Tà Tu
Chương 1 : Thần lô đỉnh
Ngày đăng: 00:48 27/06/20
- Đây là đâu? Ta là ai?
Lý Tinh liếc nhìn xung quanh chỉ thấy một màu đen u ám, hắn lắc đầu mấy cái cố nhớ lại kí ức lúc trước, dần dần sắc mặt trờ nên âm trầm.
- Dương Hạo lão tử với người không đội trời chung.
Lý Tinh càng nghĩ càng tức giận, hắn cùng Dương Hạo đều là đệ tử của Đông Nguyệt tông vì cùng cua một vị sư tỷ nên hẹn ra sao núi quyết đấu ai thua người đó sẽ từ bỏ, không ngờ Dương Hạo nhờ người mai phục xung quanh đợi khi hai bên chiến đấu bất ngờ lao ra tấn công Lý Tinh sao đó ném hắn xuống vực.
- Lão tử cả đời anh minh thần võ không ngờ lại đi kết bạn với một tên vô sỉ như vậy.
Lý Tinh vừa cử động lại cảm thấy toàn thân đau đớn, bản thân lại không có một chút sức lực.
- Đây là cảm giác bất lực sao ? không đúng lão tử nghe nói khi chết rồi sẽ không còn cảm giác mới đúng.
Lý Tinh nghĩ đến đây lại tiếp tục quan sát xung quanh vẫn là một màu đen u ám như lúc trước, hắn định dùng thần thức dò xét nhưng vừa bắt đầu lại cảm thấy đau đầu.
- Ngay cả thần thức cũng không dùng được thì còn làm ăn gì nữa.
Hắn thở dài một hơi đành phải sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng.
- Có ai ở đây không ?
- Không.
- Ặc, thật sự không có ?
- Không có.
Lý Tinh trong lòng lóe lên hi vọng mặt dù tên này có chút tào lao nhưng có đỡ hơn không.
- Huynh đệ ta hiện tại đang bị thương có thể giúp ta được không ?
- Không.
- Không cần phải tuyệt tình như vậy chứ ?
Hắn đợi một lúc vẫn không thấy ai trả lời đành phải tiếp tục nói.
- Huynh đệ có thể cho ta biết nơi này là nơi nào không ?
- Đây là Thần lô đỉnh.
- Thần lô đỉnh ?
Lý Tinh trong đầu đảo qua mấy lần hắn nhớ bên trong Đông Nguyệt Tông không có nơi nào gọi là Thần lô đỉnh.
- Chẳng lẽ đây là Minh giới sao ? Kháo lão tử đúng là lợi hại có thể rơi vực xuyên không gian ngay cả mấy lão quái vật kia cũng chưa chắc làm được như lão tử.
Lý Tinh thở dài một hơi như vậy là từ nay về sao hắn không còn được gặp Vũ tỷ, trong đầu hắn lại nhớ đến vị sư tỷ xinh đẹp kia sao đó mờ dần sức lực toàn thân lần nữa biến mất.
Ba ngày sao Lý Tinh lại thức tỉnh lần này hắn đã có thể vận dụng nguyên lực bắt đầu điều trị thương thế, sao khi điều trị hai ngày hắn đã khôi phục được vài phần tạm thời có thể đi đứng như người bình thường, hắn lại tiếp tục đi xung quanh quan sát nhưng nơi này giống như một mê cung cho dù tìm thế nào cũng không được lối ra.
- Huynh đệ có cách nào ra khỏi đây không ?
- Có.
Lý Tinh nghe đến đây hai mắt sáng lên.
- Cách nào ?
Lý Tinh đột nhiên cảm nhận có thứ gì đó tiến vào cơ thể hắn lập tức vận nguyên lực chống lại.
- Nếu người muốn rời đi thì đứng im đó cho ta.
Hắn do dự một chút quyết định buôn xuôi bỏ mặt tên kia muốn làm gì thì làm.
- Người chỉ cần vận công theo lộ tuyến lúc nãy thì có thể rời khỏi nơi này.
- Đơn giản như vậy ?
Hắn thử vận công vài lần đến khi mở mắt thì phát hiện bản thân đang ở bên trong một hang động, nơi này vô cùng u tối nhưng chắc chắn không phải là chỗ lúc trước vì bên ngoài vẫn có vài tia sáng chiếu vào, Lý Tinh đi ra bên ngoài quan sát hắn vừa bước ra khỏi hang động thì bị một trận cuồng phong quét ngang, da thịt đau như cắt đành phải chui vào trong hang.
