Tái Sinh Chi Từ
Chương 109 :
Ngày đăng: 11:47 18/04/20
Lưu Duệ rất nhanh thông qua người mà hắn quen biết xác định Tương Hãn có tên trong danh sách hành khách. Vừa nghe xong lưng của Từ Cửu Chiếu vẫn một mực thẳng tắp lập tức sụp xuống, cậu tựa ở trên ghế dựa, cả người đều trống rỗng.
Chuyện kế tiếp, Từ Cửu Chiếu cũng không nhớ được, cậu cũng không biết mấy giờ sau đó trôi qua như thế nào. Cho nên cậu cũng không phát hiện, Lưu Duệ để cho cậu uống ly nước có bỏ thuốc ngủ.
Lúc cậu tỉnh lại đã là sáng sớm hôm sau. Những người khác đang ở trong phòng khách sạn, Ngô Cửu Lợi ngồi ở một bên xem ti vi.
“Cửu Lợi ca.” Cổ họng Từ Cửu Chiếu khô lợi hại.
Ngô Cửu Lợi lập tức đứng lên xít lại gần cậu: “Em cần gì sao?”
Từ Cửu Chiếu nháy mắt mấy cái, cậu đứng lên: “Đây là đâu?”
Ngô Cửu Lợi nói: “Đây là khách sạn, do người chính phủ an bài.”
Từ Cửu Chiếu vội vàng hỏi: “Tìm được máy bay sao? Có cứu được người hay không?”
“Em đừng có gấp, Cửu Chiếu.” Ngô Cửu Lợi không đành lòng nói: “Trợ lí của Tương Hãn đang theo dõi bên kia, có tin tức gì hắn sẽ báo tin cho em đầu tiên.”
“Vẫn không có tin tức sao.” Từ Cửu Chiếu nhíu nhíu mày, “Anh biết anh ta ở nơi nào không?”
“Em muốn làm gì?” Ngô Cửu Lợi hỏi.
Từ Cửu Chiếu nhấp đôi môi khô khốc: “Em muốn đến địa điểm xảy ra tai nạn kia.”
“Cái này…” Ngô Cửu Lợi chần chờ nhìn Từ Cửu Chiếu.
Từ Cửu Chiếu: “Em biết, chỉ cần thân nhân yêu cầu là có thể đến hiện trường cứu viện gần nhất chờ tin tức.”
Lưu Duệ bất ngờ phát hiện Từ Cửu Chiếu đã khôi phục được một ít tinh thần, không hề buồn bã mất hồn như mấy ngày hôm trước, cả người đều thụ động không có linh khí. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
Lưu Duệ nói: “Tạm thời không có chịu ảnh hưởng. Trước kia A Hãn cũng từng quản lý, các chi nhánh được phân chia rõ ràng, các hạng mục đều tiến hành bình thường.”
Từ Cửu Chiếu suy nghĩ một chút, nói: “Còn Trịnh Khải Long bên kia thế nào?”
Lưu Duệ cau mày nói: “Trước đó A Hãn đã bố trí một loạt kế hoạch, tuy rằng anh cũng biết, chỉ bất quá lúc này cậu ấy không có ở đây, anh cũng không biết có nên tiến hành hay không. Bởi vì sẽ dẫn tới một loạt phản ứng dây chuyền, anh cũng không dám quyết định.”
Từ Cửu Chiếu a một tiếng, sau đó nói: “Vậy chờ A Hãn trở lại rồi nói tiếp vậy.”
Lưu Duệ muốn nói lại thôi, muốn khuyên Từ Cửu Chiếu nghĩ đến tình huống xấu nhất, rất có thể Tương Hãn sẽ không còn sống, thế nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào.
Hắn biết bạn tốt kiêm thủ trưởng của hắn có bao nhiêu yêu thương Từ Cửu Chiếu, nhìn biểu hiện mấy ngày nay của Từ Cửu Chiếu, cũng yêu bạn tốt của hắn như vậy. Hắn thực sự không đành lòng tạo thêm thương tổn cho Từ Cửu Chiếu. Lưu Duệ âm thầm thở dài, vẫn là tìm được di thể rồi hãy nói.
Sắc mặt Ngô Miểu thật không tốt tiến vào.
“Cửu Chiếu, em xem bây giờ có thể liên hệ với Tương gia sao?”
Từ Cửu Chiếu: “Làm sao vậy? Có chuyện gì chúng ta không thể xử lý mà nhất định phải gọi thân nhân A Hãn?”
Vừa nói đến thân nhân, phản ứng đầu tiên của Từ Cửu Chiếu chính là Tương lão gia tử. Nhưng mà Ngô Diểu rõ ràng không chỉ nói về ông của Tương Hãn, hắn nói: “Chính phủ bên này yêu cầu người thân đứng ra, mặc dù nói chúng ta có liên quan đến việc này. Thế nhưng bọn họ nói, có một số chuyện nhất định phải có người thân hoặc là dòng họ trực tiếp ký tên.”
Lưu Duệ liền phản ứng, hắn suy nghĩ một chút: “Hiện tại chuyện cũng đã lớn rồi, không thể giấu diếm được nữa, Cửu Chiếu, em xem có nên nói cho Tương lão gia tử biết không?”
Từ Cửu Chiếu trầm tư một chút, nói: “Không, chờ một chút rồi nói sau. Bằng không trước hết tìm Tương đại bá đến đây đi, thân thích bên trong Tương gia cũng chỉ có ông ấy là tương đối hiểu chuyện.”