Tam Công La Mật Quyền
Chương 45 : Lên nương phải vượt đèo
Ngày đăng: 01:47 27/06/20
Vương tử chiều nay ăn mặc rất đẹp, chiếc áo lụa màu vàng nhạt trông chàng khá chững chạc, đóng khăn chữ nhân trên đầu, hai cái tua đỏ quyền lực hoàng tộc nổi bật trên đôi vai lực lưỡng.
Chiếc đai lưng ngũ sắc, và miếng ngọc bội chạm hình một con voi chín ngà tôn lên thêm nét oai phong của chàng trai sắp được truyền thừa ngôi báu. Vương tử vỗ về con voi non:
-ta sắp có một chiến tượng lừng danh Lâm Ấp nhưng ngươi vẫn là người bạn tuyệt vời của ta
Chàng đỉnh đạt bước vào phòng yến, với một tâm trạng đầy phấn khích. Mị Kiều ra tận cửa đón vương tử rồi nhanh chóng lệnh cho nhạc công trỗi nhạc, tiếng nhị xuân và thập lục réo rắt làm không gian yến tiệc đậm màu lãng mạn.
Miên Giang trốn sau lưng Nê Mị khi vương tử bước vào, nàng chưa quen lắm với một số lễ nghi truyền thống Lâm Ầp. Dù là phi tử đệ tam triều quốc vong Hậu Hồ Tôn. Miên Giang cuối chào vương tử rồi lui gót vào bên trong, Bạt Ba nhìn theo mà con mắt muốn nói:
- nàng ơi sao vội vàng bỏ đi nhanh thế? Mị đưa mắt sang vương tử dò xét
- hiền tôn bổn giáo chưa quen việc tiệc tùng, nên có phần khiếm nhã xin vương tử niệm tình bỏ qua
-Bạt Ba vô cùng hân hạnh mời cô nương Miên Giang sang phủ lãm nguyệt và săn đêm cùng bổn phủ tối nay, mong hiền cô ưng thuận
- quả thật vinh hạnh cho nội tôn bổn giáo, đêm nay hy vọng vương tử không thất vọng về tài xạ tiễn của Miên Giang
Suốt buổi yến, vương tử cười nói vui vẻ không thôi, chàng lấy cớ về vấn an thái tử phi rồi hồi phủ, mong chờ giây phút hạnh ngộ Miên Giang
Mị đang tự tay kết tóc cho Miên Giang, nội tâm cô đang rất đau đớn khi buộc lòng phải gieo rắc thêm một điều bất sở toại cho kẻ khác. Chỉ là hậu quả thì không đau đớn lắm, chỉ là một chút dối lừa cho khớp với hoàn cảnh mà thôi. Đắn đo và thận trọng, Mị không còn đường lui trước quyết tâm chinh phục Miên Giang từ vương tử. Nàng phải chấp nhận kế hoạch quạ nuôi tu hú, vừa gửi gắm giọt máu cuối cùng của họ Phạm vào hoàng cung Lâm Ấp, vừa tránh tội khi quân. Nhưng đối với Miên Giang thì quá ư nghiệt ngã khi phu quân chỉ mới tạ thế vừa tròn một con trăng. Bà chúa ngãi Mị Kiều sẽ làm cho xong công đoạn cuối cùng là đóng đinh cột chặt mối nghiệt ngã kia bằng một cách xưa như Trái Đất
Săn đêm khi trăng sáng, một thú chơi tao nhã nhưng đòi hỏi người săn phải là một thiện xạ và có giác quan cực kỳ nhạy cảm. Thường vào giữa đông ít có mấy cơ hội trời trong trẻo vào lúc trăng tròn. Thỏ, hươu, linh dương đùa trăng là mục tiêu của xạ thủ, xạ thủ phải len lỏi mình hòa nhập với cây rừng mà chờ đợi thời cơ bắn hạ
Miên Giang được Mị vỗ về:
- ta không thể từ chối vương tử mãi được, hãy làm điều này vì ta, vì liệt tổ vừa mới bằng hà. Ta chỉ có thể bảo vệ hiền tôn khi bệ hạ không khép tội ta khi quân, hiền tôn phải hiểu cho ta điều đó
Miên Giang gật đầu, nở một nụ cười tươi:
-hiền tôn xin lỗi đã làm thái mẫu âu lo, người là người thân duy nhất còn lại trong cuộc đời tiểu nữ. Cứ yên tâm hiền tôn sẽ làm vương tử đẹp lòng
Miên Giang từ giã Mị rồi leo lên một chiến mã đợi sẳn phi nhanh về cánh rừng sau lưng hoàng cung, bóng nàng dần khuất sau hàng cây Mị nghe môi mình mằn mặn
Vương tử chỉ dẫn theo một tiểu đinh chừng 12 tuổi, chuyên bưng bê vài thứ linh tinh, tiểu đinh cỡi một con la chất lỉnh kỉnh đồ săn bắn. Bóng Miên Giang dần dần hiện ra, vương tử vội vàng bảo tiểu đinh bày trà và bánh trên một thảm cỏ xanh rờn. Trăng lúc này vừa mới chếch lên ở đầu bìa rừng, từng bầy chim đang rủ nhau về tổ, làm nên một chút thi vi cho đi buổi săn
Bạt Ba châm trà từ một bình đất nung màu đỏ gạch vào hai chum đặt gần đó, chàng cầm một chum mời Miên Giang với vẻ ân cần:
- hãy cùng ta thưởng thức trà ngon nhất Lâm Ấp này
- đa tạ, vương tử, chẳng hay người bao nhiêu tuổi
