Tái Sinh Chi Từ

Chương 66 :

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Tương Hãn để cho Đường Tiểu Ất toàn lực phối hợp với Từ Cửu Chiếu, tuy rằng Từ Cửu Chiếu không biết đối phó với một chủ tịch ở xã hội hiện đại phải làm như thế nào. Nhưng mà dựa vào kinh nghiệm bản thân, một vị văn nhân chính là nhân vật luôn luôn vô cùng xem trọng danh tiếng.



Từ Cửu Chiếu cho rằng Mã Tú Sơn làm việc tuỳ tiện như thế, nhất định không có khả năng một chút nhược điểm cũng không có.



Từ Cửu Chiếu cũng không có mục tiêu nhất định, chỉ là để cho Đường Tiểu Ất tìm người thu thập tình hình thực tế của Mã Tú Sơn, nếu tìm ra một chút vết nhơ nào của hắn, vậy là đủ rồi.



Làm chuyện đó cũng chỉ là tạo đường lui sau này, còn đối với tình huống trước mắt cũng không có trợ giúp gì.



Ngày hôm sau Từ Cửu Chiếu đi tới xưởng gốm Văn Vận, mang theo Phùng Trung Bảo vừa làm vừa dạy. Cho tới trưa ngoại trừ cần thiết, Từ Cửu Chiếu cực kì ít nói, khiến cho Phùng Trung Bảo nơm nớp lo sợ .



Qua giờ nghỉ trưa, đến giờ làm việc buổi chiều, Từ Cửu Chiếu đi tới phòng làm việc của Trương Văn Chiêu.



“Cửu Chiếu a, cháu có việc gì sao?” Trương Văn Chiêu thấy cậu đến phòng làm việc của mình thì rất là ngạc nhiên.



“Trương xưởng trưởng, cháu có một việc muốn nói với người.” Từ Cửu Chiếu vẻ mặt trịnh trọng.



“A, ngồi đi.” Trong lòng Trương Văn Chiêu dâng lên một dự cảm xấu.



Từ Cửu Chiếu vừa mới ngồi xuống ghế sa lon liền nói với Trương Văn Chiêu: “Trương xưởng trưởng, cháu sợ phải thất ước với người rồi, cháu muốn rời đi sớm một năm.”



Quả nhiên là vậy, trên mặt Trương Văn Chiêu lộ ra biểu tình thất vọng: “Sao đột nhiên lại như vậy?”



Hắn biết cái xưởng nhỏ của hắn, sớm muộn gì cũng không giữ được tôn đại phật như Từ Cửu Chiếu, thế nhưng hắn không ngờ lại nhanh như vậy. Đương nhiên hắn cũng không có thể ngờ tới chỉ là một lần triển lãm, kỹ thuật làm gốm của Từ Cửu Chiếu lại dẫn đến chấn động không nhỏ. Đương nhiên, oanh động hiện nay không phải là theo hướng tích cực.



Sắc mặt Từ Cửu Chiếu trầm xuống, cậu chậm rãi nói: “Trương xưởng trưởng, chắc hẳn người cũng biết Mã Tú Sơn ở trên tạp chí nói cháu dùng mô phỏng làm thành tác phẩm của mình, vu tội cho thầy cháu là lừa đời lấy tiếng.”



Sắc mặt của Trương Văn Chiêu nghiêm túc hẳn lên, hắn ngồi thẳng dậy nói: “Chuyện này ta biết. Cửu Chiếu, cháu cũng đừng tức giận, Mã Tú Sơn thuần túy là đổi trắng thay đen, nhưng chuyện đó không thể đứng vững được. Trước sau gì mọi người sẽ biết ai đúng ai sai thôi.”



Từ Cửu Chiếu kéo kéo khóe miệng: “Một khi mọi người đã nhận thức thâm căn cố đế rồi, sau này mới thay đổi e là không kịp nữa. Cháu hiện tại tuy rằng còn chưa nghĩ ra biện pháp ứng đối, thế nhưng cháu nghĩ cháu không thể ngồi chờ chết như thế.”



