Tam Công La Mật Quyền
Chương 3 : Vén màn bí mật
Ngày đăng: 01:46 27/06/20
( đọc giả 18+ mới được phép xem )
Phạm La tổ sư luyện võ mãi mà chẳng được thành tựu nào ,Xuống núi cải trang di hành vào thành Phật Thệ ( bình định ) gặp một lão tăng người Thiên trúc , người liền bái sư . Hai người trao đổi bằng tiếng Môn ( khmer cổ ) nên Phạm chủ tinh tấn rất nhanh mới ba ngày đã khai thông bách hội , tự giải bảy luân xa vận khí điều tức toàn thân , chân khí và nguyên khi tụ kết thành nội đan lớn như trứng gà .Nhưng tới tỉnh tọa nhập định Phạm sư tổ đành bó tay ,không thể quán tưởng .lão tăng thở dài :
Đệ tử dục căn còn nặng , hiểu sát , tâm mưu bá vương , khó thành chánh quả
Phạm đồ trưng lệ thưa :
Đệ tử nặng nợ phục quốc , không màn sinh tử xin sư phụ xót thương , soi đường sau này đại sự kết thành ,ơn này nghìn năm còn tạ !
Giọng lão tăng đều đều :
Tố chất võ học của ngươi không tệ , nếu không nói quá thì có một chút phi phàm , nhưng để thành tựu , thì khó theo đường chánh đạo , nay ta sẽ dạy ngươi tiếng Phạn , dùng tiếng đó mà tìm các Thuật giả phối hợp tám khẩu quyết tâm pháp của ta thì sẽ đắc kỳ sở nguyện
Nhưng đừng bao giờ gọi ta là sư phụ nửa
Thấm thoắt Phạm La học xong tiếng Phạn ngày biệt ly Phạm đồ dập đầu bái tạ ân sư mà nước mắt dầm tuôn .
Ân sư ơi ! Người quay mặt không nhìn đệ tử nửa ,cho con gọi người lần cuối người ơi ! !
Phạm La bái biệt ân sư trực chỉ hướng tây ,ngày đêm bôn bạt thấm thoát củng tròn trăng.
Phạm tổ sư dùng chữ Việt cổ ghi lại tám phần tâm pháp vừa học lên miếng da trăn cho vào tay nãi khư khư giữ bên mình xem như báu vật
Ba la là một họ lớn ở Phệ Đà , tại tư dinh môn khách ra vào tấp nập . Đa phần chỉ là lũ ba hoa , buôn bọt kiếm cơm chứ chả có gì kiệt xuất , riêng người của Kỳ Na giáo thì được gia chủ vô cùng trọng vọng .
Kỳ Na giáo thời đó là quốc giáo của Thiên Trúc , các cao tăng Kỳ Na không tin vào giáo lý Vệ Đà ,chỉ chú trọng hiện thực quán tu kềm hãm lục dục tiến đến siêu thoát .
Các thuật sĩ hầu hết xuất thân từ Kỳ Na giáo mà ra .Phạm La theo đoàn môn khách vừa dừng chân tại khách điếm họ Ba La đã nghe xôn xao chuyện phu nhân vừa hạ sinh một tiểu thư .một tăng sinh mặt đen đầu quạ tay cầm phèn la rao lãnh lót :
Đại phu nhân lâm bồn , hạ sinh tiểu thư , Ba La đại nhân cung thỉnh các cao tăng vào phủ chiêm đoán cung mệnh tiểu thư!
Giọng rao vừa dứt , khách nha môn đã ào ào kéo vào trong phủ , một thuật sỉ già ăn mặc lôi thôi , luống cuống thu dọn hành trang làm rơi tay nãi , sách vở , quần áo văng tứ tung trên sân khách điểm
Phạm La giúp lão thuật sỉ già thu dọn ,rồi dắt tay nhau vui vẻ vào trong
Chợt trong phủ tiếng kêu thất thanh vang động , tiểu thư nhà Ba La bổng nhiên da tái nhợt miệng cứng đơ nằm bất động
Các danh y khắp Phệ Đà cấp tốc được triệu vào phủ Ba La gấp
Đã hai canh giờ trôi qua mà tình trạng tiểu thư không hề thuyên giảm , các danh y lần lượt thở dài .tánh mạng tiểu thư như chỉ mành treo chuông đám môn khách ăn hại lặng lẽ chuồn mất dép
Phạm La biết rõ bệnh của tiểu thư ( nguyên tiểu thư được bao bọc quá kỹ , thiếu ánh sáng và khí trời , rồi bị quăng vào chỗ ồn ào ngột ngạt , nên ngất xỉu , tan dương khí . các danh y cứ cậy tài cao đoán bệnh lung tung) bèn bàn với lão thuật sỉ già vào phủ :
Các hạ có cách trị cho tiểu thư , ngươi hãy cùng ta vào phủ
Lão già đưa mặt ngạc nhiên nói :
Có chắc không ? Chuyện này không xàm được đâu !
