Tái Sinh Chi Từ

Chương 105 :

Ngày đăng: 11:47 18/04/20


Đôi Hoa Cô đã được đóng gói tốt, nhưng bởi vì còn phải làm thủ tục hải quan, tạm thời bọn họ vẫn không thể khởi hành trở về nước được.



Chờ đến khi lấy được danh sách của Nam tước Griffin, Tương Hãn mới biết vì sao hắn phải mất một phần tiền mua riêng danh sách này.



Thì ra đây là một quyển nhật ký, mà danh sách lại được viết bên trên.



“Ở đây viết gì thế?” Từ Cửu Chiếu liếc nhìn câu chữ xem không hiểu trong nhật kí.



Bìa quyển nhật ký làm bằng da trâu, giấy bên trong cũng bằng da dê, tuy rằng đã trải qua nhiều năm nhưng vẫn được giữ gìn hoàn hảo, chữ viết rất rõ ràng.



Tương Hãn đưa đầu nhìn một chút, nói: “Anh cũng không biết, nhìn chữ này chắc là tiếng Pháp.” Hắn quay đầu hôn một cái trên mặt của Từ Cửu Chiếu: “Em sao lại muốn vật này?”



Từ Cửu Chiếu khép lại quyển nhật ký nói: “Em nghĩ, bên trong chắc cũng có gì đó giúp ích cho việc nghiên cứu khảo cổ Phong Diêu.”



Tương Hãn khẳng định: “Nhất định sẽ có ích, chí ít cũng biết được thời điểm đồ sứ này được chuyển ra nước ngoài lúc nào, từ đó có thể truy ngược về tìm ra ngọn nguồn, truy xét được là từ nơi nào truyền ra.”



Từ Cửu Chiếu cầm bản bút ký: “Vậy là tốt rồi.” Ngày xưa đôi Hoa Cô này bị quan đốc đào mang đi, chắc là được bọn họ đưa vào cung, chỉ cần là vào cung thì rất có khả năng sẽ có ghi chép lại.



Tương Hãn nhìn Từ Cửu Chiếu, cảm thấy Cửu Chiếu đối với nghiên cứu Phong Diêu lưu tâm như thế, hắn có nên tài trợ một khoản tiền để nghiên cứu tiến hành nhanh hơn một chút không?



Đem quyển nhật ký cất xong, sau khi hai người rửa mặt liền đi ngủ.



Rõ ràng ban ngày bôn ba, theo thói quen thì Từ Cửu Chiếu đụng phải gối sẽ phải ngủ thiếp đi, thế nhưng tiếng hít thở có quy luật của Tương Hãn đã vang lên hồi lâu, nhưng Từ Cửu Chiếu vẫn không ngủ được.



Cậu nằm một hồi, lại không dám lăn qua lộn lại sợ đánh thức Tương Hãn, vì vậy cậu dứt khoát đứng lên lại ngồi trên ghế.



Lâu đài ở vùng ngoại thành, bên ngoài không có đèn soi sáng, xung quanh yên tĩnh, rất là an bình.



Nội tâm Từ Cửu Chiếu rất bình lặng, không khỏi lại nghĩ tới sông Xen bên cửa sổ ở khách sạn.




Từ Cửu Chiếu phối hợp nghe lời như vậy, khiến nội tâm Tương Hãn thập phần thỏa mãn.



Nói xong chính sự rồi, Tương Hãn liền dính lấy Từ Cửu Chiếu nói: “Anh thật không muốn cùng em xa nhau như vậy!”



Lúc này Từ Cửu Chiếu đứng, Tương Hãn ngồi, vừa vặn ôm lấy hông của cậu, đem đầu chôn ở bụng của cậu.



Lần này Từ Cửu Chiếu không có giáo huấn hắn, nói hắn quá mức nhi nữ tình trường, bởi vì cậu cũng có cảm giác giống như vậy. Lần từ biệt này, thế nhưng là lần đầu tiên kể từ khi hai người sống chung với nhau.



Cũng khó trách A Hãn dính người không thôi, ngay cả chính cậu cũng…..



Cảm thấy tâm tình của mình quá mức mềm yếu, không có thói quen nhu tình tràn đầy như vậy nên Từ Cửu Chiếu vội vàng đem tâm tư đó trục xuất ra khỏi lòng của mình.



“Anh cùng Vương Triều Thần ở bên này bận rộn cũng tốt, cho dù là cùng nhau trở về, nhưng phỏng chừng sau đó em cũng vắng vẻ anh thôi.” Từ Cửu Chiếu cúi đầu, tay ở trên đầu Tương Hãn xoa xoa.



Tương Hãn không hiểu ngẩng đầu, chớp mắt nhìn Từ Cửu Chiếu. Vốn là khuôn mặt anh tuấn nhuệ khí bức người, lúc này lại lộ ra biểu tình không dám tin tưởng, kinh ngạc giật mình, bộc phát tính trẻ con: “Gì chứ?!” Hắn làm gì sai mà bị vắng vẻ a?



Dáng vẻ đáng yêu như vậy làm cho người khác động tâm, làm cho Từ Cửu Chiếu hôn nhẹ lên mặt hắn.



Từ Cửu Chiếu mỉm cười: “Cảm ơn anh lần này đã sắp xếp chuyến du lịch đặc biệt như vậy, em thu hoạch được rất nhiều.”



Tương Hãn nháy mắt mấy cái, buông cánh tay đang ôm chặt cậu ra, kinh ngạc nói: “Em nói, em có ý tưởng cho tân tác tham gia triển lãm rồi hả?!”



Từ Cửu Chiếu gật đầu: “Ừ, em sẽ dùng tính chất đặc biệt của Ma Thương thổ phản ánh chủ đề. Sau khi trở về em muốn tiến hành bế quan sáng tác, phần lớn thời gian đều dùng trong phòng làm việc.” Cho nên tạm thời xa nhau có thể giúp cậu tỉnh táo hơn.



Tương Hãn cũng không cảm thấy không có gì may mắn khi xa nhau cả, hắn đơn thuần là vì Từ Cửu Chiếu vui vẻ thôi.



“Thật tốt quá, chờ sau khi anh trở về, nhất định phải cho anh xem tân tác của em! Nhất định là tân tác rất là đặc biệt!”