Tà Vương Thâu Hương
Chương 1 :
Ngày đăng: 01:05 27/06/20
....Cấp bậc tu luyện:khai mạch_luyện nguyên_dung nguyên_hư nguyên_địa nguyên_thiên nguyên_thượng nguyên_tiên nguyên_thánh nguyên_thần nguyên..thập cảnh.Mõi đại cảnh giới sẻ có 5 tiểu cảnh nhỏ bắt đầu từ sơ kỳ,trung kỳ,tiên kỳ,hậu kỳ,đỉnh phong..dựa theo thập toàn thập mĩ..hehe
Tại một góc nhỏ âm u cô tịch trong Hoàng Liên sơn mạch nắm phía bắc của Cổ Nguyên đại lục một lục địa tương đối huyền bí.Nằm trểm trệ trên một khu đất hoang tàn bừa bộn cây cối đổ gãy không còn nguyên vẹn như vừa trải qua trận giông bão kinh khủng nào đó,là cái xác của một con Khiếu Nguyệt Lang trên mình nó trằng chịt vết thương máu me be bét chảy đỏ cả một vùng đang rỉ ra từ vết thương trông khó coi vô cùng.
Không biết nó đả nằm đó từ bao giờ nhưng từ sinh cơ trong cơ thể thì rỏ ràng nó đã chết,chết một cách thống khổ.Bất ngờ biến cố nảy sinh,con vật tưởng trừng đã chết kia lại từ từ mở mắt,cặp mắt màu ngân bạc lắp lánh tô điểm chấm đen như trời đêm tự như vầng trăng tròn trong đêm đen cô quạnh.Nó nhìn xung rồi nhìn cơ thể nó..
...đây là địa ngục sao? quả nhiên đáng sộ.đó là suy nghỉ đầu tiên trong đầu khi nó vừa tỉnh lại,nó cố đưa một tay lên mặt vì có thứ gì đó ươn ướt dính rồi một tiếng chu của sói mang đầy sự hải hùng vang vọng cả một khu đất,ánh mắt kinh ngạc tột độ nhìn xuống cái tay vừa đưa lên.
...Cái gì đây? tay...tay ..tay ta làm sao thế này.nó kinh ngạc tột độ đến nổi nói lấp mấy lần
tự thân đứng lên như chưa có gì xảy ra với thân thể nó vậy.rồi cơn đau nhứt ập tới làm nó ngã xuống lần nửa,nó lại lần nửa đưa bàn tay lên như để xác thực nhưng đập vào mắt vẩn là cái chân đầy máu và móng vuốt bị gãy của một con yếu sói.
Trong cái giây phút này nó triệt để chết lặng,rồi một dòng kí ức xuyên vào não hải làm nó giật đứng người.Hắn tên Tùng Vũ một Thanh niên 20 tuổi đầy tham vọng đang cuốc bộ về nhà sao vài lon bia với đám bạn,hắn đi ngang con hẽm vắng nơi đây củng không mấy trật tự khuất lẻn trong ánh sáng mập mờ từ ánh đèn đường là ba tên côn đồ hôi hám say sỉn đang bẩn cợt một cô gái nhìn qua còn khá trẻ,trẻ hơn cả hắn.cô gái ăn mặc mát mẽ lộ ra da dẻ trắng mịn cặp ngực tuy hơi nhỏ nhưng bờ mông thì đẩy đà,nhìn cô gái hoãng hốt kêu la cầu cứu với bản tình anh hùng say ma men dẩn lối hắn lao vào trượng nghĩa.thế là chuyện anh hùng giải cứu mỹ nhân thành công,cô gái thành công trốn thoát khỏi tay ba gã kia,còn hắn thì ăn hành đến tắt thở hồi nào không biết.
Ngỡ như mọi chuyện đã rồi anh hùng đoản mệnh chết vì gái đầy tê tái.nhưng không ông trời lại cho hắn đặt ân,không biết phải gọi là đặt ân hay xa đầy hắn mà lại cho hắn xuyên không..nhập xác vào một con yêu thú tên là Khiếu Nguyệt Lang đang nằm hấp hối.theo kí ức của con chó chết này thì nó chỉ là một con yêu thú nhị giai trung kì nhưng vượt cấp chiến đấu với một con yêu thú Man Lực hầu nhị giai tiên kỳ để bảo vệ một con yêu thú Bạch vỹ Thiên hồ chỉ mới nhất giai.sau hồi lâu dây dưa kết quả con hồ yêu thành công chạy thoát còn nó thì chết tươi sao vài đòn bá đạo của yêu hầu..
Đúng là tri âm tương ngộ một con người hiện đại vì làm anh hùng gơm mà đoản mệnh,một con yêu thú vì sắc mà bất chấp sinh tử
Hai cái kí ức làm hắn như điên như dại..xuyên không nhập xác này củng không có gì quá mới mẽ với hắn vì kiếp con người kia hắn đã từng đọc và xem rất nhìu phim rồi,nếu đã cho hắn xuyên thì sao không bình thường đi,xuyên đại vào một đại gia tộc hay một tên oắt ơ nào củng được chứ sao phải là lẫm nhập vào một con yêu thú chứ,hắn như muốn tức chết lần nửa.các ý nghỉ đang quẩn quanh tâm trí cuối cùng hắn củng bình tỉnh lại suy nghỉ..
