Tái Sinh Chi Từ

Chương 15 :

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Phùng Trung Bảo dẫn Từ Cửu Chiếu đi ngân hàng duy nhất ở trấn Phong Diêu – Ngân Hàng Tiết Kiệm Bưu Điện làm thủ tục mở tài khoản ngân hàng. Không chỉ giúp Từ Cửu Chiếu làm thẻ ngân hàng cùng sổ tiết kiệm, còn vô cùng tốt bụng dạy cậu cách sử dụng máy rút tiền.



Đến khi hai người bọn họ xong xuôi, sắc trời đã tối đen, Từ Cửu Chiếu không để cho Phùng Trung Bảo đi, ngược lại lôi kéo hắn tìm một tiệm cơm có không gian thoạt nhìn khá ổn mời hắn ăn một bữa.



Phùng Trung Bảo tuy không yêu rượu giống như cậu hắn, nhưng lại là một tên cật hóa (tham ăn). Trong lúc hắn đang ăn vui vẻ, Từ Cửu Chiếu liền hỏi hắn về các phương pháp sử dụng thẻ ngân hàng, ví dụ như: Phone Banking, Mobile banking, Online banking. Phùng Trung Bảo còn nói cho cậu biết, hiện nay đi ra ngoài trên người không cần mang nhiều tiền mặt, trực tiếp đi cà thẻ là có thể chi tiêu rồi.



Mà ngân hàng cũng có rất nhiều loại, thế nhưng bàn về sự thuận tiện thì phải kể đến Ngân Hàng Tiết Kiệm Bưu Điện mà ở mỗi thành phố, thị trấn, làng quê đều có ít nhất một phòng giao dịch.



Đương nhiên, nếu như chi tiêu ở thành phố lớn dùng thẻ ngân hàng thì nhanh chóng và thuận tiện hơn.



Lúc Từ Cửu Chiếu hỏi xong, rốt cuộc cậu cũng biết điện thoại di động là cái gì và sự tiện lợi mà nó đem lại. Ăn cơm tối xong, Phùng Trung Bảo liền lôi kéo cậu đi cửa hàng bán ĐTDĐ ở trấn trên nhìn một chút.



Nhân viên bán hàng nhiệt tình giới thiệu một dòng điện thoại thông minh cao cấp cho 2 người. Chỉ tiếc Từ Cửu Chiếu chỉ nghĩ tới cái nokia cũ mà cậu đặt ở trong hộp bánh trung thu kia, nên hai người nhìn hồi lâu cuối cùng rời đi dưới ánh mắt khó chịu của nhân viên.



Hai người chia tay ở cửa xưởng gốm, Từ Cửu Chiếu lái xe điện trở lại viện mồ côi.



Từ trong thùng lấy ra hộp bánh trung thu, Từ Cửu Chiếu đem hơn mười tờ tiền màu đỏ nhét vào trong túi, đợi ngày mai đi trấn trên gửi tiết kiệm.



Từ Cửu Chiếu cầm lấy cái điện thoại di động, nhìn trái nhìn phải, dựa vào quan sát ở tiệm điện thoại tìm nút khởi động máy.



Bị bỏ mặc trong thời gian dài như vậy, điện thoại đã sớm hết pin tự động tắt máy. Sau khi khởi động, tiếng chuông hệ thống nhắc nhở sạc pin cùng tiếng chuông tin nhắn không ngừng vang lên.



Từ Cửu Chiếu đi tìm cục sạc mà Ngô Cửu Lợi đưa, cắm vào ổ điện.



Cậu ngồi ở trên giường, tò mò nghịch điện thoại.



Lúc Ngô Cửu Lợi đưa cho cậu, điện thoại đã được khôi phục lại cài đặt gốc, sim cũng là sim mới, bên trong cũng chỉ lưu mỗi số điện thoại của Ngô Cửu Lợi.



