Ta xuyên thành Tà Thần
Chương 46 : Đánh đổi
Ngày đăng: 07:05 30/08/20
Quân Huyền cũng không chần chừ, liền sử dụng hồn lực phụ thể cấp tốc tiến về phòng để chuẩn bị đồ tiến vào huyền cảnh.
Quân Huyền vừa trở về liền thấy có một hồng y thiếu nữ đứng trước cửa phòng hắn, nàng đứng im một chỗ nhưng gió đưa nhẹ tóc nàng bay, hồng y cũng được gió nâng lên một chút làm tạo ra hương vị say ngất lòng người của nữ tử.
Cửa phòng hắn vốn lạnh ngắt nhưng ngờ có sự xuất hiện của nàng liền khiến cửa phòng trở lên ấm áp lạ thường. Quân Huyền nhìn bóng lưng liền đoán được đó là ai rồi, thiếu nữ ngoan ngoan luôn chờ hắn như vậy còn ai ngoài Tiểu Ly tỷ của hắn.
Quân Huyền tiến lại gần Tiểu Ly tỷ, tay hắn đặt nhẹ lên vai nàng tính hù nàng một phen, nào ngờ nàng phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn. Nàng vội vàng né ra, tay còn tụ huyền lực tính đánh trả, nhưng khi chuẩn bị đánh tới liền nhận ra gương mặt đó là ai liền lập tức dừng lại tay.
Gương mặt đang nghiêm túc thiếu nữ kia dần trở lên đỏ đỏ một chút, nàng nở nụ cười khiến ánh nắng e thẹn rồi nói :
- Đệ về rồi sao ?
Quân Huyền thấy phản ứng nàng nhanh như chớp mắt liền ngạc nhiên trong giây lát. Hắn quên mất hắn tiến bộ thì người khác cũng sẽ tiến bộ cùng hắn.
- Do ta mải tu luyện quá, tỷ đợi ta lâu chưa ? – Quân Huyền vội hỏi.
Vừa hỏi, hắn không quên mở cửa phòng tiến vào lấy một cái ghế cho nàng hỏi.
- Ta mới tới đây một chút thôi.
Nàng cười cười đáp. Quân Huyền nhìn nụ cười của nàng có chút ngất ngây, hóa ra nàng cười lại đẹp đến vậy. Quân Huyền bứng tỉnh, đưa ghế cho nữ thần ngồi rồi nói tiếp :
- Tỷ đến tìm ta vì huyền cảnh mở sao ?
- Đúng vậy.
- Tỷ có tham gia huyền cảnh không ? – Quân Huyền hỏi trọng tâm vấn đề hắn đang lo lắng, hắn chỉ sợ nàng theo hắn với thân phận người hầu, không được tiến vào huyền cảnh nàng sẽ cảm thấy tủi thân lắm.
Thấy gương mặt có chút buồn của Quân Huyền, Tiểu Ly liền hiểu hắn đang nghĩ gì. Nàng đứng dậy, tay đưa lên mặt hắn nắn nắn nhẹ một cái rồi nói :
- Ta đương nhiên tham gia rồi, tất cả nhờ Linh Mộng lão sư sắp xếp đấy.
Quân Huyền nghe đến đây liền vui tươi trở lại, hắn nhẹ nhàng đỡ nàng ngồi xuống rồi nói :
- Vậy ta lại được tỷ bảo vệ rồi.
- Là đệ bảo vệ ta mới đúng, tu vi của đệ hẳn là ta không theo kịp rồi. – Tiểu Ly nhìn Quân Huyền với ánh mắt có chút ngưỡng mộ.
- Tỷ sẽ sớm vượt ta thôi mà, vừa nãy phản ứng và ra chiêu của tỷ hắn là tu vi có đại tịnh tiến. – Quân Huyền nghĩ lại cách phản ứng của nàng vừa nãy liền có chút run run, bộ pháp nàng quá thuần thục nếu không phải nàng dừng tay kịp thời sợ hắn đã ăn một chưởng.
- Đúng vậy, nhờ công pháp đệ đưa tu vi ta tiến triển nhanh hơn trước nhiều, ta đã huyền lực bát tầng rồi. Vào huyền cảnh cũng là tìm cơ duyên đột phá. – Ánh mắt Tiểu Ly trở lên kiên định.