- Thì ra lão tử vẫn còn sống.
Nơi hắn đang đứng là một hang động nằm giữa vách núi chắc là khi hắn rơi xuống vực thì bị thổi vào bên trong động, Lý Tinh nhìn ra bên ngoài vài lần đều quan trọng bây giờ là làm sao để hắn bò lên nếu tiếp tục ở đây cho dù không té chết cũng đói chết.
- Hiện tại lão tử đã là luyện khí trung kì có thể nhịn ăn 10 ngày như vậy vẫn còn 5 ngày, cũng mai lúc trước lão tử ăn no mới đi đánh với tên khốn kia nếu không bây giờ đã thành ma đói.
Lý Tinh suy nghĩ vài lẫn vẫn không tìm ra cách lại tiến vào bên trong tu luyện, hắn vận chuyển nguyên lực phát hiện có gì đó không ổn, bên trong cơ thể hắn đột nhiên xuất hiện một cái đỉnh màu đen vừa nhìn qua liền biết là đồ bỏ.
Hắn quan sát vài lần phát hiện thứ này giống với mấy đan đỉnh bên trong tông môn nhưng bên lại tràn đầy hoa văn kì lạ, hắn thử dùng thần thức tiếp cận, một cảm giác hỗn loạn truyền đến sao đó chỉ còn lại một màu đen quen thuộc.
- Đây là đâu ?
- Thần lô đỉnh.
Lý Tinh cảm thấy có gì đó không đúng.
- Huynh đệ có thể giải thích cho ta một chút không ?
- Chuyện gì ?
- Tại sao ta lại vào đây ? thần lô đỉnh là chỗ nào ? sao bên trong ta lại có thứ gì đó ? còn nữa người là nam hay nữ ?
- Thứ người nhìn thấy bên trong cơ thể chính là thần lô đỉnh, chỉ cần người dùng thần thức câu thông với nó là có thể tiến vào nơi này.
Sao khi nghe tên kia giải thích Lý Tinh mơ màng hiểu ra được vài chuyện, hiện tại hắn đang ở bên trong thần lô đỉnh, mà thứ này cũng đang ở bên trong cơ thể hắn, rất tốt đều là mấy chuyện hắn đã hiểu không cần tên này nói hắn cũng biết.
Lý Tinh thử vận nguyên lực phát hiện bản thân đã trở lại hang động hắn lại dùng thần thức câu thông với thứ kia bản thân lại tiến vào bên trong Thần lô đỉnh, sao khi thử vài lần vẻ mặt hắn liền sáng lên.
- Lần này nhặt được bảo.
Sao này nếu như hắn đánh không lại chỉ cần trốn vào đây là được.
- Huynh đệ có biết phẩm cấp của thứ này không ?
- Vô thượng thần khí.
- Vô thượng thần khí ? còn có đẳng cấp này sao ?
Theo như sư phụ hắn nói binh khí chỉ có 4 đẳng cấp là thiên địa huyền hoàng, Đông Nguyệt tông cũng chỉ có một món huyền khí đó chính là trấn tông chi bảo.
- Huynh đệ thứ này so với huyền khí thì sao ?
- Hừ.
Lý Tinh thấy đối phương không trả lời cũng chỉ biết chuyển sang chủ đề khác, sao mấy ngày ở chung hắn biết tên gia hỏa trước mặt vô cùng kêu ngạo nhưng cũng chỉ có thể nhịn, người dưới mái hiên không thể không cuối đầu.
- Huynh đệ ở đây ngoài màu đen này ra thì còn thứ gì khác không ?
Lý Tinh vừa hỏi xong lại cảm giác có thứ gì đó tiến vào bên trong cơ thể, hắn lập tức vận công để nguyên lực chạy theo lộ tuyến, một lúc sao cảnh vật xung quanh liền hiện lên trước mặt hắn.
Toàn bộ nơi này là một vùng thiên địa nguyên sơ vô cùng rộng lớn tuy không có thứ gì sinh trưởng nhưng nguyên khí lại nhiều hơn bên ngoài đến mấy lần cho dù là chỗ tu luyện bên trong Đông Nguyệt tông cũng không thể sánh bằng.
- Kì lạ một nơi tốt như thế này tại sao lại không có thứ gì sinh trưởng ? không đúng chẳng phải còn có gia hỏa kia hay sao ?
Hắn dùng thần thức đảo qua một vòng ánh mắt dừng lại trên chiếc đỉnh đang lơ lửng trên không, thứ này giống y như chiếc đỉnh bên trong cơ thể của hắn.
