Ta xuyên thành Tà Thần

Chương 10 : Chương 10

Ngày đăng: 01:08 27/06/20

Bấy giờ nơi phòng trọ của mẹ Quân Huyền. Đột nhiên xuất hiện hai bóng nữ tử Huyền lực mạnh đi thẳng vào phòng Linh Vân.
– Thánh nữ, ngươi đã rời đi 13 năm rồi. Bây giờ, có thể quay trở về chưa?
– Ừm, thoáng cái đã 13 năm, kể từ lần ta đột phá thất bại đấy.
– Chỉ là chuyện cũ, ngài không nên đau lòng.
– Vậy tình hình môn ta sao rồi? – Linh Vân hỏi.
– Vẫn duy trì ổn định, nhưng…
– Nhưng?
– Hình như tin thánh nữ không ở trong môn bị truyền ra ngoài nên 1, 2 năm gần đây các đại môn phái khác có ý muốn gây chiến.
– Haha được lắm, theo ta về chấn chỉnh lại.
– Nhưng thánh nữ còn tên Quân Huyền ấy, có nên giết không ạ?
– Không.
– Vì sao ạ? Hắn đâu phải con trai ruột của ngài.
– Chính vì vậy, biết đâu sau này hắn sẽ có thể làm người đàn ông của ta.
– Thánh nữ ngài thật sự tin vậy?
– Ừm.
– Aiz aiz… hai nữ tử thở dài.
Nói xong nàng liền chuẩn bị đồ thu hết vào nhẫn trữ vật, nhưng còn một tay nải màu hồng Quân Huyền hắn trước khi vào học viện đã đưa nàng bảo nàng đây là quà hắn tặng nàng trước khi vào học viên. Đối với thánh nữ trên cao nhìn chúng sinh như nàng nay lại nảy sinh một chút tò mò. Nàng liền mở ra thì…
– Đây đây là…
Thấy thánh nữ tối cao của mình như vậy thì hai nữ tử liền vội lại xem. Hai nàng đến gần cũng đứng hình nhìn vào tay nải ấy.
– Thánh nữ, sao ngài có được nó? Đây không phải thứ bị thất truyền mà ngài luôn tìm mà không được sao?
Cả hai cùng hỏi.
– Không phải do ta, mà là người khác đưa.
– Là ai có thể đưa cho ngài tàn quyển Thánh gia công pháp ngài đang khuyết thiếu như vậy?
– Là người mà các ngươi vừa muốn giết đấy. – Nàng trả lời.
– Chẳng trách thánh nữ bảo hắn có thể trở thành người đàn ông của nàng, dễ dàng đưa một quyển thánh giai như vậy, thật không tầm thường. – Hai nàng tự nhủ.
Thật ra đến Linh Vân cũng tò mò thánh giai công pháp không phải cỏ rác ngoài chợ mà có được vậy mà Quân Huyền lại có thể dễ dàng đưa cho nàng, thánh giai công pháp nàng có là do một lần nàng vào nơi từng bế quan của một vị thần mà có cơ duyên được tàn quyển, nhưng ngoài hai thị nữ kia thì không ai biết nàng tu luyện công pháp thánh giai.
Nàng cười mỉm rồi nói khẽ: “Ta chờ chàng ở ngoài đấy, mong chàng đến được”. Rồi cũng hai nữ tử kia biến mất.
Sáng hôm sau.
– Oa đi luyện đan thôi. – Hắn sau khi minh tưởng và cảm ngộ thì tỉnh dậy và nói.
– Chúc ngươi thành công nhá. – Linh Nhi chúc hắn.
– Ơ Linh Nhi, ngươi không đi cũng ta sao?
– Ta không ra được ngoài nắng. – Nàng nói với giọng tiếc nuối.
– Yên tâm, sẽ có ngày đó thôi. – Hắn nói giọng vừa khẳng định, vừa an ủi.
– Ừm, ta chờ ngày đó.
– Ta đi đây.
Thế là hắn chạy một mạch đến nơi luyện đan thì lão sư đang ngồi đọc sách về đan dược, còn học tỷ hôm qua dẫn hắn kiểm tra thuộc tính thì đang chăm chú luyện đan dược nhất phẩm.
Hắn vừa đến thì lão sư vội bỏ sách nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ. Chẳng là hôm qua hắn kiểm tra thuộc tính, thì hắn mải minh tưởng quá nên chỉ có một tờ giấy báo kiểm tra thuộc tính cho lão sư mỹ nữ nhưng nếu là giấy báo bình thường như bao học viên nữ hay đồ đệ của nàng thì không nói. Đây hắn nghịch thiên đến mức mà nàng cầm tờ giấy lên còn không tin vào mắt mình với kết quả:
Các thuộc tính của hắn đều ở mức 100% không riêng gì thuộc tính hỏa.
