Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi
Chương 38 : Có phải rất ấm áp không
Ngày đăng: 14:16 30/04/20
“Quân Mặc Hiên, ngươi đứng dậy cho bản thái tử.” Quân Mặc Lâm hung hãn nói. Đưa tay muốn kéo Quân Mặc Hiên ra, thì bị hai người hộ vệ ngăn lại.
“Hiên vương là khách quý của lão bản, thỉnh tự trọng.” Một người hộ vệ chất phác nói.
“Hắn là khách quý, bản thái tử thì không phải sao? Thức thời mau tránh ra.” Quân Mặc Lâm hung hãn nói.
“Ha ha, thái tử ca ca, Hoa Hoa là bằng hữu của đệ đó...” Quân Mặc Hiên vui tươi hớn hở nói, bây giờ tâm tình hắn rất tốt. Từ khi biết mọi chuyện Dạ Hi làm đều là vì hắn, trong lòng Quân Mặc Hiên giống như được rót mật vào.
Nghe Quân Mặc Hiên nói như vậy, thái tử càng tức giận, một ngốc tử lại là bằng hữu của lão bản Yên Vũ các, đây là lừa quỷ sao. Vì vậy, phân phó thuộc hạ ngăn hai người hộ vệ kia lại, chính mình tiến lên muốn kéo Quân Mặc Hiên xuống.
Nhưng mà, vào thời khắc này điện thiểm hỏa hoa, toàn bộ Yên Vũ các tắt hết nến, chỉ để lại một chút ánh sáng nhỏ phía trên đài.
Quân Mặc Hiên ngắm đúng thời cơ xuất thủ, một cước đạp thẳng lên mông của thái tử.
“Á, kẻ nào đạp bản thái tử.” Quân Mặc Lâm quỳ rạp trên mặt đất, xoa cái mông đau, vẻ mặt thống khổ nói. Tới khi hắn ngẩng đầu, nhìn thấy thiên hạ tuyệt diệu phía trên sân khấu, nháy mắt quên cả đau đớn.
Ngay lúc Quân Mặc Hiên đạp thái tử, toàn thân Dạ Hi mặc y phục đỏ rực như lửa bao lấy dáng người hoàn mĩ xuất hiện trên sân khấu. Trên mặt che một màn sa mỏng, khuôn mặt khuynh thành như ẩn như hiện, làm tăng thêm tính thần bí. Ánh nến mờ ảo chiếu rọi lên người, tản ra vầng sáng nhàn nhạt, giúp tăng thêm vẻ mập mờ.
Âm nhạc dần dần vang lên, một khúc “Thái Vân Truy Nguyệt” kết hợp với một tấm dải lụa để múa, trong mềm mại mang theo tươi trẻ, trong quyến rũ lại có thanh thuần.
Tóm lại, Dạ Hi vừa ra trận, đã hấp dẫn ánh mắt toàn bộ mọi người. Nhất là thái tử, vẻ mặt si mê nhìn người trên đài, mãnh liệt nuốt nước miếng.
Thấy vô số nam nhân nhìn chằm chằm nương tử nhà mình, Quân Mặc Hiên liền nổi giận, cúi đầu lại thấy dáng vẻ hoa si của Quân Mặc Lâm, Quân Mặc Hiên hoàn toàn nổi giận.
“A... Nương tử sao nàng lại mắng ta là heo...” Quân Mặc Hiên ra vẻ tức giận nói, đồng thời, đưa tay ra cù nách Dạ Hi.
“Ha ha... Quân Mặc Hiên chàng dừng tay lại...” Dạ Hi cười cầu xin tha thứ. Quân Mặc Hiên coi như không thấy Dạ Hi cầu xin tha thứ, càng chọc càng hăng, nhất thời, bên trong hậu viện một mảng tiếng nói cười.
Song, trong hậu viện một mảng tiếng nói cười, tiền viện cũng phi thường náo nhiệt.
Xem qua các loại mỹ nữ biểu diễn, cũng xem qua các suất ca múa đao lộng kiếm rất phong lưu. Kế tiếp chính là thời khắc kích động lòng người nhất, thiên hạ đệ nhất sát thủ Quỷ Diện cùng Hoa Hồ Điệp lên sân khấu, tuyệt đối có thể kinh hoàng toàn trường.
Chỉ thấy trên đài hai người một đen một đỏ một nóng một lạnh đứng ở trên đài, hai người mặc phục sức (trang phục và trang sức) do Dạ Hi tự mình thiết kế, kết hợp giữa đặc điểm cổ đại và yếu tố hiện đại của phục sức Trung Quốc, làm tăng thêm sắc thái của hai người.
Tuy Quỷ Diện mang theo mặt nạ khủng bố của hắn, nhưng không hề ảnh hưởng tới sức ảnh hưởng của hắn trong lòng nữ nhân. Nhất là khí chất lạnh lùng kia, quả thật là mê người chết đi được.
Nhìn hai người từ xa đi tới, trong đại sảnh vang lên từng trận tiếng thét chói tai, tình hình kia thật giống như có đại nhân vật nào lên sân khấu vậy.
“Ta là Quỷ Diện.” Quỷ Diện lạnh lùng nói một câu, ngay sau đó tháo mặt nạ xuống, nháy mắt, một khuôn mặt tuấn tú lộ ra trước mặt mọi người.
Nhưng, những khách nhân này còn xem chưa đã ghiền, Quỷ Diện đã mang mặt nạ vào lại, xoay người rời đi. Tuy Quỷ Diện đã rời đi, nhưng không chút nào ảnh hưởng tới sức hút của hắn trong lòng mọi người.
Quỷ Diện rời đi khiến trong lòng Hoa Hồ Điệp cực kỳ bất mãn, sớm biết vậy hắn cũng nên làm vẻ mặt lãnh khốc chứ không phải vẻ mặt tươi cười thế này rồi, giờ muốn phủi tay rời đi cũng không nỡ.
Mọi người không nói gì, Hoa Hồ Điệp chính là không đành lòng rời đi, nhiều mỹ nữ như vậy Hoa Hồ Điệp không phong – tao một phen thì quá không xứng với tên tuổi thiên hạ đệ nhất hái hoa đại đạo của hắn rồi.