Chắc ! Ngân lượng thì ngươi lấy , còn điều kiện ta đây đặt . Phạm La mặt tỉnh ruồi
Lão già cười sảng khoái gật đầu đồng ý
Ba La Đầu Đà nhìn tướng mạo hai người bất chợt rùng mình , nhưng vì tính mệnh tiểu thư nên buộc lòng chọn Phạm La chữa trị
Sau phần chào hỏi , Phạm La vào thẳng vấn đề :
Bổn tăng là kẻ ngoại đạo , nay thuận ý trời cứu mạng tiểu thư nhưng xin được đưa ra ba điều kiện
-vì dùng y thuật của bổn giáo nên sau này lớn lên tiểu thư sẻ là người của bổn giáo ( Phạm La quả đúng lầy ,chưa có giáo giếc gì mà đã nhận môn đồ )
-được tùy ý ra vào và lưu lại tàng thư quý phủ
-được tuyển chọn trai đinh nử tỳ khi quy hồi cố quốc ( Phạm sư tổ quả lo xa )
Ba La Đầu Đà sốt ruột :
Chữa trị đi , cái gì ta cũng đồng ý
Phạm La đuổi hết gia nhân ra ngoài, kéo rèm lên miệng lầm bầm mấy câu vô thưởng vô phạt ( đúng là thánh lầy ) tay mơn nhẹ huyệt mệnh môn tiểu thư , chừng ba khắc tiểu thư hồng hào tươi tỉnh ( bá đạo quá mấy vị nhỉ )
Ba La Đầu Đà cả mừng ôm con vào lòng , dõng dạt tuyên bố :
Các hạ là nhất đẳng khách -đại ân sư của bổn phủ , mau mở khố phát chuẩn bố trì trong thành Phệ Đà
( Phạm La cả mừng , vì Kỳ Na giáo không trọng nam khinh nữ như Bà la môn )
Sự kiện Ba La phủ phát chuẩn bố trì quá lớn , làm lãng quên thân phận ngoại tộc của Phạm La
Phạm La vào phủ xin một nô tì, Đầu Đà ưng chuẩn ban cho một thiếu nữ tuổi độ mười tám , La chối từ , Y chọn một tiểu nha đầu độ mười hai tên : Nê Mị rồi gắn thêm hai chử Bà La
Tiện thiếp khấu đầu bái kiến chủ nhân
La suýt bật cười ( mới mấy tuổi đầu mà đã. Thê thê thiếp thiếp )
La đâu biết Nê Mị đã được huấn luyện làm thê từ lúc lên mười theo phong tục Kỳ Na
La bỏ ra ba năm ròng vùi đầu trong tàng kinh , Mê Nị trở thành nô tì sướng nhất cái phủ Ba La
Học mà không thầy thì đố mày làm nên , La cứ lay hoay trong cái đống hỗn độn tiếng Phạn đó mà chưa tìm.được ma thuật để hóa giải chân khí ồn ào thành nội lực và phát ra chưởng lực . Y bồn chồn đi đứng chẳng yên và bắt cáu với cô nô tỳ nhỏ bé
Nê Mị mời chủ nhân ngồi , để tiện thiếp cắt tóc ( đậu rau má ơi, lâu ngày sao mà nó đẹp thẽ) La nhìn Mị với ánh mắt bàng hoàng .Mị đỏ mặt , nói như thì thầm :
Chưa được đâu ! Chủ nhân phải đọc y thư rồi mới hợp hoan với thiếp
( bà mẹ cái xứ sở gì mà cầu kỳ thế , xoạt thôi mà củng học , ta lâm sủng cả chục ái phi thời trước mà học hành gì đâu )
Đoan nói xong cả hai kéo vào tàng thư
Nê Mị đưa cho cuốn Phòng trung tàm kỹ .La cầm lấy đọc.một hơi đến tối mà quên hẳn Mị .Nê Mị ê chề lắm bèn lôi sách ra
đọc .( phàm nô tì được chủ nhân sủng hạnh nhưng không thể mơ ngôi vi phu nhân vì đó là luật của Kỳ Na ) Cả hai đọc sách , Mi là thầy có khi La là thầy tương hỗ nhau một năm trời quên đất , quên trời , quên ân quên ái .