-ta 17 còn cô nương
- thần thiếp 16
Lời xưng hô bất ngờ kia chẳng khác nào một tràng vỗ tay khích lệ Bạt Ba, chàng đã thấy được thành quả sau bao ngày theo đuổi
Thật sự tận đáy lòng hình bóng phu quân vẫn còn đậm nét trong nàng, chỉ vì Bạt Ba quá thành tâm nên Giang cũng động lòng mà xưng hô cho phù hợp thôi
- ta rất tiếc khi nghe chuyện song thân nàng, giờ hãy vui vẻ sống, ta luôn là kẻ ủng hộ nàng trong bất cứ hoàn cảnh nào
- thiếp khắc ghi lời vàng ngọc của vương tử
- chớ khách sáo
Tuần trà vừa xong, Bạt Ba nai nịt cung tên chuẩn bị vào rừng. Miên Giang thấy rừng như sắp được về nhà, nàng nhanh nhẩu sánh bước cùng Bạt Ba khám phá. Trăng lúc này đã treo cao lơ lửng giữa trời, khu rừng đang nói chuyện cùng muôn thú, tiếng gió xạc xào, tiếng thú ăn đêm réo gọi bạn tình làm thổn thức hai kẻ đam mê khám phá đang trên đường đến thăm đại ngàn.
Hai canh giờ ẩn mình trong tán lá, Bạt Ba và Giang bỏ qua vô số con mồi, không phải họ kém tài mà vì họ muốn chiêm ngưỡng một cách đầy đủ cuộc sống muôn thú trong một đêm lạnh mà trời lại trong biên biết. Biết bao lần giương cung rồi lại bỏ xuống, họ có cùng hơi thở với rừng, lắng nghe rừng và tâm sự với rừng. Sự đồng điệu có phần rất bất ngờ này làm cả hai thu dần khoảng cách, nhưng không có nghĩa là Giang đã vội quên phu quân của mình. Giang chỉ thổn thức vì bức thủy mạc sống động giữa đại ngàn thân thiện
Cái bình đất nung màu đỏ gạch và cặp chum dùng đối ẩm là quà của bà chúa ngãi, nó có tên rất hay: Long Phụng hòa duyên. Khi dùng bình này pha với một loại trà ngãi có tên Tiên cốt túy thì đa phần cặp đối ẩm kết nghĩa phu thê tại trận ( loại này mà ngày nay có bán thì cháy hàng). Miên Giang bổng nhìn Bạt Ba mà lầm tưởng phu quân mình:
- chàng bỏ thiếp đi lâu thế?
-ta chưa hề rời xa nàng
- thiếp lạnh lắm chàng biết không?
-ta sơ ý quá. Bạt Ba cởi áo ngự hàn đẳp cho Giang, Giang ghì chặt Bạt Ba vào lòng rồi đặt lên đôi môi đang nóng ran ấy một nụ hôn.
-chàng sẽ cảm lạnh mất thôi, hãy sưởi ấm nhau chàng nhé
Tiên cốt túy bắt đầu phát tác khi hai khí âm dương tiệm cận
- chàng nên âu yếm thiếp, hãy bắt đầu từ đôi vai này. Bạt Ba đưa noãn xà dạo quanh vòng cổ của Giang, mỗi nơi noãn xà đi qua để lại vết hằn đầy đam mê cháy bỏng. Giang kéo nhẹ bộc y, mảnh quàng thân rủ xuống, lộ hai quả đồi sừng sững giữa trời khuya
- chàng phải leo đèo trước khi lên nương, đừng lên trễ nước mương cạn hết đó
Con dị xà hai thốn rưỡi chậm chạp bò lên đồi, nó dừng lại nơi chóp đồi đào bới hạt đậu tiên ti, hạt tiên ti trồi lên bị thực môn Bạt Ba ngoặm lấy mút trong hoan khởi
Giang rên nhẹ:
- nương thiếp nước vào ngập ngụa, thích quá chàng ơi. Thiếp đi tìm nhất trụ khai thiên hưởng lạc
Dứt lời Giang giựt phăng y bố Bạt Ba, cây nhất trụ kia lần đầu khai ấn nên rất hung hăng thò nhục thủ ra ngoài đỏ chót
Các bạn đọc giả thân thương, trước tiên xin gởi lời tri ân chân thành nhất đến các bạn. Những người bạn đồng hành cùng tác tôi trong suốt hành trình câu chuyện. Các bạn là động lực duy nhất và mạnh mẽ nhất để tác còn có mặt mốc meo của mình trên yy
Vì sự phát triển yy vì muốn thiên đạo mãi mãi là bầu trời cho các võ dâm đồng đạo. Tác tôi xin điều chỉnh cách thể hiện sắc cảnh cho nó kín kín một chút
Rất mong sự phản hồi của các bạn về cảnh sắc này- thân ái
Cùi bắp tiên sinh - thanhak37
Chiếc đai lưng ngũ sắc, và miếng ngọc bội chạm hình một con voi chín ngà tôn lên thêm nét oai phong của chàng trai sắp được truyền thừa ngôi báu. Vương tử vỗ về con voi non:
-ta sắp có một chiến tượng lừng danh Lâm Ấp nhưng ngươi vẫn là người bạn tuyệt vời của ta
Chàng đỉnh đạt bước vào phòng yến, với một tâm trạng đầy phấn khích. Mị Kiều ra tận cửa đón vương tử rồi nhanh chóng lệnh cho nhạc công trỗi nhạc, tiếng nhị xuân và thập lục réo rắt làm không gian yến tiệc đậm màu lãng mạn.
