Tà Tu
Chương 107 : Chu Linh
Ngày đăng: 00:50 27/06/20
Lý Tinh sớm biết gia hỏa này không đáng tin vậy mà còn ngồi nghe đối phương nói nhảm, xem ra cái đầu của hắn sắp bị đám người ngoài kia làm cho rối tung rối mù rồi.
- Thật là phiền phức a, có nên đi tìm người tâm sự không ta ?
Trong đám người hắn quen thì chỉ có Vân Phi, Ám Dạ là có thể giúp hắn chia sẻ tâm sự nhưng phải đi tìm ai đây ?
- Hay là tìm hai người luôn cho nó có hiệu quả hắc hắc… quyết định vậy đi.
Lý Tinh vừa tiến vào thần lô đỉnh thì bên ngoài lại có người đến tìm, lần này là một đại mỹ nhân hắn vừa nhìn thấy lập tức ném chuyện tâm sự ra sao lưng.
Chu Linh đứng chờ bên ngoài, vẻ mặt không tốt như thường ngày, nàng vừa vào đan cung đã bị người của thánh tử ngăn lại, hai bến thiếu chút nữa là đánh nhau nhưng đến lúc cuối cùng thì bọn người đó lại rời đi.
- Không lẽ bọn chúng đã thu phục được đan mệnh.
Con người Trịnh Thiên Quân trước giờ luôn làm việc cẩn thận nếu hắn đã để nàng vào đây chứng tỏ đối phương đã nắm chắc mọi chuyện.
Trong lúc nàng đang suy nghĩ thì cửa phòng mở ra, một thanh niên mỉm cười tiêu soái xuất hiện trước mặt nàng.
- Tiên tử đến tìm tiểu đệ sao ?
Lý Tinh khẽ cuối người chào đối phương, bài ra bộ dạng đẹp trai vô đối của mình.
- Người là Lý Tinh ?
- Chính là tiểu đệ.
Đôi mắt linh động của nàng đảo qua người hắn vài lần, bộ dáng không tệ chỉ là vẻ mặt tươi cười kia tạo cho nàng một cảm giác gian trá vừa nhìn chỉ muốn đập một cái.
- Ta có chuyện muốn nói với người, có thể vào trong nói chuyện không ?
- Mời vào.
Lý Tinh đi theo phía sao tranh thủ đánh giá mỹ nhân vài lần, vẻ đẹp của nàng không thua gì Bạch băng nữ nhưng khí chất lại khác hẳn, đôi mắt linh động, gương mặt tươi sáng, động tác nhanh lẹ vừa nhìn đã biết là nữ nhân hoạt bát, năng động.
- Không biết tiên tử xưng hô thế nào ?
- Liên quan gì đến người.
Chu Linh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của đối phương lại nhớ đến mục đích lần này tới đây, giọng nói yếu đi vài phần.
- Người gọi ta một tiếng Chu sư tỷ là được.
- Chu sư tỷ ? rõ ràng là ba tiếng.
- Ngươi… tùy người.
Lý Tinh nhìn bộ dáng ức chế của nàng khóe miệng khẽ nhếch lên, lần này hắn nằm kèo trên nhất định phải chiếm chút tiện nghi mới được.
- Chu sư tỷ tìm đệ có chuyện gì sao ?
Chu Linh nghe hắn hỏi vẻ mặt trở nên nghiêm túc, ánh mắt thoáng hiện lo lắng.
- Lúc nãy thánh tử có đến đây tìm người không ?
- Là chuyện này sao ?
Lý Tinh nhíu mày suy nghĩ.
- Đệ cũng không nhớ.
- Cái gì mà không nhớ ? Người có nói hay không ?
Chu Linh rút tiểu kiếm chỉ vào người Lý Tinh, khí tức hóa thần đỉnh phong như bão táp kéo tới.
- Nói.
Lý Tinh nhìn mũi kiếm nằm im trước ngực, cảm giác lạnh như băng truyền đến làm lông tơ toàn thân dựng đứng, nữ nhân này muốn lật kèo sao ?
- Chu… Chu sư tỷ, có chuyện gì từ từ nói, đâu cần phải dùng đến đao kiếm.
Chu Linh nhìn vẻ mặt hoảng sợ đến không còn một giọt máu của hắn trong lòng tươi như hoa.
- Thì ra tên này thuộc loại tham sống sợ chết, xem ra chuyện này không khó giải quyết.
Ánh mắt nàng nhìn hắn lạnh thêm vài phần.
- Nói, tên thánh tử kia tìm người nói chuyện gì ?
- Chuyện… chuyện gì là chuyện gì ?
