Tái Sinh, Hắc Đạo Cuồng Nữ

Chương 74 : Sợi dây chuyền, lần đầu gặp Wiliam–part 1

Ngày đăng: 20:44 19/04/20


Ngọc Tình vừa nói dứt lời, một sự im lặng liền xuất hiện trước, sau đó là những lời bàn tán.



“Nữ hoàng Ai Cập Cleopatra, nói đùa gì vậy chứ! nếu cô nói ở một niên đại nào đó thì còn có thể tin được, chứ từ thời Nữ hoàng Ai Cập Cleopatra thì hơi quá đáng đấy!”



“Nữ hoàng Ai Cập Cleopatra từng đeo nó, cô nhìn thấy không?”



“Tiểu cô nương, đường anh trai tôi đi còn nhiều hơn cả muối cô ăn đấy, tốt nhất cô đừng có mà lừa người khác đi!”



............



Trong sự bàn tán ồn ào, Ngọc Tình đưa sợi dây chuyền cho nhân viên phụ trách, cô khẽ cười.



“Các vị, tôi nghĩ cũng một vừa hai phải thôi!”



Ngọc Tình vừa dứt lời, tiếp sau đó lời bàn tán càng vang lên nhiều hơn.



“Cô nói một vừa hai phải? ha ha....”



“Sau khi nói một chuyện hết sức nực cười như thế còn dám mở miệng bảo người khác một vừa hai phải! Tiểu cô nương, cô đừng có trêu mọi người nữa!”



Ngọc Tình nghe những tiếng cười tiếp sau đó, cô lắc lắc đầu không nói lời nào. Trên thế giới này đúng là có một số người đã không biết gì nhưng cứ tự cho mình là uyên bác.



Chưa cần nói điều cô nói là thật, kể cả điều cô nói có là giả đi chăng nữa, những hành động của những con người này đều không xứng với cái danh thân sĩ! Cái gì mà xã hội thượng lưu chứ, chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi!



Phong Nhã Trần đương nhiên là biết được suy nghĩ của Ngọc Tình, vì vậy cậu cũng chỉ dựa lưng vào ghế, khẽ nhếch mép cười.



Cậu biết, không cần cậu nói thêm điều gì, kết quả cuối cùng cũng nhất định làm cho những người này phải câm miệng lại! Ngọc Tình của cậu đã khi nào chịu thiệt chứ?



“Các vị xin hãy yên lặng một chút!” lúc này tiếng nói của Tiên Hạ vang lên, chỉ nghe thấy cô ta nói: “Sợi dây chuyền của cô nương vừa rồi đã được đưa đi kiểm định rồi, bây giờ chúng ta sẽ tiếp tục đấu giá!”



Vừa dứt lời, lại một vật nữa được đem ra đấu giá.
“16 000 000!”



“16500 000!”



Đấu giá cứ tiếp tục như vậy, Ngọc Tình nhìn tất cả diễn ra với ánh mắt lạnh lùng, cô khẽ nhếch mép cười! những người này đúng là thật buồn cười!



Phong Nhã Trần nhìn sự thay đổi từ đầu tới cuối, cậu khẽ cười nhìn Ngọc Tình.



“Tình Tình, anh tò mò từ đầu tới cuối, tại sao, em không đem sợi dây chuyền này bán thẳng cho quốc gia hoặc Ai Cập! Anh tin cái em có được còn nhiều hơn so với cuộc bán đấu giá này!”



“Quốc gia? Nước Z sao?” Ngọc Tình khẽ cười, trong mắt lóe lên sự lạnh lùng, cô nói: “Em không muốn có quan hệ gì với bọn họ!”



Ngọc Tình đúng là đã nói với Phong Nhã Trần tất cả nhưng lại chỉ giấu một sự việc duy nhất – đó là việc cô được tái sinh! Không phải cô cảm thấy Phong Nhã Trần biết rồi thì cậu sẽ nghĩ gì, mà là bản thân cô thực lòng không thích đem sự việc đó nói ra, đó là một sự nhục nhã đối với cô!



“Tình Tình!” Phong Nhã Trần nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của Ngọc Tình, cậu cảm thấy có điều gì đó kì lạ!



“Em không sao!” Ngọc Tình khẽ cười: “Em chỉ là đang nghĩ tới một số việc!”



Ánh mắt cô từ từ đảo quanh hội trường, cuối cùng thu ánh mắt về nhìn vào mắt Phong Nhã Trần.



“Nếu em đem sợi dây chuyền đó bán cho Quốc gia hoặc Ai Cập, vậy thì sẽ rất phiền phức!” Ngọc Tình nhoẻn miệng cười, nói với ngữ khí không vui: “Bọn họ sẽ bám sát theo anh!”



Ngọc Tình vừa dứt lời, Phong Nhã Trần có chút không hiểu, nhưng cũng không nói gì,



Cậu cảm thấy dường như Ngọc Tình có một thái độ mâu thuẫn đối lập với quốc gia, có một sự ghét bỏ khó nói thành lời! cậu vô cùng hiểu Ngọc Tình, biết tuy cô là người lạnh lùng nhưng sẽ không vô duyên vô cớ ghét người khác, vậy thì nếu đã như vậy, nhất định là có một câu chuyện đằng sau thái độ này của cô!



Phong Nhã Trần nhìn Ngọc Tình, ánh mắt cậu lóe lên một sự thương xót cô, cậu không biết tại sao Ngọc Tình lại không nói cho cậu biết, đương nhiên cậu cũng không muốn tra hỏi, ép cô! Cậu chỉ thương cô, sao cô gái này lúc nào cũng giấu mọi thứ trong lòng. Cô nên tin rằng, tin cậu có thể cùng đối diện với cô!



Trong lúc đang suy nghĩ, tay Ngọc Tình nắm chặt lấy tay cậu, khẽ nói nhẹ nhàng: “Đừng nghĩ lung tung nữa!”