Trong hộp thư đến có hơn 10 tin nhắn, một số là của nhà mạng, một số là thư rác, còn lại là tin nhắn của Ngô Cửu Lợi.



Lúc đầu là ân cần thăm hỏi tình huống thân thể của cậu, về sau là hỏi cậu tại sao lại không nghe điện thoại, cuối cùng bất đắc dĩ nói cậu khi nào khởi động máy thì gọi lại cho hắn.




Nhất thời một nỗi đau xót từ trong tim cậu tràn ra, nước mắt bất tri bất giác liền rơi xuống.



Nguồn :



Suốt cuộc đời cậu chỉ đam mê dòng gốm sứ màu thiên thanh này, đối với việc nghiên cứu cách mô phỏng sứ Sài diêu và Nhữ diêu[1] gần như là đạt tới tình trạng mất ăn mất ngủ. Nhưng cũng chính vì như vậy, mới khiến cho cậu bị nhốt trong lao ngục để rồi cuối cùng chết oan chết uổng không nói, còn làm liên lụy tới vợ con, người thân trong nhà phải sung quân lao dịch.



Sứ Sài diêu rất trân quý, trên đời rất khó gặp. Người đời thường nói về sứ Sài diêu như vầy: “Xanh như bầu trời, sáng trong như gương, mỏng như tờ giấy, tiếng như khánh”, so với vàng còn quý hơn nhiều. Chỉ là một mảnh sứ nhỏ, nhưng giá trị cũng là nghìn vàng.



Từ Cửu Chiếu hoàn toàn là thông qua các tác phẩm Nhữ diêu mô phỏng theo sứ Sài diêu để tìm ra cách chế tạo sứ Sài diêu trân phẩm, quý giá này. Đào Kim cho người dẫn cậu đi tới Hà Nam cũng là để cậu làm những thành phẩm mô phỏng sứ Sài diêu, sau đó đem vào cung thay thế cho những trân phẩm Sài diêu chân chính.



Vì để cho cậu mô phỏng giống y hệt sứ Sài diêu, thậm chí Đào Kim còn tìm về cho cậu vật phẩm bằng sứ Sài diêu thật sự để làm mẫu.



Bởi vì có sẵn mẫu, tác phẩm của Từ Cửu Chiếu khi nung ra giống sứ Sài diêu như đúc.



Khi đó Từ Cửu Chiếu rất kiêu ngạo và tự hào. Lúc ấy cậu có bao nhiêu đắc ý thì khi vào trấn phủ ty lại có bấy nhiêu hối hận.



…………………………………………………………………………………………………………………..



Tác giả có lời muốn nói: Điều Từ Cửu Chiếu hối hận nhất là làm liên lụy người nhà.



Quăng bom trước: Từ Cửu Chiếu kiếp trước không phải là thái giám, cho nên cậu có lập gia đình.



…………………………………………………………………………………………………………………..



[1] Sài diêu và Nhữ diêu:



– Sài diêu: Tương truyền Sài diêu là ngự diêu của vua Thế Tông đời hậu Châu (954 – 959) tên Sài Vinh nên gọi tên lò là Sài diêu. Người đời xưng tụng màu men sứ xanh (thanh từ dứu) của Sài diêu là “Vũ quá thiên thanh” (màu xanh từ trời sau cơn mưa). Trong dân gian có truyền tụng câu “Phiến Sài trị thiên kim” (Một mảnh Sài diêu đáng giá ngàn vàng). Di vật và di chỉ lò Sài diêu đến nay vẫn chưa được phát hiện ra.



-Nhữ diêu: Sứ Nhữ Diêu hay còn gọi là sứ “Ru”, là một trong năm loại sứ nổi tiếng nhất nhà Tống, ngày nay thuộc một vùng thôn Thanh Lương Tự, huyện Bảo Phong, tỉnh Hà Nam, thời Tống thuộc vùng Nhữ Châu, tên gọi sứ Nhữ cũng bắt nguồn từ đó.