...dù sao củng đã xuyên rồi củng đã nhập rồi nhưng may vẩn còn ý thức của kiếp trước..vẩn còn cơ hội..nghỉ tới đây nước mắt hắn lăn dài trong cơ thể của một yêu thú..thật quá buồn cười mà.
Đang lúc vừa bi thương vừa buồn cười thì một âm thanh máy móc khác lạ vang lên trong tìm thức của hắn..
Tại một góc nhỏ âm u cô tịch trong Hoàng Liên sơn mạch nắm phía bắc của Cổ Nguyên đại lục một lục địa tương đối huyền bí.Nằm trểm trệ trên một khu đất hoang tàn bừa bộn cây cối đổ gãy không còn nguyên vẹn như vừa trải qua trận giông bão kinh khủng nào đó,là cái xác của một con Khiếu Nguyệt Lang trên mình nó trằng chịt vết thương máu me be bét chảy đỏ cả một vùng đang rỉ ra từ vết thương trông khó coi vô cùng.
Không biết nó đả nằm đó từ bao giờ nhưng từ sinh cơ trong cơ thể thì rỏ ràng nó đã chết,chết một cách thống khổ.Bất ngờ biến cố nảy sinh,con vật tưởng trừng đã chết kia lại từ từ mở mắt,cặp mắt màu ngân bạc lắp lánh tô điểm chấm đen như trời đêm tự như vầng trăng tròn trong đêm đen cô quạnh.Nó nhìn xung rồi nhìn cơ thể nó..
...đây là địa ngục sao? quả nhiên đáng sộ.đó là suy nghỉ đầu tiên trong đầu khi nó vừa tỉnh lại,nó cố đưa một tay lên mặt vì có thứ gì đó ươn ướt dính rồi một tiếng chu của sói mang đầy sự hải hùng vang vọng cả một khu đất,ánh mắt kinh ngạc tột độ nhìn xuống cái tay vừa đưa lên.
...Cái gì đây? tay...tay ..tay ta làm sao thế này.nó kinh ngạc tột độ đến nổi nói lấp mấy lần
tự thân đứng lên như chưa có gì xảy ra với thân thể nó vậy.rồi cơn đau nhứt ập tới làm nó ngã xuống lần nửa,nó lại lần nửa đưa bàn tay lên như để xác thực nhưng đập vào mắt vẩn là cái chân đầy máu và móng vuốt bị gãy của một con yếu sói.
Trong cái giây phút này nó triệt để chết lặng,rồi một dòng kí ức xuyên vào não hải làm nó giật đứng người.Hắn tên Tùng Vũ một Thanh niên 20 tuổi đầy tham vọng đang cuốc bộ về nhà sao vài lon bia với đám bạn,hắn đi ngang con hẽm vắng nơi đây củng không mấy trật tự khuất lẻn trong ánh sáng mập mờ từ ánh đèn đường là ba tên côn đồ hôi hám say sỉn đang bẩn cợt một cô gái nhìn qua còn khá trẻ,trẻ hơn cả hắn.cô gái ăn mặc mát mẽ lộ ra da dẻ trắng mịn cặp ngực tuy hơi nhỏ nhưng bờ mông thì đẩy đà,nhìn cô gái hoãng hốt kêu la cầu cứu với bản tình anh hùng say ma men dẩn lối hắn lao vào trượng nghĩa.thế là chuyện anh hùng giải cứu mỹ nhân thành công,cô gái thành công trốn thoát khỏi tay ba gã kia,còn hắn thì ăn hành đến tắt thở hồi nào không biết.
Ngỡ như mọi chuyện đã rồi anh hùng đoản mệnh chết vì gái đầy tê tái.nhưng không ông trời lại cho hắn đặt ân,không biết phải gọi là đặt ân hay xa đầy hắn mà lại cho hắn xuyên không..nhập xác vào một con yêu thú tên là Khiếu Nguyệt Lang đang nằm hấp hối.theo kí ức của con chó chết này thì nó chỉ là một con yêu thú nhị giai trung kì nhưng vượt cấp chiến đấu với một con yêu thú Man Lực hầu nhị giai tiên kỳ để bảo vệ một con yêu thú Bạch vỹ Thiên hồ chỉ mới nhất giai.sau hồi lâu dây dưa kết quả con hồ yêu thành công chạy thoát còn nó thì chết tươi sao vài đòn bá đạo của yêu hầu..
Đúng là tri âm tương ngộ một con người hiện đại vì làm anh hùng gơm mà đoản mệnh,một con yêu thú vì sắc mà bất chấp sinh tử
Hai cái kí ức làm hắn như điên như dại..xuyên không nhập xác này củng không có gì quá mới mẽ với hắn vì kiếp con người kia hắn đã từng đọc và xem rất nhìu phim rồi,nếu đã cho hắn xuyên thì sao không bình thường đi,xuyên đại vào một đại gia tộc hay một tên oắt ơ nào củng được chứ sao phải là lẫm nhập vào một con yêu thú chứ,hắn như muốn tức chết lần nửa.các ý nghỉ đang quẩn quanh tâm trí cuối cùng hắn củng bình tỉnh lại suy nghỉ..
...dù sao củng đã xuyên rồi củng đã nhập rồi nhưng may vẩn còn ý thức của kiếp trước..vẩn còn cơ hội..nghỉ tới đây nước mắt hắn lăn dài trong cơ thể của một yêu thú..thật quá buồn cười mà.
Đang lúc vừa bi thương vừa buồn cười thì một âm thanh máy móc khác lạ vang lên trong tìm thức của hắn..