- Có phải hắn muốn người đi theo hắn đúng không ? nếu người không chịu nói thì sao này cũng không cần mở miệng nữa.
Lý Tinh nhìn mũi kiếm đang nằm trước ngực đột nhiên chạy lên miệng, vẻ mặt trở nên kinh hoàng, hai chân đứng không vững ngồi bệch trên ghế.
- Phải… phải…
- Vậy người trả lời thế nào ?
- Đệ… đệ…
- Nói mau.
- Đệ… đệ chưa đồng ý.
Lý Tinh cố hết sức mới nói hết một câu, hai mắt vẫn nhìn chầm chầm thanh kiếm trước mặt.
- Thật không ? người dám ngụy miệng ta lập tức giết người.
- Đệ… đệ không dám.
Chu Linh nhìn vẻ mặt hoảng sợ của hắn không giống như đang lừa gạt nàng, tiểu kiếm trong tay hơi hạ xuống.
- Sao này người không được có quan hệ với tên đó biết không ?
- Không được.
Lý Tinh lập tức lắc đầu.
- Người nói gì ?
Lý Tinh nhìn mũi kiếm đang tiến gần lại liền nhắm mắt cắn răng hét.
- Tên thánh tử đó vô cùng âm hiểm nếu như đệ không nghe theo hắn nhất định sẽ bị hắn hành tới sống không bằng chết.
- Người đi theo tên kia ta sẽ lập tức giết chết người.
- Đi cũng chết, không đi cũng chết, chết trước chết sao đều là chết hay là bây giờ tỷ ra tay giúp đệ giải thoát luôn đi.
Lý Tinh nói xong liền nhắm mắt chờ đợi, hắn sẽ không chống cự để nàng muốn làm gì thì làm.
Mũi kiếm vừa chạm vào yết hầu của Lý Tinh thì dừng lại, ánh mắt nàng trở nên do dự không quyết nếu hắn đi theo Trịnh Thiên Quân thì nàng sẽ không do dự mà ra tay nhưng hắn vẫn chưa quyết định hơn nữa lúc nàng đến đây người của thánh tử cũng nhìn thấy lỡ như bọn chúng tra ra được thì Tích Vân tỷ tỷ sẽ gặp bất lợi.
- Người đã biết tên kia âm hiểm sao còn phải đi theo hắn ?
Lý Tinh hé mắt nhìn mũi kiếm của nàng vẫn để trên yết hầu của hắn.
- Đệ là bị hắn ép.
- Người không biết phản kháng sao ?
- Tên đó là thánh tử á, bên cạnh có một đám cường giả còn đệ chỉ là một tên đan sư không tiền không thế thì lấy gì để phản kháng.
Chu Linh nghe hắn nói, đôi mắt xinh đẹp khẽ lóe lên, thu lại tiểu kiếm trong tay.
- Nếu ta có thể giúp người đối phó hắn thì sao ?
- Tỷ sao ? tỷ rất lợi hại nhưng không phải là đối thủ của hắn.
- Ta không thể chống lại hắn vậy còn thánh nữ thì sao ?
- Thánh nữ đại nhân ?
Lý Tinh nhíu mày suy nghĩ cuối cùng vẫn lắc đầu từ chối.
- Không được.
- Tại sao lại không được ? chẳng lẽ người tin lời của mấy tên ngoài kia nói nên nghĩ thánh nữ không lợi hại bằng thánh tử ?
Cái gì mà nghe nói, rõ ràng là như vậy Lý Tinh thầm khinh bỉ bạo nữ một cái, ánh mắt vẫn ngây thơ nhìn nàng.
- Đệ làm sao tin thánh nữ sẽ bảo vệ đệ ?
- Người yên tâm, ta sẽ dùng danh dự của mình để đảm bảo.
Lần này nàng là phụng lệnh của thánh nữ đến để ngăn cản Trịnh Thiên Quân thu phục đan mệnh nếu như có thể kéo tên này về phía thánh nữ thì chính là đại công cáo thành.
- Tỷ có thể thay mặt thánh nữ sao ?
- Tất nhiên, ta chính là tỷ muội tốt nhất của thánh nữ, lời của ta cũng chính là lời của thánh nữ.
- Thật không ?
- Người không tin ?
Lý Tinh nhìn ánh mắt nguy hiểm của đối phương lập tức lắc đầu.
- Lời của sư tỷ nói sao đệ có thể không tin nhưng chuyện này có liên quan đến mệnh sống của đệ nên không thể tùy tiện quyết định.
- Nói tới nói lui cuối cùng người cũng muốn đi theo Trịnh Thiên Quân đúng không ?