- Yên tâm, ta sẽ giúp tỷ. – Quân Huyền cười cười đáp lại.
Nếu hắn không tìm được nguyên liệu giúp nàng đột phá lần này đi chăng nữa thì hắn có thể luyện vài viên dương nguyên đan, đan dược này dược tích mạnh giúp nàng đột phá nhân cấp không phải không thể.
- Tỷ chờ ta chút, ta soạn đồ đã. – Quân Huyền vừa dứt lời liền nhìn thấy Tiểu Ly nhẹ gật đầu, hắn không muốn mỹ nhân chờ lâu nên liền nhanh chóng tiến vào trong phòng.
Quân Huyền tiến vào trong liền chọn mấy bộ đồ, và lấy cả đan dược Linh Mộng chu đáo chuẩn bị để trên bàn cho hắn và mang đi. Trước khi bước ra khỏi cửa, Quân Huyền quay đầu nhìn Linh Nhi một cái rồi hỏi :
- Ta sắp vào huyền cảnh ngươi muốn đi theo không ?
Quân Huyền hắn đang tìm thêm trợ thủ đắc lực, Linh Nhi từng là tân sinh nên nàng đã tiến vào huyền cảnh một lần. Như vậy nàng có thể đã quen thuộc địa hình một chút, có nàng dẫn đường liền sẽ đỡ hơn tự mò a. Cộng thêm hồn lực của nàng không yếu, có nàng giúp cũng sẽ giúp nhiều trong các trận chiến không may xảy ra.
- Sao ? Huyền cảnh ta có muốn nhưng ta chỉ là tàn hồn không ra ngoài ánh nắng mặt trời được. – Linh Nhi ánh mắt bừng sáng trong vài hơi thở rồi liền tự dập tắt.
Quân Huyền thấy nàng có ý muốn liền cười rồi nói tiếp :
- Ta đã hỏi ý kiến ngươi, đương nhiên có cách giúp ngươi tiến vào huyền cảnh.
Dứt lời, không để Linh Nhi tò mò hỏi lại, Quân Huyền thò tay vào trong túi áo, lấy ra một dây truyền nhỏ, mà điều đặc biệt trên dây truyền ấy có môt bông hoa được điêu khắc hoa văn cực kỳ điêu luyện khiến nó trở đẹp mắt hơn bao giờ hết.
Lai lịch của bông hoa này đương nhiên là có từ chỗ Vân Lam. Nàng để nó ở trên bàn trang điểm như là món đồ trang sức đẹp mắt không có gì hơn, nhưng Quân Huyền được tiền bối chỉ điểm liền biết bông hoa đó có năng lực đặc biệt, có thể dưỡng hồn. Có nó linh hồn trú ngụ ở trong sẽ càng được ngưng luyện hơn và điều đặc biệt là linh hồn chỉ cần ở trong bông hoa đó liền ra ngoài ánh nắng mặt trời bình thường.
Quân Huyền tay cầm bông hoa hướng tới Linh Nhi rồi nói :
- Đây là bảo vật dưỡng hồn, ngươi dùng ý niệm chui vào đây, ta sẽ đưa ngươi đi huyền cảnh cùng.
Linh Nhi nhìn Quân Huyền với ánh mắt có chút nghi hoặc. Dù chứng kiến đủ bản lĩnh của Quân Huyền nàng tin hắn có thể giúp nàng, trước mắt giúp nàng có bảo vật dưỡng thân nhưng mà bảo vật dưỡng hồn cực đắt, hắn lại chỉ mới vào luyện đan môn sao có đủ kinh tế để mua được.
- Ngươi không lừa ta chứ.
Quân Huyền nghe vậy liền lạnh lùng đáp lại :
- Ta có rảnh lắm đâu mà lừa ngươi.
Linh Nhi nghe vậy cũng yên tâm hơn, nàng dùng một ý niệm thu toàn bộ linh hồn tiến vào bông hỏa nhỏ này. Vừa tiến vào bông hoa, nàng có được cảm giác dễ chịu hơn bao giờ hết, mà linh hồn nàng đang yếu ớt dần đi nay lại có tiến triển tốt hơn hẳn lên. Chưa dừng lại ở đó, khi nàng vừa tiến vào Quân Huyền liền cầm bông hoa đưa ra nơi có ánh nắng mặt trời.