Chiều thu gió nhẹ , cái tuổi mười sáu tràn căng sức sống , tựa vai kề với gã trung niên đang độ tứ tuần mà dục thì bất khởi ( vậy mới làm nên nghiệp lớn) La cầm cuồn Tịch chung phòng át thủ lật được vài trang bổng sắc mặt La sáng bừng .La vội gập sách lại quay qua Mị bảo :
Ra ngoài làm cho ta một buổi cơm thật ngon nhé
( từ đó về sau ,Mị không còn đọc sách chung với La nửa, nên nhửng bí kíp ghi trên da trăn là tuyệt mật ! Ôi quá phủ phàng , Mị ơi sao trời bất công với em thế )
Bữa cơm thật là đầm ấm , La vòng tay qua người nàng nói.khẽ :
Ta nạp nàng làm thiếp nàng đồng ý không ?l
Mị đỏ mặt làm thinh gật đầu
Mị lặng lẽ chuẩn bị cho đêm hợp hoan đầu đời .Tắm gội thật lâu , cho hương sa la thấm vào tận da thịt , cho suối tóc mềm ,mượt tơ se , cho làm da kia mịm màng dấu trong đó cả ngàn liều kích dục
Trầm thơm là đây , chăn ấm là đây , nàng cố tình kê đầu gường lên cao để tư thế hoan lạc thỏa mái thêm bội phần
Giờ hợp cẩn sắp gần Mị phải khởi động , nàng đóng hờ cửa trút bỏ xiêm y kê chân lên thành gường gập người.hết cở , đôi tuyết lê căng mọng áp sát đùi thon .động đào hoa khẽ nhíu vào nhau giữa hai khe đã thấp thoáng mùi dâm thũy
Cuộn mình vào chăn Mị đợi chờ La đến
Phạm La tổ sư luyện võ mãi mà chẳng được thành tựu nào ,Xuống núi cải trang di hành vào thành Phật Thệ ( bình định ) gặp một lão tăng người Thiên trúc , người liền bái sư . Hai người trao đổi bằng tiếng Môn ( khmer cổ ) nên Phạm chủ tinh tấn rất nhanh mới ba ngày đã khai thông bách hội , tự giải bảy luân xa vận khí điều tức toàn thân , chân khí và nguyên khi tụ kết thành nội đan lớn như trứng gà .Nhưng tới tỉnh tọa nhập định Phạm sư tổ đành bó tay ,không thể quán tưởng .lão tăng thở dài :
Đệ tử dục căn còn nặng , hiểu sát , tâm mưu bá vương , khó thành chánh quả
Phạm đồ trưng lệ thưa :
Đệ tử nặng nợ phục quốc , không màn sinh tử xin sư phụ xót thương , soi đường sau này đại sự kết thành ,ơn này nghìn năm còn tạ !
Giọng lão tăng đều đều :
Tố chất võ học của ngươi không tệ , nếu không nói quá thì có một chút phi phàm , nhưng để thành tựu , thì khó theo đường chánh đạo , nay ta sẽ dạy ngươi tiếng Phạn , dùng tiếng đó mà tìm các Thuật giả phối hợp tám khẩu quyết tâm pháp của ta thì sẽ đắc kỳ sở nguyện
Nhưng đừng bao giờ gọi ta là sư phụ nửa
Thấm thoắt Phạm La học xong tiếng Phạn ngày biệt ly Phạm đồ dập đầu bái tạ ân sư mà nước mắt dầm tuôn .
Ân sư ơi ! Người quay mặt không nhìn đệ tử nửa ,cho con gọi người lần cuối người ơi ! !
Phạm La bái biệt ân sư trực chỉ hướng tây ,ngày đêm bôn bạt thấm thoát củng tròn trăng.