Chu Linh vừa dứt lời, tiểu kiếm trong tay nàng đã nằm trên yết hầu của hắn.
- Thật là phiền phức a, có nên đi tìm người tâm sự không ta ?
Trong đám người hắn quen thì chỉ có Vân Phi, Ám Dạ là có thể giúp hắn chia sẻ tâm sự nhưng phải đi tìm ai đây ?
- Hay là tìm hai người luôn cho nó có hiệu quả hắc hắc… quyết định vậy đi.
Lý Tinh vừa tiến vào thần lô đỉnh thì bên ngoài lại có người đến tìm, lần này là một đại mỹ nhân hắn vừa nhìn thấy lập tức ném chuyện tâm sự ra sao lưng.
Chu Linh đứng chờ bên ngoài, vẻ mặt không tốt như thường ngày, nàng vừa vào đan cung đã bị người của thánh tử ngăn lại, hai bến thiếu chút nữa là đánh nhau nhưng đến lúc cuối cùng thì bọn người đó lại rời đi.
- Không lẽ bọn chúng đã thu phục được đan mệnh.
Con người Trịnh Thiên Quân trước giờ luôn làm việc cẩn thận nếu hắn đã để nàng vào đây chứng tỏ đối phương đã nắm chắc mọi chuyện.
Trong lúc nàng đang suy nghĩ thì cửa phòng mở ra, một thanh niên mỉm cười tiêu soái xuất hiện trước mặt nàng.
- Tiên tử đến tìm tiểu đệ sao ?
Lý Tinh khẽ cuối người chào đối phương, bài ra bộ dạng đẹp trai vô đối của mình.
- Người là Lý Tinh ?
- Chính là tiểu đệ.
Đôi mắt linh động của nàng đảo qua người hắn vài lần, bộ dáng không tệ chỉ là vẻ mặt tươi cười kia tạo cho nàng một cảm giác gian trá vừa nhìn chỉ muốn đập một cái.
- Ta có chuyện muốn nói với người, có thể vào trong nói chuyện không ?
- Mời vào.
Lý Tinh đi theo phía sao tranh thủ đánh giá mỹ nhân vài lần, vẻ đẹp của nàng không thua gì Bạch băng nữ nhưng khí chất lại khác hẳn, đôi mắt linh động, gương mặt tươi sáng, động tác nhanh lẹ vừa nhìn đã biết là nữ nhân hoạt bát, năng động.
- Không biết tiên tử xưng hô thế nào ?
- Liên quan gì đến người.
Chu Linh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của đối phương lại nhớ đến mục đích lần này tới đây, giọng nói yếu đi vài phần.
- Người gọi ta một tiếng Chu sư tỷ là được.
- Chu sư tỷ ? rõ ràng là ba tiếng.
- Ngươi… tùy người.
Lý Tinh nhìn bộ dáng ức chế của nàng khóe miệng khẽ nhếch lên, lần này hắn nằm kèo trên nhất định phải chiếm chút tiện nghi mới được.
- Chu sư tỷ tìm đệ có chuyện gì sao ?
Chu Linh nghe hắn hỏi vẻ mặt trở nên nghiêm túc, ánh mắt thoáng hiện lo lắng.
- Lúc nãy thánh tử có đến đây tìm người không ?
- Là chuyện này sao ?
Lý Tinh nhíu mày suy nghĩ.
- Đệ cũng không nhớ.
- Cái gì mà không nhớ ? Người có nói hay không ?
Chu Linh rút tiểu kiếm chỉ vào người Lý Tinh, khí tức hóa thần đỉnh phong như bão táp kéo tới.
- Nói.
Lý Tinh nhìn mũi kiếm nằm im trước ngực, cảm giác lạnh như băng truyền đến làm lông tơ toàn thân dựng đứng, nữ nhân này muốn lật kèo sao ?
- Chu… Chu sư tỷ, có chuyện gì từ từ nói, đâu cần phải dùng đến đao kiếm.
Chu Linh nhìn vẻ mặt hoảng sợ đến không còn một giọt máu của hắn trong lòng tươi như hoa.
- Thì ra tên này thuộc loại tham sống sợ chết, xem ra chuyện này không khó giải quyết.
Ánh mắt nàng nhìn hắn lạnh thêm vài phần.
- Nói, tên thánh tử kia tìm người nói chuyện gì ?
- Chuyện… chuyện gì là chuyện gì ?
- Có phải hắn muốn người đi theo hắn đúng không ? nếu người không chịu nói thì sao này cũng không cần mở miệng nữa.