Nàng còn tưởng đã bị Quân Huyền lừa một hố để hấp thụ tinh hoa sau khi nàng tan biến nhưng hoàn toàn không phải, nàng ngược lại không có chút tổn thương nào.
- Ta không lừa ngươi chứ ? – Quân Huyền thanh âm âm lãnh hỏi.
- Là ta lấy bụng tiểu nhân so đo với quân tử. – Linh Nhi từ trong bông hoa truyền ra âm thanh, thanh âm này mang theo sự xấu hổ của nàng.
- Nhưng mà sao ngươi lại đưa ta vào huyền cảnh ? Ta chỉ là một linh hồn yếu ớt cũng không có tác dụng gì lớn ? – Linh Nhi hỏi Quân Huyền vấn đề trọng tâm nàng đang tò mò.
- Hồn lực đúng là có tác dụng bổ sung tu vi cho linh hồn, nhưng Linh Nhi, ngươi lại khác.
- Ngươi bị người ta ám hại, hấp thu hồn lực cũng không hề có tác dụng với ngươi. Ngươi muốn tăng tu vi, tăng cường độ linh hồn chỉ có âm khí là cách duy nhất. Nên ta dẫn cô vào huyền cảnh, nơi đó khác học viên này có nhiều âm khí giúp cô bổ sung tu vi. – Quân Huyền giảng giải một thời thần cho Linh Nhi.
Nghe Quân Huyền nói vậy nàng mới ngộ ra, hóa ra trước đây nàng cố hấp thu hồn lực giúp tăng sức mạnh linh hồn của nàng là vô ích. Dù Quân Huyền nói như vậy cũng giúp nàng giải đáp thắc mắc trong lòng bấy lâu nhưng lại sinh ra cái khó khăn mới, nàng không biết cách hấp thu âm khí để tăng tu vi.
- Nhưng ta không biết cách hấp thu âm khí, Quân Huyền ngươi có cách giúp ta không ? – Linh Nhi mở rộng nài nỉ một chút
- Trước nay chỉ có ta nài nỉ người khác thì được, chứ không có người khác nài nỉ ta. – Quân Huyền thấy nàng như vậy liền nói.
Linh Nhi nàng biết Quân Huyền đang muốn nàng đánh đổi, chứ không phải là có thể được hắn cho không. Nàng lập tức hỏi lại :
- Vậy ngươi muốn ta đánh đổi gì ?
Quân Huyền vừa trở về liền thấy có một hồng y thiếu nữ đứng trước cửa phòng hắn, nàng đứng im một chỗ nhưng gió đưa nhẹ tóc nàng bay, hồng y cũng được gió nâng lên một chút làm tạo ra hương vị say ngất lòng người của nữ tử.
Cửa phòng hắn vốn lạnh ngắt nhưng ngờ có sự xuất hiện của nàng liền khiến cửa phòng trở lên ấm áp lạ thường. Quân Huyền nhìn bóng lưng liền đoán được đó là ai rồi, thiếu nữ ngoan ngoan luôn chờ hắn như vậy còn ai ngoài Tiểu Ly tỷ của hắn.
Quân Huyền tiến lại gần Tiểu Ly tỷ, tay hắn đặt nhẹ lên vai nàng tính hù nàng một phen, nào ngờ nàng phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn. Nàng vội vàng né ra, tay còn tụ huyền lực tính đánh trả, nhưng khi chuẩn bị đánh tới liền nhận ra gương mặt đó là ai liền lập tức dừng lại tay.
Gương mặt đang nghiêm túc thiếu nữ kia dần trở lên đỏ đỏ một chút, nàng nở nụ cười khiến ánh nắng e thẹn rồi nói :
- Đệ về rồi sao ?
Quân Huyền thấy phản ứng nàng nhanh như chớp mắt liền ngạc nhiên trong giây lát. Hắn quên mất hắn tiến bộ thì người khác cũng sẽ tiến bộ cùng hắn.
- Do ta mải tu luyện quá, tỷ đợi ta lâu chưa ? – Quân Huyền vội hỏi.
Vừa hỏi, hắn không quên mở cửa phòng tiến vào lấy một cái ghế cho nàng hỏi.
- Ta mới tới đây một chút thôi.
Nàng cười cười đáp. Quân Huyền nhìn nụ cười của nàng có chút ngất ngây, hóa ra nàng cười lại đẹp đến vậy. Quân Huyền bứng tỉnh, đưa ghế cho nữ thần ngồi rồi nói tiếp :
- Tỷ đến tìm ta vì huyền cảnh mở sao ?