Phạm tổ sư dùng chữ Việt cổ ghi lại tám phần tâm pháp vừa học lên miếng da trăn cho vào tay nãi khư khư giữ bên mình xem như báu vật
Ba la là một họ lớn ở Phệ Đà , tại tư dinh môn khách ra vào tấp nập . Đa phần chỉ là lũ ba hoa , buôn bọt kiếm cơm chứ chả có gì kiệt xuất , riêng người của Kỳ Na giáo thì được gia chủ vô cùng trọng vọng .
Kỳ Na giáo thời đó là quốc giáo của Thiên Trúc , các cao tăng Kỳ Na không tin vào giáo lý Vệ Đà ,chỉ chú trọng hiện thực quán tu kềm hãm lục dục tiến đến siêu thoát .
Các thuật sĩ hầu hết xuất thân từ Kỳ Na giáo mà ra .Phạm La theo đoàn môn khách vừa dừng chân tại khách điếm họ Ba La đã nghe xôn xao chuyện phu nhân vừa hạ sinh một tiểu thư .một tăng sinh mặt đen đầu quạ tay cầm phèn la rao lãnh lót :
Đại phu nhân lâm bồn , hạ sinh tiểu thư , Ba La đại nhân cung thỉnh các cao tăng vào phủ chiêm đoán cung mệnh tiểu thư!
Giọng rao vừa dứt , khách nha môn đã ào ào kéo vào trong phủ , một thuật sỉ già ăn mặc lôi thôi , luống cuống thu dọn hành trang làm rơi tay nãi , sách vở , quần áo văng tứ tung trên sân khách điểm
Phạm La giúp lão thuật sỉ già thu dọn ,rồi dắt tay nhau vui vẻ vào trong
Chợt trong phủ tiếng kêu thất thanh vang động , tiểu thư nhà Ba La bổng nhiên da tái nhợt miệng cứng đơ nằm bất động
Các danh y khắp Phệ Đà cấp tốc được triệu vào phủ Ba La gấp
Đã hai canh giờ trôi qua mà tình trạng tiểu thư không hề thuyên giảm , các danh y lần lượt thở dài .tánh mạng tiểu thư như chỉ mành treo chuông đám môn khách ăn hại lặng lẽ chuồn mất dép
Phạm La biết rõ bệnh của tiểu thư ( nguyên tiểu thư được bao bọc quá kỹ , thiếu ánh sáng và khí trời , rồi bị quăng vào chỗ ồn ào ngột ngạt , nên ngất xỉu , tan dương khí . các danh y cứ cậy tài cao đoán bệnh lung tung) bèn bàn với lão thuật sỉ già vào phủ :
Các hạ có cách trị cho tiểu thư , ngươi hãy cùng ta vào phủ
Lão già đưa mặt ngạc nhiên nói :
Có chắc không ? Chuyện này không xàm được đâu !
Chắc ! Ngân lượng thì ngươi lấy , còn điều kiện ta đây đặt . Phạm La mặt tỉnh ruồi
Lão già cười sảng khoái gật đầu đồng ý
Ba La Đầu Đà nhìn tướng mạo hai người bất chợt rùng mình , nhưng vì tính mệnh tiểu thư nên buộc lòng chọn Phạm La chữa trị
Sau phần chào hỏi , Phạm La vào thẳng vấn đề :
Bổn tăng là kẻ ngoại đạo , nay thuận ý trời cứu mạng tiểu thư nhưng xin được đưa ra ba điều kiện
-vì dùng y thuật của bổn giáo nên sau này lớn lên tiểu thư sẻ là người của bổn giáo ( Phạm La quả đúng lầy ,chưa có giáo giếc gì mà đã nhận môn đồ )
-được tùy ý ra vào và lưu lại tàng thư quý phủ
-được tuyển chọn trai đinh nử tỳ khi quy hồi cố quốc ( Phạm sư tổ quả lo xa )
Ba La Đầu Đà sốt ruột :
Chữa trị đi , cái gì ta cũng đồng ý
Phạm La đuổi hết gia nhân ra ngoài, kéo rèm lên miệng lầm bầm mấy câu vô thưởng vô phạt ( đúng là thánh lầy ) tay mơn nhẹ huyệt mệnh môn tiểu thư , chừng ba khắc tiểu thư hồng hào tươi tỉnh ( bá đạo quá mấy vị nhỉ )
Ba La Đầu Đà cả mừng ôm con vào lòng , dõng dạt tuyên bố :