Lý Tinh nhìn mũi kiếm đang nằm trước ngực đột nhiên chạy lên miệng, vẻ mặt trở nên kinh hoàng, hai chân đứng không vững ngồi bệch trên ghế.
- Phải… phải…
- Vậy người trả lời thế nào ?
- Đệ… đệ…
- Nói mau.
- Đệ… đệ chưa đồng ý.
Lý Tinh cố hết sức mới nói hết một câu, hai mắt vẫn nhìn chầm chầm thanh kiếm trước mặt.
- Thật không ? người dám ngụy miệng ta lập tức giết người.
- Đệ… đệ không dám.
Chu Linh nhìn vẻ mặt hoảng sợ của hắn không giống như đang lừa gạt nàng, tiểu kiếm trong tay hơi hạ xuống.
- Sao này người không được có quan hệ với tên đó biết không ?
- Không được.
Lý Tinh lập tức lắc đầu.
- Người nói gì ?
Lý Tinh nhìn mũi kiếm đang tiến gần lại liền nhắm mắt cắn răng hét.
- Tên thánh tử đó vô cùng âm hiểm nếu như đệ không nghe theo hắn nhất định sẽ bị hắn hành tới sống không bằng chết.
- Người đi theo tên kia ta sẽ lập tức giết chết người.
- Đi cũng chết, không đi cũng chết, chết trước chết sao đều là chết hay là bây giờ tỷ ra tay giúp đệ giải thoát luôn đi.
Lý Tinh nói xong liền nhắm mắt chờ đợi, hắn sẽ không chống cự để nàng muốn làm gì thì làm.
Mũi kiếm vừa chạm vào yết hầu của Lý Tinh thì dừng lại, ánh mắt nàng trở nên do dự không quyết nếu hắn đi theo Trịnh Thiên Quân thì nàng sẽ không do dự mà ra tay nhưng hắn vẫn chưa quyết định hơn nữa lúc nàng đến đây người của thánh tử cũng nhìn thấy lỡ như bọn chúng tra ra được thì Tích Vân tỷ tỷ sẽ gặp bất lợi.
- Người đã biết tên kia âm hiểm sao còn phải đi theo hắn ?
Lý Tinh hé mắt nhìn mũi kiếm của nàng vẫn để trên yết hầu của hắn.
- Đệ là bị hắn ép.
- Người không biết phản kháng sao ?
- Tên đó là thánh tử á, bên cạnh có một đám cường giả còn đệ chỉ là một tên đan sư không tiền không thế thì lấy gì để phản kháng.
Chu Linh nghe hắn nói, đôi mắt xinh đẹp khẽ lóe lên, thu lại tiểu kiếm trong tay.
- Nếu ta có thể giúp người đối phó hắn thì sao ?
- Tỷ sao ? tỷ rất lợi hại nhưng không phải là đối thủ của hắn.
- Ta không thể chống lại hắn vậy còn thánh nữ thì sao ?
- Thánh nữ đại nhân ?
Lý Tinh nhíu mày suy nghĩ cuối cùng vẫn lắc đầu từ chối.
- Không được.
- Tại sao lại không được ? chẳng lẽ người tin lời của mấy tên ngoài kia nói nên nghĩ thánh nữ không lợi hại bằng thánh tử ?
Cái gì mà nghe nói, rõ ràng là như vậy Lý Tinh thầm khinh bỉ bạo nữ một cái, ánh mắt vẫn ngây thơ nhìn nàng.
- Đệ làm sao tin thánh nữ sẽ bảo vệ đệ ?
- Người yên tâm, ta sẽ dùng danh dự của mình để đảm bảo.
Lần này nàng là phụng lệnh của thánh nữ đến để ngăn cản Trịnh Thiên Quân thu phục đan mệnh nếu như có thể kéo tên này về phía thánh nữ thì chính là đại công cáo thành.
- Tỷ có thể thay mặt thánh nữ sao ?
- Tất nhiên, ta chính là tỷ muội tốt nhất của thánh nữ, lời của ta cũng chính là lời của thánh nữ.
- Thật không ?
- Người không tin ?
Lý Tinh nhìn ánh mắt nguy hiểm của đối phương lập tức lắc đầu.
- Lời của sư tỷ nói sao đệ có thể không tin nhưng chuyện này có liên quan đến mệnh sống của đệ nên không thể tùy tiện quyết định.
- Nói tới nói lui cuối cùng người cũng muốn đi theo Trịnh Thiên Quân đúng không ?
Chu Linh vừa dứt lời, tiểu kiếm trong tay nàng đã nằm trên yết hầu của hắn.