- Đúng vậy.
- Tỷ có tham gia huyền cảnh không ? – Quân Huyền hỏi trọng tâm vấn đề hắn đang lo lắng, hắn chỉ sợ nàng theo hắn với thân phận người hầu, không được tiến vào huyền cảnh nàng sẽ cảm thấy tủi thân lắm.
Thấy gương mặt có chút buồn của Quân Huyền, Tiểu Ly liền hiểu hắn đang nghĩ gì. Nàng đứng dậy, tay đưa lên mặt hắn nắn nắn nhẹ một cái rồi nói :
- Ta đương nhiên tham gia rồi, tất cả nhờ Linh Mộng lão sư sắp xếp đấy.
Quân Huyền nghe đến đây liền vui tươi trở lại, hắn nhẹ nhàng đỡ nàng ngồi xuống rồi nói :
- Vậy ta lại được tỷ bảo vệ rồi.
- Là đệ bảo vệ ta mới đúng, tu vi của đệ hẳn là ta không theo kịp rồi. – Tiểu Ly nhìn Quân Huyền với ánh mắt có chút ngưỡng mộ.
- Tỷ sẽ sớm vượt ta thôi mà, vừa nãy phản ứng và ra chiêu của tỷ hắn là tu vi có đại tịnh tiến. – Quân Huyền nghĩ lại cách phản ứng của nàng vừa nãy liền có chút run run, bộ pháp nàng quá thuần thục nếu không phải nàng dừng tay kịp thời sợ hắn đã ăn một chưởng.
- Đúng vậy, nhờ công pháp đệ đưa tu vi ta tiến triển nhanh hơn trước nhiều, ta đã huyền lực bát tầng rồi. Vào huyền cảnh cũng là tìm cơ duyên đột phá. – Ánh mắt Tiểu Ly trở lên kiên định.
- Yên tâm, ta sẽ giúp tỷ. – Quân Huyền cười cười đáp lại.
Nếu hắn không tìm được nguyên liệu giúp nàng đột phá lần này đi chăng nữa thì hắn có thể luyện vài viên dương nguyên đan, đan dược này dược tích mạnh giúp nàng đột phá nhân cấp không phải không thể.
- Tỷ chờ ta chút, ta soạn đồ đã. – Quân Huyền vừa dứt lời liền nhìn thấy Tiểu Ly nhẹ gật đầu, hắn không muốn mỹ nhân chờ lâu nên liền nhanh chóng tiến vào trong phòng.
Quân Huyền tiến vào trong liền chọn mấy bộ đồ, và lấy cả đan dược Linh Mộng chu đáo chuẩn bị để trên bàn cho hắn và mang đi. Trước khi bước ra khỏi cửa, Quân Huyền quay đầu nhìn Linh Nhi một cái rồi hỏi :
- Ta sắp vào huyền cảnh ngươi muốn đi theo không ?
Quân Huyền hắn đang tìm thêm trợ thủ đắc lực, Linh Nhi từng là tân sinh nên nàng đã tiến vào huyền cảnh một lần. Như vậy nàng có thể đã quen thuộc địa hình một chút, có nàng dẫn đường liền sẽ đỡ hơn tự mò a. Cộng thêm hồn lực của nàng không yếu, có nàng giúp cũng sẽ giúp nhiều trong các trận chiến không may xảy ra.
- Sao ? Huyền cảnh ta có muốn nhưng ta chỉ là tàn hồn không ra ngoài ánh nắng mặt trời được. – Linh Nhi ánh mắt bừng sáng trong vài hơi thở rồi liền tự dập tắt.
Quân Huyền thấy nàng có ý muốn liền cười rồi nói tiếp :
- Ta đã hỏi ý kiến ngươi, đương nhiên có cách giúp ngươi tiến vào huyền cảnh.
Dứt lời, không để Linh Nhi tò mò hỏi lại, Quân Huyền thò tay vào trong túi áo, lấy ra một dây truyền nhỏ, mà điều đặc biệt trên dây truyền ấy có môt bông hoa được điêu khắc hoa văn cực kỳ điêu luyện khiến nó trở đẹp mắt hơn bao giờ hết.