Làm nàng còn phải đến nơi kiểm tra, kiểm tra lại máy nhưng máy không hề có vấn đề gì.
Đến lúc này, nàng mới biết hắn – tên Quân Huyền ấy đích thực là một thiên tài, lúc đầu nàng chỉ nghĩ do hắn tu luyện nhanh nên phó viện trưởng mới muốn nhận hắn làm đồ đệ. Ai ngờ hắn lại có thể nghịch thiên như vậy, nàng cũng muốn nhận hắn làm đồ đệ nhưng nàng không bằng phó viện trưởng, nên nàng quyết định sẽ biến hắn thành đồ đệ dần dần bằng cách dạy hắn tận tình tỉ mỉ để hắn cảm nhận. (Đây là do bệnh cuồng nhân tài).
– Đến rồi hả? Trò đã tham ngộ quyển ta đưa cho chưa, nếu chưa thì cứ thong thả cũng được. – Lão sư nhìn hắn với ánh mắt trìu mến nói với giọng mật ngọt chết ruồi.
– Vãi, bà cô lão sư uống nhầm thuốc hả? Xưng hô từ ngươi sang trò còn giọng ngọt như vậy nữa. – Hắn nghĩ thầm.
– A thêm thời gian thì không cần đâu. Ta tham ngộ xong rồi, có thể bắt đầu luyện thử được rồi. Nhưng…
– Nhưng cái gì?
– Chữ người xấu quá đấy, lão sư.
– Ngươi… hừ.
– Hắn vậy mà còn dám trêu ta tự tin như vậy? Dù không muốn hắn mất mặt nhưng ta muốn thử. – Nàng nghĩ thầm rồi nói.
– Ừm, ngươi đến bê lò đan ra đây. Rồi luyện thử cho ta xem.
Thế là hắn bê lò đan đến làm theo quyển nàng đưa cho nguyên liệu luyện đan vào, rồi cho nguyên liệu vào bắt đầu luyện viên đan đầu tiên “Dung Linh Đan”.
Thời gian cứ vậy trôi đi, hắn hết nhìn đan lò rồi lại nhìn nguyên liệu. Hai tay xoa cằm ngẫm nghĩ thật sâu thì “oành” một cái.
– Sao rồi? – Câu hỏi của mỹ nữ lão sư nhưng lại không phải cho hắn mà là cho đồ đệ của nàng.
– Con lại thất bại rồi. – Thanh Thúy – đồ đệ của Linh Mộng trả lời nàng.
– Không sao, theo ta một năm luyện ra được 2 loại nhất phẩm là tốt rồi.
– Vâng. Ấy kia là học đệ mới sao? Đệ ấy cũng đến luyện đan?
– Đúng vậy, ra đây.
Thế là trên chiếc ghế ghế hai mỹ nữ cùng ngồi nhìn về phía hắn.
Bấy giờ hắn cũng nghe xong câu chuyện của hai sư trò thì bắt đầu chuẩn bị luyện.
Hai tay hắn vận lên hồn lực và cả hỏa hệ cũng cháy rừng rực, còn lò đan được hồn lực của hắn làm cho bay lên không chung lơ lửng.
– Hắn mới 12 tuổi sao hồn lực hùng hậu như vậy? Đến ta đây, 13 tuổi đồng cảnh giới hắn mà còn chưa làm được. – Vị học tỷ nói trong sự ngạc nhiên.
– Không chỉ thế thôi đâu, ngươi nhìn kia. – Lúc này ánh mắt của Linh Mộng cũng sáng rực, kèm sự ngạc nhiên không hề kém đồ đệ của mình.
Cả hai người đều nhìn vào hắn thì xung quanh lò đan được bay lên, từ từ xuất hiện một hỏa xà quấn quanh cứ như vậy đan dược hắn luyện đang được dần hoàn thành.
– Kia kia là… Khống hỏa thành xà, chân luyện đan dược. Sao sao có thể?
– Ta cũng không biết. Mà khả năng khống hỏa này không kém ta là mấy đâu.
– Sư phụ tự nhận gần bằng học đệ kia sao? Đây là sư phụ luôn kiêu ngạo trước đây sao? – Nàng nghĩ thầm.
Trở lại với Quân Huyền, lúc này mồ hôi hắn cũng chảy xuống nhiều hơn bao giờ hết, hồn lực hắn để nâng lò đan và khống hỏa này đang làm hắn mất quá nhiều hồn lực dù hắn hấp thụ hồn lực của hồn thú 1000 năm. Với cả khống hỏa thành xà này Thiên Thư đưa hắn bảo là khả năng khống hỏa kém nhất dù thế nhưng dùng để luyện đan thì hồn lực tiêu tán nhanh cần phải hùng hậu còn hắn mới nhân cấp nên có chút miễn cưỡng.
