Tái Sinh Chi Từ

Chương 28 :

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Lý đại ca vô cùng hiếu khách, vào cửa liền đem ba người kéo lên bàn ăn cơm tối. Từ Cửu Chiếu ngược lại đã quen loại mô thức này, chỉ có Tương Hãn là không được tự nhiên thôi.



Từ Cửu Chiếu kinh ngạc nhìn hắn, người sống trong thành phố không có thói quen tới lui giao thiệp như thế này sao? Vì vậy, Từ Cửu Chiếu ở trên bàn cơm dẫn dắt trọng tâm câu chuyện, đem sự tình hỏi rõ.



Lý đại ca tên là Lý Hải, đi làm ăn xa kiếm được một khoản tiền, định đem nhà cũ đập ra xây lại thành một căn nhà có hai tầng hiện đại. Trong thôn có nơi chuyên môn nhận thầu xây nhà, vì thế hắn mời họ đến nhận luôn cả việc phá và xây dựng nhà. Kết quả là lúc đào móng, lại đào ra một cái rương lớn.



Cái rương quả thực không nhỏ, mấy người thợ thấy vậy liền đem đồ vật giao lại cho Lý Hải, Lý Hải làm người rất cẩn thận, mặc cho mọi người ồn ào cũng không có mở rương ngay tại chỗ, ngược lại nhanh chóng kéo rương vào trong nhà ở hiện tại.



Đội xây nhà cảm khái, người này là tới số phát tài rồi.



Tương Hãn lúc này nói rằng: “Cũng do đúng dịp nghe được tin tức này, chúng tôi mới chạy tới nhìn thử.”



Ăn uống no đủ, Lý Hải lau miệng, gật đầu nói: “Được rồi, dù sao cũng phải bán những thứ trong rương mà.”



Nam nhân dẫn họ đến đã sớm rời đi, vợ Lý Hải đi dọn dẹp bàn ăn, còn đứa con của hắn chạy đi làm bài tập, chỉ có một mình Lý Hải dẫn hai người đi nhìn đồ vật.



Cái rương được đặt ở trong phòng ngủ của Lý Hải, mở đèn trong phòng lên, trong một môi trường sáng trưng, cái rương gỗ mang theo mùi đất dễ làm người khác chú ý.



Tương Hãn cẩn thận khom lưng, ngón tay quét qua cái rương: “Cái rương này làm bằng gỗ cây long não, chất lượng rất tốt.”



Lý Hải nở nụ cười trên môi. Cái rương này dùng gỗ long não chế tác ra, có thể tưởng tượng vật bên trong cũng không kém a.



Tương Hãn mở cái rương ra, bên trong được phủ vải lụa, Lý Hải cùng nhau động thủ, đem vải lụa chậm rãi lấy ra. Trong rương đều là những đồ vật lớn, tuy số lượng không nhiều lắm, nhưng lại làm cho người chú ý.



Trong rương có một pho tượng tê giác bằng đồng, một lư đốt trầm hình sư tử bốn chân, một bức tranh bằng sứ có khung làm bằng gỗ đàn hương, một món trang sức Phúc-Thọ làm bằng ngọc.



Bốn món đều đặt ở bên trên, phía dưới còn có một cái cái rương nhỏ.



Chỉ riêng bốn món này đã là rất tinh xảo rồi, cái nào cũng có giá trị cả, Lý Hải vui mừng đến si ngốc. Hắn chưa từng nghĩ đến trong nhà mình lại cất giấu một khối tài sản lớn như vậy.




“Đúng rồi, anh gọi điện thoại nói cho gia gia anh biết chưa?” Từ Cửu Chiếu hỏi.



“Đã nói rồi. Thuận tiện đem chuyện phát hiện Phong Khí nói cho gia gia luôn, ông rất là cao hứng, nếu không phải đã quá muộn, không chừng là muốn tự mình sang đây tận mắt nhìn mới yên tâm đó chứ.” Tương Hãn đem cánh tay gối sau đầu, quay đầu nhìn mặt của Từ Cửu Chiếu.



Phát hiện khoảng cách của hai người hơi gần, Từ Cửu Chiếu không dấu vết xê dịch về phía sau một chút.



“Cũng báo tin cho thầy của tôi rồi chứ?”



“Ừ, họ nói chúng ta cứ an an ổn ổn chậm rãi trở về, không nên gấp gáp.” Tương Hãn nở nụ cười, Trâu lão còn cố ý đặc biệt căn dặn hắn không chỉ đem đồ vật an toàn trở về, mà còn phải chăm sóc tốt đồ đệ của ông nữa chứ.



Hắn phát hiện Từ Cửu Chiếu đúng là trời sinh có vận may rất vượng, nếu không thì sao chỉ cùng hắn đi ra ngoài một lần, lại có thu hoạch lớn như vậy chứ.



Thứ khác đều là thứ yếu, quan trọng nhất chính là bình sứ Phong Diêu kia, có thể cường điệu nói rằng đến tận bây giờ trên thế giới chỉ có duy nhất bình sứ này là hoàn chỉnh nhất.



“Tôi thấy rất kỳ quái, bình sứ đó sao lại xuất hiện ở nơi đây chứ?” Từ Cửu Chiếu trăm mối khộng thể giải được.



“Tôi cũng không biết, chuyện này trở về rồi nghiên cứu tiếp, mà thái độ hai vợ chồng Lý Hải có điểm kỳ lạ, buổi tối lúc ngủ phải để ý một chút.” Tương Hãn nói. Nguồn :



Từ Cửu Chiếu nâng đầu lên nhìn hắn: “Có cần thay phiên nhau canh gác không?”



Tương Hãn phì cười: “Không cần đâu.” Hắn đưa tay sờ sờ mái tóc hơi dài của Từ Cửu Chiếu: “Cậu cứ ngủ đi, thân thể còn đang trong giai đoạn phát triển a.”



Từ Cửu Chiếu không được tự nhiên tránh tay hắn, cậu đã quên bén chuyện nguyên thân còn chưa trưởng thành.



Qua ngày hôm sau, Tương Hãn cùng Từ Cửu Chiếu bị một trận gà bay chó sủa làm tỉnh giấc, mà hai người rốt cuộc cũng biết vì sao vợ chồng Lý Hải lại đem đồ vật bán đi gấp như vậy.



Nghe tin đào được cổ vật dưới nền nhà, tất cả người con của nhà họ Lý đã ra ở riêng đều chạy trở về, tạo thành một cuộc chiến tranh giành tài sản.