Lai lịch của bông hoa này đương nhiên là có từ chỗ Vân Lam. Nàng để nó ở trên bàn trang điểm như là món đồ trang sức đẹp mắt không có gì hơn, nhưng Quân Huyền được tiền bối chỉ điểm liền biết bông hoa đó có năng lực đặc biệt, có thể dưỡng hồn. Có nó linh hồn trú ngụ ở trong sẽ càng được ngưng luyện hơn và điều đặc biệt là linh hồn chỉ cần ở trong bông hoa đó liền ra ngoài ánh nắng mặt trời bình thường.
Quân Huyền tay cầm bông hoa hướng tới Linh Nhi rồi nói :
- Đây là bảo vật dưỡng hồn, ngươi dùng ý niệm chui vào đây, ta sẽ đưa ngươi đi huyền cảnh cùng.
Linh Nhi nhìn Quân Huyền với ánh mắt có chút nghi hoặc. Dù chứng kiến đủ bản lĩnh của Quân Huyền nàng tin hắn có thể giúp nàng, trước mắt giúp nàng có bảo vật dưỡng thân nhưng mà bảo vật dưỡng hồn cực đắt, hắn lại chỉ mới vào luyện đan môn sao có đủ kinh tế để mua được.
- Ngươi không lừa ta chứ.
Quân Huyền nghe vậy liền lạnh lùng đáp lại :
- Ta có rảnh lắm đâu mà lừa ngươi.
Linh Nhi nghe vậy cũng yên tâm hơn, nàng dùng một ý niệm thu toàn bộ linh hồn tiến vào bông hỏa nhỏ này. Vừa tiến vào bông hoa, nàng có được cảm giác dễ chịu hơn bao giờ hết, mà linh hồn nàng đang yếu ớt dần đi nay lại có tiến triển tốt hơn hẳn lên. Chưa dừng lại ở đó, khi nàng vừa tiến vào Quân Huyền liền cầm bông hoa đưa ra nơi có ánh nắng mặt trời.
Nàng còn tưởng đã bị Quân Huyền lừa một hố để hấp thụ tinh hoa sau khi nàng tan biến nhưng hoàn toàn không phải, nàng ngược lại không có chút tổn thương nào.
- Ta không lừa ngươi chứ ? – Quân Huyền thanh âm âm lãnh hỏi.
- Là ta lấy bụng tiểu nhân so đo với quân tử. – Linh Nhi từ trong bông hoa truyền ra âm thanh, thanh âm này mang theo sự xấu hổ của nàng.
- Nhưng mà sao ngươi lại đưa ta vào huyền cảnh ? Ta chỉ là một linh hồn yếu ớt cũng không có tác dụng gì lớn ? – Linh Nhi hỏi Quân Huyền vấn đề trọng tâm nàng đang tò mò.
- Hồn lực đúng là có tác dụng bổ sung tu vi cho linh hồn, nhưng Linh Nhi, ngươi lại khác.
- Ngươi bị người ta ám hại, hấp thu hồn lực cũng không hề có tác dụng với ngươi. Ngươi muốn tăng tu vi, tăng cường độ linh hồn chỉ có âm khí là cách duy nhất. Nên ta dẫn cô vào huyền cảnh, nơi đó khác học viên này có nhiều âm khí giúp cô bổ sung tu vi. – Quân Huyền giảng giải một thời thần cho Linh Nhi.
Nghe Quân Huyền nói vậy nàng mới ngộ ra, hóa ra trước đây nàng cố hấp thu hồn lực giúp tăng sức mạnh linh hồn của nàng là vô ích. Dù Quân Huyền nói như vậy cũng giúp nàng giải đáp thắc mắc trong lòng bấy lâu nhưng lại sinh ra cái khó khăn mới, nàng không biết cách hấp thu âm khí để tăng tu vi.
- Nhưng ta không biết cách hấp thu âm khí, Quân Huyền ngươi có cách giúp ta không ? – Linh Nhi mở rộng nài nỉ một chút
- Trước nay chỉ có ta nài nỉ người khác thì được, chứ không có người khác nài nỉ ta. – Quân Huyền thấy nàng như vậy liền nói.
Linh Nhi nàng biết Quân Huyền đang muốn nàng đánh đổi, chứ không phải là có thể được hắn cho không. Nàng lập tức hỏi lại :
- Vậy ngươi muốn ta đánh đổi gì ?