Lý Tinh liếc nhìn xung quanh chỉ thấy một màu đen u ám, hắn lắc đầu mấy cái cố nhớ lại kí ức lúc trước, dần dần sắc mặt trờ nên âm trầm.
- Dương Hạo lão tử với người không đội trời chung.
Lý Tinh càng nghĩ càng tức giận, hắn cùng Dương Hạo đều là đệ tử của Đông Nguyệt tông vì cùng cua một vị sư tỷ nên hẹn ra sao núi quyết đấu ai thua người đó sẽ từ bỏ, không ngờ Dương Hạo nhờ người mai phục xung quanh đợi khi hai bên chiến đấu bất ngờ lao ra tấn công Lý Tinh sao đó ném hắn xuống vực.
- Lão tử cả đời anh minh thần võ không ngờ lại đi kết bạn với một tên vô sỉ như vậy.
Lý Tinh vừa cử động lại cảm thấy toàn thân đau đớn, bản thân lại không có một chút sức lực.
- Đây là cảm giác bất lực sao ? không đúng lão tử nghe nói khi chết rồi sẽ không còn cảm giác mới đúng.
Lý Tinh nghĩ đến đây lại tiếp tục quan sát xung quanh vẫn là một màu đen u ám như lúc trước, hắn định dùng thần thức dò xét nhưng vừa bắt đầu lại cảm thấy đau đầu.
- Ngay cả thần thức cũng không dùng được thì còn làm ăn gì nữa.
Hắn thở dài một hơi đành phải sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng.
- Có ai ở đây không ?
- Không.
- Ặc, thật sự không có ?
- Không có.
Lý Tinh trong lòng lóe lên hi vọng mặt dù tên này có chút tào lao nhưng có đỡ hơn không.
- Huynh đệ ta hiện tại đang bị thương có thể giúp ta được không ?
- Không.
- Không cần phải tuyệt tình như vậy chứ ?
Hắn đợi một lúc vẫn không thấy ai trả lời đành phải tiếp tục nói.
- Huynh đệ có thể cho ta biết nơi này là nơi nào không ?
- Đây là Thần lô đỉnh.
- Thần lô đỉnh ?
Lý Tinh trong đầu đảo qua mấy lần hắn nhớ bên trong Đông Nguyệt Tông không có nơi nào gọi là Thần lô đỉnh.
- Chẳng lẽ đây là Minh giới sao ? Kháo lão tử đúng là lợi hại có thể rơi vực xuyên không gian ngay cả mấy lão quái vật kia cũng chưa chắc làm được như lão tử.
Lý Tinh thở dài một hơi như vậy là từ nay về sao hắn không còn được gặp Vũ tỷ, trong đầu hắn lại nhớ đến vị sư tỷ xinh đẹp kia sao đó mờ dần sức lực toàn thân lần nữa biến mất.
Ba ngày sao Lý Tinh lại thức tỉnh lần này hắn đã có thể vận dụng nguyên lực bắt đầu điều trị thương thế, sao khi điều trị hai ngày hắn đã khôi phục được vài phần tạm thời có thể đi đứng như người bình thường, hắn lại tiếp tục đi xung quanh quan sát nhưng nơi này giống như một mê cung cho dù tìm thế nào cũng không được lối ra.
- Huynh đệ có cách nào ra khỏi đây không ?
- Có.
Lý Tinh nghe đến đây hai mắt sáng lên.
- Cách nào ?
Lý Tinh đột nhiên cảm nhận có thứ gì đó tiến vào cơ thể hắn lập tức vận nguyên lực chống lại.
- Nếu người muốn rời đi thì đứng im đó cho ta.
Hắn do dự một chút quyết định buôn xuôi bỏ mặt tên kia muốn làm gì thì làm.
- Người chỉ cần vận công theo lộ tuyến lúc nãy thì có thể rời khỏi nơi này.
- Đơn giản như vậy ?
Hắn thử vận công vài lần đến khi mở mắt thì phát hiện bản thân đang ở bên trong một hang động, nơi này vô cùng u tối nhưng chắc chắn không phải là chỗ lúc trước vì bên ngoài vẫn có vài tia sáng chiếu vào, Lý Tinh đi ra bên ngoài quan sát hắn vừa bước ra khỏi hang động thì bị một trận cuồng phong quét ngang, da thịt đau như cắt đành phải chui vào trong hang.
- Thì ra lão tử vẫn còn sống.