Trương Văn Chiêu thấy thái độ Từ Cửu Chiếu kiên quyết, liền nói: “Vậy cháu cũng không cần phải … từ chức a. Ta biết, lấy giá trị của cháu bây giờ, ký hai năm hợp đồng cháu sẽ bị thua thiệt. Kỳ thực hợp đồng chúng ta có thể thương lượng lại, tiền lương cũng có thể điều chỉnh… “
Khi Đường Tiểu Ất tìm tới, thì thấy một cô gái tóc dài xinh đẹp ăn mặc hợp thời trang đang cùng Từ Cửu Chiếu nói chuyện với nhau, hai người nói cười sôi nổi, cực kỳ thân mật.



Điều này làm cho lòng Đường Tiểu Ất lập tức căng thẳng.



Không thể nào! Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, vậy mà Từ Cửu Chiếu liền di tình biệt luyến?! Đường Tiểu Ất như lâm đại địch, lấy đôi mắt hình viên đạn nhìn chằm chằm mỹ nữ tóc dài.



Cũng không đúng, Tương Hãn là yêu đơn phương, cùng Từ Cửu Chiếu căn bản cũng không phải là lưỡng tình tương duyệt, di tình biệt luyến gì gì đó căn bản là không thể nào nói đến.



Ý nghĩ oán giận của Đường Tiểu Ất phai đi, sau đó vô cùng lo lắng — — cho bằng hữu của mình.



Hắn biết lòng của Tương Hãn có bao nhiêu nhỏ nhặt và mẫn cảm, hắn đặt quá nhiều cảm tình vào Từ Cửu Chiếu, căn bản là không thể nào thu hồi được nữa. Làm bạn bè của Tương Hãn, Đường Tiểu Ất tự nhiên là mong muốn tình cảm của hắn có thể nở hoa kết trái, hắn mới không có cái loại tâm tư trăm vòng như Tương Hãn, xoắn xuýt vấn đề thẳng nam hay không thẳng nam gì chứ.



“Tiểu Ất ca.” Từ Cửu Chiếu dừng lại động tác trong tay, kỳ quái nhìn vẻ mặt âm trầm của nam nhân đang đứng trước cửa phòng làm việc.



Đường Tiểu Ất bình thường luôn luôn biểu hiện rất rộng rãi hoạt bát, cái dạng này ngày hôm nay hết sức hiếm thấy.



Sắc mặt Đường Tiểu Ất hơi trở lại bình thường, nhưng vẫn là cứng nhắc: “Cửu Chiếu, cậu ra đây một chút.”



Từ Cửu Chiếu đứng lên, Tề Yên đứng ở bên cạnh cậu lui về phía sau một chút, làm Từ Cửu Chiếu thiếu chút nữa là đụng vào cô, lúc này cậu mới phát giác Tề Yên đứng cách cậu quá gần.



Nội tâm Từ Cửu Chiếu vẫn còn quan niệm nam nữ thụ thụ bất thân, cậu không được tự nhiên nói rằng: “Xin lỗi.”



Tề Yên sắc mặt lại càng xấu hổ: “Không có, là tôi nhìn quá chuyên tâm, không cẩn thận đứng gần quá.”



Biểu hiện của hai người trong mắt Đường Tiểu Ất thì lại là biểu hiện của hai người mới yêu nhau đang xấu hổ. Điều này làm cho sắc mặt của Đường Tiểu Ất càng đen hơn.



Từ Cửu Chiếu rửa tay, xoa xoa cho khô, sau đó cùng với Đường Tiểu Ất rời khỏi phòng làm việc, đi tới một góc nhỏ, Đường Tiểu Ất thiếu kiên nhẫn liền trực tiếp nói: “Cậu cùng cô gái kia là sao vậy ? Cậu thích cô ta sao? Cậu như vậy, nếu để cho A Hãn biết, cậu ấy sẽ rất thương tâm a!”



Từ Cửu Chiếu ban đầu không hiểu ra sao, nhưng nghe câu nói sau cùng của Đường Tiểu Ất thì nhất thời trống rỗng.