Các hạ là nhất đẳng khách -đại ân sư của bổn phủ , mau mở khố phát chuẩn bố trì trong thành Phệ Đà
( Phạm La cả mừng , vì Kỳ Na giáo không trọng nam khinh nữ như Bà la môn )
Sự kiện Ba La phủ phát chuẩn bố trì quá lớn , làm lãng quên thân phận ngoại tộc của Phạm La
Phạm La vào phủ xin một nô tì, Đầu Đà ưng chuẩn ban cho một thiếu nữ tuổi độ mười tám , La chối từ , Y chọn một tiểu nha đầu độ mười hai tên : Nê Mị rồi gắn thêm hai chử Bà La
Tiện thiếp khấu đầu bái kiến chủ nhân
La suýt bật cười ( mới mấy tuổi đầu mà đã. Thê thê thiếp thiếp )
La đâu biết Nê Mị đã được huấn luyện làm thê từ lúc lên mười theo phong tục Kỳ Na
La bỏ ra ba năm ròng vùi đầu trong tàng kinh , Mê Nị trở thành nô tì sướng nhất cái phủ Ba La
Học mà không thầy thì đố mày làm nên , La cứ lay hoay trong cái đống hỗn độn tiếng Phạn đó mà chưa tìm.được ma thuật để hóa giải chân khí ồn ào thành nội lực và phát ra chưởng lực . Y bồn chồn đi đứng chẳng yên và bắt cáu với cô nô tỳ nhỏ bé
Nê Mị mời chủ nhân ngồi , để tiện thiếp cắt tóc ( đậu rau má ơi, lâu ngày sao mà nó đẹp thẽ) La nhìn Mị với ánh mắt bàng hoàng .Mị đỏ mặt , nói như thì thầm :
Chưa được đâu ! Chủ nhân phải đọc y thư rồi mới hợp hoan với thiếp
( bà mẹ cái xứ sở gì mà cầu kỳ thế , xoạt thôi mà củng học , ta lâm sủng cả chục ái phi thời trước mà học hành gì đâu )
Đoan nói xong cả hai kéo vào tàng thư
Nê Mị đưa cho cuốn Phòng trung tàm kỹ .La cầm lấy đọc.một hơi đến tối mà quên hẳn Mị .Nê Mị ê chề lắm bèn lôi sách ra
đọc .( phàm nô tì được chủ nhân sủng hạnh nhưng không thể mơ ngôi vi phu nhân vì đó là luật của Kỳ Na ) Cả hai đọc sách , Mi là thầy có khi La là thầy tương hỗ nhau một năm trời quên đất , quên trời , quên ân quên ái .
Chiều thu gió nhẹ , cái tuổi mười sáu tràn căng sức sống , tựa vai kề với gã trung niên đang độ tứ tuần mà dục thì bất khởi ( vậy mới làm nên nghiệp lớn) La cầm cuồn Tịch chung phòng át thủ lật được vài trang bổng sắc mặt La sáng bừng .La vội gập sách lại quay qua Mị bảo :
Ra ngoài làm cho ta một buổi cơm thật ngon nhé
( từ đó về sau ,Mị không còn đọc sách chung với La nửa, nên nhửng bí kíp ghi trên da trăn là tuyệt mật ! Ôi quá phủ phàng , Mị ơi sao trời bất công với em thế )
Bữa cơm thật là đầm ấm , La vòng tay qua người nàng nói.khẽ :
Ta nạp nàng làm thiếp nàng đồng ý không ?l
Mị đỏ mặt làm thinh gật đầu
Mị lặng lẽ chuẩn bị cho đêm hợp hoan đầu đời .Tắm gội thật lâu , cho hương sa la thấm vào tận da thịt , cho suối tóc mềm ,mượt tơ se , cho làm da kia mịm màng dấu trong đó cả ngàn liều kích dục
Trầm thơm là đây , chăn ấm là đây , nàng cố tình kê đầu gường lên cao để tư thế hoan lạc thỏa mái thêm bội phần
Giờ hợp cẩn sắp gần Mị phải khởi động , nàng đóng hờ cửa trút bỏ xiêm y kê chân lên thành gường gập người.hết cở , đôi tuyết lê căng mọng áp sát đùi thon .động đào hoa khẽ nhíu vào nhau giữa hai khe đã thấp thoáng mùi dâm thũy
Cuộn mình vào chăn Mị đợi chờ La đến