Bấy giờ trong lò đan cũng bốc ra hương thơm nghi ngút lên rồi.
– Chẳng nhẽ hắn thật sự luyện thành trong lần đầu tiên? Đây nghịch thiên quá. – Cả hai cô trò Linh Mộng đều có chung suy nghĩ.
Không mất quá lâu để có kết quả, quả thực hắn luyện lần đầu ra đan là không thể nhưng đúng lúc hỏa xà chuẩn bị không cháy rực được như lúc đầu nữa thì Tiểu Viêm từ trong người hắn bay ra. Lửa từ người Tiểu Viêm như tiếp thêm vào hỏa xà, và hỏa xà lần nữa lại rực cháy.
– Kia là hồn thú, hay hồn linh? – Cả hai cô trò Linh Mộng nhìn nhau mà hỏi.
– Hắn quá thần bí, 12 tuổi nhân cấp lại có hồn thú hay hồn linh có nguyên tố riêng mình đi theo. Thật sự không thể nhìn thấu hắn – Linh Mộng trầm ngâm suy nghĩ.
Và qua thời gian nén hương, lắp lò đan bật ra và hương thơm của đan dược bay ra làm cả hai người vội lao ra xem.
Khi nhìn vào lò đan họ còn không tin vào mắt mình. Hắn – tên Quân Huyền ấy, không những lần đầu đã luyện ra đan dược mà còn một lần luyện ra 3 viên. Nếu tin này được đưa ra sẽ làm chấn động giới luyện dược mất.
– Thanh Thúy – Linh Mộng gọi đồ đệ.
– Dạ, sư phụ?
– Đừng để lộ tin tức này, còn nữa cầm tờ giấy kiểm tra thuộc tính với kết quả này báo riêng cho phó viện trưởng thôi.
– Vâng. – Dù nàng còn muốn ở lại kiểm tra đích thực thành quả của học đệ này nhưng lệnh sư phụ khó cãi nàng đành nhìn hắn và lò luyện đan của hắn trong tiếc nuối rồi làm theo sư phụ.
Nhưng khi nàng cầm tờ giấy kiểm tra của hắn thì tay nàng còn cầm không chắc khi biết, hắn đã luyện lần đầu ra đan này lại thuộc tính tinh thuần cả Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Lôi đều 100%. Kìm nén ngạc nhiên nàng liền đem kết quả cho phó viện trưởng.
Còn Quân Huyền lúc luyện xong thì hồn lực trong người gần như cạn kiệt, liền được mỹ nữ lão sư bế về phòng nàng để truyền hồn lực, nhưng khi đi thì ôi chao bao nhiêu ánh mắt ngạc nhiên của các đệ tử nhìn hắn và nàng. Rồi cứ lời qua tiếng lại, tạo thành tin đồn.
– Ầm – tiếng đập tay xuống bàn.
– Ta biết hắn tu luyện nhanh nhưng ai ngờ lại nghịch thiên như vậy. – Đây là lời nói của phó viện trưởng khi Thanh Thúy đưa tờ giấy kiểm tra và thông báo quá trình luyện đan của hắn cho nàng.
– Không được, dù muốn hắn nghỉ ngơi và suy nghĩ, nhưng ta phải có hắn làm đồ đệ. – Nói xong Phó viện trưởng liền biến mất.
– Ơ ta chạy lên đây, rồi lại chạy về không được gì à? – Thanh Thúy than lên.
Mí mắt dần mở trong mơ màng, khung cảnh đầu xuất hiện là toàn màu hồng a.
– Ơ thơm thế, đây là mùi phòng con gái sao? Quái ta sao ở đây còn cùng… a lão lão sư.
Lúc này hắn vừa quay sang bên cạnh thì lão sư hắn cũng vì truyền hồn lực cho hắn mà thiếp đi.
– A ngươi tỉnh rồi sao – Linh Mộng vừa tỉnh dậy, trông thấy hắn liền vui vẻ trả lời.
– Anou, lão sư sao ta lại ở phòng của người?
– Người vì luyện cố đan dược làm hết hồn lực nên ngất đi, thế là ta liền đưa ngươi về phòng ta.
– Hả hả hả? Chờ ta ngất rồi liền đưa về phòng là sao? Lão sư không lẽ định ăn thịt ta à? – Hắn nghĩ thầm.
– Lão sư người như vậy là gì ý?
– Haha xem ngươi kìa, chưa gì đã sợ rồi. Ta đưa ngươi về phòng để cung cấp lại hồn lực cho ngươi thôi.
– À à, hì hì hóa ra ta hiểu nhầm. – Hắn gãi đầu rồi cười.
– Đâu rồi? Hắn đâu rồi? – Từ ngoài cửa có giọng nữ vang vào trong phòng.
– Ai nhỉ? Giọng quen quen ta. – Hắn nghĩ thầm