Nơi hắn đang đứng là một hang động nằm giữa vách núi chắc là khi hắn rơi xuống vực thì bị thổi vào bên trong động, Lý Tinh nhìn ra bên ngoài vài lần đều quan trọng bây giờ là làm sao để hắn bò lên nếu tiếp tục ở đây cho dù không té chết cũng đói chết.
- Hiện tại lão tử đã là luyện khí trung kì có thể nhịn ăn 10 ngày như vậy vẫn còn 5 ngày, cũng mai lúc trước lão tử ăn no mới đi đánh với tên khốn kia nếu không bây giờ đã thành ma đói.
Lý Tinh suy nghĩ vài lẫn vẫn không tìm ra cách lại tiến vào bên trong tu luyện, hắn vận chuyển nguyên lực phát hiện có gì đó không ổn, bên trong cơ thể hắn đột nhiên xuất hiện một cái đỉnh màu đen vừa nhìn qua liền biết là đồ bỏ.
Hắn quan sát vài lần phát hiện thứ này giống với mấy đan đỉnh bên trong tông môn nhưng bên lại tràn đầy hoa văn kì lạ, hắn thử dùng thần thức tiếp cận, một cảm giác hỗn loạn truyền đến sao đó chỉ còn lại một màu đen quen thuộc.
- Đây là đâu ?
- Thần lô đỉnh.
Lý Tinh cảm thấy có gì đó không đúng.
- Huynh đệ có thể giải thích cho ta một chút không ?
- Chuyện gì ?
- Tại sao ta lại vào đây ? thần lô đỉnh là chỗ nào ? sao bên trong ta lại có thứ gì đó ? còn nữa người là nam hay nữ ?
- Thứ người nhìn thấy bên trong cơ thể chính là thần lô đỉnh, chỉ cần người dùng thần thức câu thông với nó là có thể tiến vào nơi này.
Sao khi nghe tên kia giải thích Lý Tinh mơ màng hiểu ra được vài chuyện, hiện tại hắn đang ở bên trong thần lô đỉnh, mà thứ này cũng đang ở bên trong cơ thể hắn, rất tốt đều là mấy chuyện hắn đã hiểu không cần tên này nói hắn cũng biết.
Lý Tinh thử vận nguyên lực phát hiện bản thân đã trở lại hang động hắn lại dùng thần thức câu thông với thứ kia bản thân lại tiến vào bên trong Thần lô đỉnh, sao khi thử vài lần vẻ mặt hắn liền sáng lên.
- Lần này nhặt được bảo.
Sao này nếu như hắn đánh không lại chỉ cần trốn vào đây là được.
- Huynh đệ có biết phẩm cấp của thứ này không ?
- Vô thượng thần khí.
- Vô thượng thần khí ? còn có đẳng cấp này sao ?
Theo như sư phụ hắn nói binh khí chỉ có 4 đẳng cấp là thiên địa huyền hoàng, Đông Nguyệt tông cũng chỉ có một món huyền khí đó chính là trấn tông chi bảo.
- Huynh đệ thứ này so với huyền khí thì sao ?
- Hừ.
Lý Tinh thấy đối phương không trả lời cũng chỉ biết chuyển sang chủ đề khác, sao mấy ngày ở chung hắn biết tên gia hỏa trước mặt vô cùng kêu ngạo nhưng cũng chỉ có thể nhịn, người dưới mái hiên không thể không cuối đầu.
- Huynh đệ ở đây ngoài màu đen này ra thì còn thứ gì khác không ?
Lý Tinh vừa hỏi xong lại cảm giác có thứ gì đó tiến vào bên trong cơ thể, hắn lập tức vận công để nguyên lực chạy theo lộ tuyến, một lúc sao cảnh vật xung quanh liền hiện lên trước mặt hắn.
Toàn bộ nơi này là một vùng thiên địa nguyên sơ vô cùng rộng lớn tuy không có thứ gì sinh trưởng nhưng nguyên khí lại nhiều hơn bên ngoài đến mấy lần cho dù là chỗ tu luyện bên trong Đông Nguyệt tông cũng không thể sánh bằng.
- Kì lạ một nơi tốt như thế này tại sao lại không có thứ gì sinh trưởng ? không đúng chẳng phải còn có gia hỏa kia hay sao ?
Hắn dùng thần thức đảo qua một vòng ánh mắt dừng lại trên chiếc đỉnh đang lơ lửng trên không, thứ này giống y như chiếc đỉnh bên trong cơ thể của hắn.