 200 m.



Quả đúng không khác gì triển lãm mỹ thực!



Thế nhưng, ở trước mặt Diệp Hi lại... trống rỗng!



Trong lòng Diệp Hi dâng trào lên dự cảm không hay!



"Mộ Dung thiếu gia, đây là đồ ăn dành riêng cho ngài." - Một vị thị giả nho nhã lễ độ dâng lên một đĩa salad hoa tươi và một ly thủy tinh chứa đầy nước đặt trước mặt Diệp Hi, giọng nói nhẹ nhàng thì thầm giải thích như sợ âm thanh quá lớn sẽ đập vỡ vị tiểu thiếu gia yếu đuối tựa như bọt biển trước mắt: "Nghe nói thể chất Mộ Dung tiểu thiếu gia đặc biệt, chỉ có thể ăn hoa tươi và tuyết thủy trên núi cao."



Vốn đang ảo tưởng sẽ ăn được thịt - Diệp Hi: "..."



Con bà nó, hóa ra toàn thế giới biết tui là tiểu tiên nữ chỉ ăn hoa uống sương sao!?



Đuôi lông mày Thẩm Tu Lâm nhướng lên nghi hoặc, nhưng vì không đánh vỡ nhân thiết nên hắn không hỏi cái gì, chỉ lẳng lặng nhìn Diệp Hi mặt tối sầm xiên một phiến hoa bách hợp nhét vào trong miệng.



Đối mặt với một bàn mỹ thực 200m chỉ ăn hoa uống nước, Diệp Hi lặng lẽ ủy khuất thành một tiểu xoắn mao.



Đột nhiên xuất hiện tóc quăn cộng thêm lọc kính mỹ nhanh càng tôn lên gương mặt đáng yêu của Diệp Hi, hai gò má trắng nõn mịn màng, từng sợi tóc đen mun mềm mại xoăn xoăn, chóp mũi tinh xảo khéo léo, cánh môi nuốt cánh hoa... Nhìn như một con búp bê xinh đẹp.



Thẩm Tu Lâm cơm cũng không ăn, chỉ nhìn Diệp Hi chằm chằm, nhìn một hồi, hắn lấy ngón tay gõ bàn một cái, nói: "Ngẩng đầu, nhìn tôi."



Diệp Hi ngẩng đầu nhìn phía Thẩm Tu Lâm, bởi vì ăn không được thịt nên biểu tình mang chút giận dỗi chân thật!



Càng xứng với một đầu xoắn mao, càng manh!!!



"Qua đây." - Yết hầu Thẩm Tu Lâm lăn lộn, ngoắc đầu ngón tay với Diệp Hi.



Diệp Hi đứng dậy đi lên hai bước tới trước mặt Thẩm Tu Lâm, nhìn bình rượu vang đỏ đặt trên bàn, trong lòng nghĩ chắc là muốn bắt đầu nhiệm vụ rót rượu.



Nhưng Thẩm Tu Lâm lại như không có ý để Diệp Hi rót rượu, mà tiếp tục ra lệnh: "Khom lưng, cúi đầu."Chắc là kịch bản Thẩm tổng có vài chi tiết khác với mình rồi! Diệp Hi không hề phòng bị mà nghĩ, ngoan ngoãn khom lưng cúi đầu.



Tiếp đó, tay Thẩm Tu Lâm đặt trên đầu Diệp Hi, ấn ấn lông mao xoăn xoăn, khóe môi ngoắc lên ý cười mê ly.




Diệp Hi lập tức chân chó ngồi quỳ chân trước mặt Thẩm Tu Lâm, sát ngực Thẩm Tu Lâm. Sóng nước lăn tăn, hơi sương mịt mờ, áo sơ mi Diệp Hi ướt hơn nửa, vải trắng bị nước thẩm thấu hiện ra nửa trong suốt, dán sát lên làn da, lộ ra màu da mơ hồ và ám muội. 



Hai mắt Thẩm Tu Lâm nhìn ngực Diệp Hi, vẻ mặt không dao động, tựa như ánh mắt hắn đang xuyên thấu qua Diệp Hi nhìn vào khoảng không nào đó, biểu tình đông cứng không gợn sóng, không vui không buồn, phảng phất như đang cao tăng nhập định...



Diệp Hi mang vẻ sùng bái nhìn Thẩm Tu Lâm.



Khung cảnh lúng túng như vậy, Thẩm tổng nhà chúng ta lại không hề cảm thấy lúng túng.



Thẩm tổng, tuyệt vời!



"Khụ!" - Lúc này Thẩm Tu Lâm khẽ ho nhẹ một tiếng, nói: "Sát sau lưng."



Diệp Hi ngây thơ nói: "Trước còn chưa sát xong..."



Thẩm Tu Lâm ngắt lời cậu cũng nhanh chóng chuyển thân, quay lưng về phía Diệp Hi, ra lệnh: "Sát sau lưng."



Sau mười phút...



Diệp Hi: "Thẩm tổng, ngài chuyển thân để tôi sát phía trước cho ngài."



Thẩm Tu Lâm: "Không cần."



Diệp Hi: "Vậy mặt sau sát xong rồi, ngài đứng dậy đi xả vòi hoa sen đi."



Thẩm Tu Lâm: "Không xả."



Diệp Hi nghẹn một lúc, lại nói: "Vậy ngài ra ngoài để tôi lấy khăn tắm lau khô người cho ngài, đổi quần áo."



Thẩm Tu Lâm chậm rãi đứng dậy, bước ra bồn tắm lớn, vẫn quay lưng về phía Diệp Hi.



Diệp Hi cũng cùng ra ngoài, cầm khăn tắm lau sau lưng và tay chân cho Thẩm Tu Lâm, lau lau, trong tai Diệp Hi vang lên thông báo nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành.



"Ha ha, lại hoàn thành một cái!" - Diệp Hi vui sướng nói, đang muốn lau phía trước của Thẩm Tu Lâm, khăn tắm đã bị Thẩm Tu Lâm đoạt lấy.



"Nhiệm vụ đã hoàn thành." - Thẩm Tu Lâm lạnh nhạt nói: "Còn lại để tự tôi lau, cậu đi xả vòi hoa sen đi."