Tái Sinh Chi Từ

Chương 111 :

Ngày đăng: 11:47 18/04/20


Nhân tâm cách bụng, tính toán của Tương Bình Khang không có ai nghĩ ra cả.



Nhưng coi như là nghĩ không ra, cũng có một đám bằng hữu của Tương Hãn đối với hắn không có hảo cảm chút nào, thái độ cũng là lãnh lãnh đạm đạm, nói chuyện cũng hờ hững.



Chỉ có điều, Tương Bình Khang không quan tâm. Hắn chỉ cần người Tương gia có hảo cảm là được, nhất là Tương đại bá. Hiện nay Tương Hãn đã chết, sau này khẳng định Tương Bình Kiến chính là người được coi trọng.



Bởi vì có người Tương gia ở đây, hơn nữa còn có thuộc hạ và bạn bè của Tương Hãn, thật quá nhiều người. Căn bản là chưa dùng tới nhiều người như vậy, vì vậy người của hai bên thương lượng một chút, mỗi bên đều cử ra một người ở lại.



Từ Cửu Chiếu không thể tiếp tục lưu lại nơi này nữa, tuy rằng cậu không ngại để các bằng hữu Tương Hãn biết quan hệ của hai người, cũng không thèm để ý đến bằng hữu thuộc hạ đã biết chuyện, thế nhưng cậu không muốn để người Tương gia biết.



Mặc dù lão gia tử rất có khả năng đã biết quan hệ của bọn họ, thế nhưng vào lúc này, Từ Cửu Chiếu không muốn để cho những người này lòng mang dị dạng đối với A Hãn.



Từ Cửu Chiếu đi theo Vương Triều Thần trở về, phát huy tác dụng của người giữ con dấu, sau đó liền trở về nơi làm việc.



Trong lúc làm việc cậu hay ngồi đờ ra, nhìn máy kéo phôi đang chuyển động, nhìn khối bùn trên đĩa quay nghiêng ngả bảy phương tám hướng, Từ Cửu Chiếu nhất thời nhớ lại cảnh hai người ở Thượng Hải vui đùa ầm ĩ.



Nhất thời cậu có cảm giác hít thở không thông, Từ Cửu Chiếu thống khổ không có cách nào tiếp tục làm việc nữa.



Cậu đứng lên, lung tung lau tay, cũng không để ý tới Ngô Cửu Lợi gọi cậu, cứ như vậy liền xông ra ngoài.



Cách thành thị phía nam nghìn dặm, đám người đã từng có mưu đồ bí mật bắt cóc Từ Cửu Chiếu đang ở trong một căn phòng làm việc cao cấp. Trịnh Khải Long chống tay, nhìn thuộc hạ kinh ngạc hỏi: “Tương Hãn đã chết?”



Nguyên bản khuôn mặt xinh đẹp của hắn bởi vì khóe mắt âm lãnh mà có vẻ yêu tà, lúc này hắn hoàn toàn không có vẻ ôn hòa vô hại như ở trước mặt Từ Cửu Chiếu và Tương Hãn, ngược lại cả người đều tản ra hàn khí khiến người ta không thoải mái.




Trái lại tinh thần Từ Cửu Chiếu càng ngày càng tốt, tựa hồ thời gian càng dài không có phát hiện di thể Tương Hãn, quang mang trong mắt cậu càng sáng ngời, đối với hy vọng Tương Hãn còn sống lại càng lớn hơn. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m



Tình trạng Từ Cửu Chiếu hết sức không bình thường, Lưu Duệ vô cùng lo lắng. Lo lắng Từ Cửu Chiếu nếu như đi đến hiện trường lại chờ một tin dữ, loại cá tính cứng cỏi như cậu nói không chừng liền gục ngã tại chỗ. Phải biết rằng hy vọng càng lớn, thất vọng cũng càng lớn, thậm chí còn rơi vào tuyệt vọng.



Từ Cửu Chiếu ở lại trong khách sạn, mỗi ngày tỉnh lại liền đi tổ công tác hỏi thăm tin tức, Lưu Duệ cảm thấy cậu như vậy thì không được, liền tìm chuyện cho cậu làm. Mà hiện tại hắn đúng là bề bộn nhiều việc, cũng không tính là bịa đặt.



Mấy đại cổ đông Duệ Phong đi theo Tương Hãn đầu tư từ lúc đại học muốn rút lui, mà rất nhiều hạng mục đầu tư của công ty lại bị cướp trắng trợn.



Duệ Phong là do Tương Hãn tay trắng làm nên, là sự nghiệp đầu tiên của Tương Hãn, Từ Cửu Chiếu căn bản không có khả năng nhìn nó xảy ra chuyện, vì vậy lực chú ý liền thuận lợi chuyển dời qua bên này.



Lưu Duệ thật giống như đem cậu trở thành Tương Hãn, chuyện gì cũng hỏi cậu. Rõ ràng Từ Cửu Chiếu đối với tài chính một chữ cũng không biết, nhưng Lưu Duệ vẫn hỏi ý kiến của cậu trong mọi chuyện, Từ Cửu Chiếu chỉ có thể liều mạng suy nghĩ lý giải.



Cảm thấy ý đồ của mình làm rất thành công nên Lưu Duệ rất có cảm giác thành tựu.



“Đối với loại tình huống hiện tại này em có biện pháp giải quyết gì không?” Lưu Duệ hỏi Từ Cửu Chiếu.



Từ Cửu Chiếu hé ra vẻ mặt nghiêm túc, ngồi ở phòng làm việc của Tương Hãn, suy nghĩ sâu xa. Cậu suy nghĩ hồi lâu, phải thừa nhận ở chuyện liên quan đến thương trường, bản thân một chút thiên phú cũng không có.



Cậu giương mắt nhìn Lưu Duệ, khiêm tốn hỏi: “Anh có cách giải quyết gì sao?”



Lưu Duệ suy nghĩ một chút nói: “Anh có hai phương án. Cách thứ nhất, từ bỏ các kế hoạch đầu tư này, không để Duệ Phong phát sinh rung chuyển lớn hơn nữa, sau đó thu mua những cổ phần kia về. Cách thứ hai, chúng ta tự quyết, không để ý tới những cổ đông này, tăng tốc đầu tư những hạng mục còn dư lại.”