Miên Giang trốn sau lưng Nê Mị khi vương tử bước vào, nàng chưa quen lắm với một số lễ nghi truyền thống Lâm Ầp. Dù là phi tử đệ tam triều quốc vong Hậu Hồ Tôn. Miên Giang cuối chào vương tử rồi lui gót vào bên trong, Bạt Ba nhìn theo mà con mắt muốn nói:
- nàng ơi sao vội vàng bỏ đi nhanh thế? Mị đưa mắt sang vương tử dò xét
- hiền tôn bổn giáo chưa quen việc tiệc tùng, nên có phần khiếm nhã xin vương tử niệm tình bỏ qua
-Bạt Ba vô cùng hân hạnh mời cô nương Miên Giang sang phủ lãm nguyệt và săn đêm cùng bổn phủ tối nay, mong hiền cô ưng thuận
- quả thật vinh hạnh cho nội tôn bổn giáo, đêm nay hy vọng vương tử không thất vọng về tài xạ tiễn của Miên Giang
Suốt buổi yến, vương tử cười nói vui vẻ không thôi, chàng lấy cớ về vấn an thái tử phi rồi hồi phủ, mong chờ giây phút hạnh ngộ Miên Giang
Mị đang tự tay kết tóc cho Miên Giang, nội tâm cô đang rất đau đớn khi buộc lòng phải gieo rắc thêm một điều bất sở toại cho kẻ khác. Chỉ là hậu quả thì không đau đớn lắm, chỉ là một chút dối lừa cho khớp với hoàn cảnh mà thôi. Đắn đo và thận trọng, Mị không còn đường lui trước quyết tâm chinh phục Miên Giang từ vương tử. Nàng phải chấp nhận kế hoạch quạ nuôi tu hú, vừa gửi gắm giọt máu cuối cùng của họ Phạm vào hoàng cung Lâm Ấp, vừa tránh tội khi quân. Nhưng đối với Miên Giang thì quá ư nghiệt ngã khi phu quân chỉ mới tạ thế vừa tròn một con trăng. Bà chúa ngãi Mị Kiều sẽ làm cho xong công đoạn cuối cùng là đóng đinh cột chặt mối nghiệt ngã kia bằng một cách xưa như Trái Đất
Săn đêm khi trăng sáng, một thú chơi tao nhã nhưng đòi hỏi người săn phải là một thiện xạ và có giác quan cực kỳ nhạy cảm. Thường vào giữa đông ít có mấy cơ hội trời trong trẻo vào lúc trăng tròn. Thỏ, hươu, linh dương đùa trăng là mục tiêu của xạ thủ, xạ thủ phải len lỏi mình hòa nhập với cây rừng mà chờ đợi thời cơ bắn hạ
Miên Giang được Mị vỗ về:
- ta không thể từ chối vương tử mãi được, hãy làm điều này vì ta, vì liệt tổ vừa mới bằng hà. Ta chỉ có thể bảo vệ hiền tôn khi bệ hạ không khép tội ta khi quân, hiền tôn phải hiểu cho ta điều đó
Miên Giang gật đầu, nở một nụ cười tươi:
-hiền tôn xin lỗi đã làm thái mẫu âu lo, người là người thân duy nhất còn lại trong cuộc đời tiểu nữ. Cứ yên tâm hiền tôn sẽ làm vương tử đẹp lòng
Miên Giang từ giã Mị rồi leo lên một chiến mã đợi sẳn phi nhanh về cánh rừng sau lưng hoàng cung, bóng nàng dần khuất sau hàng cây Mị nghe môi mình mằn mặn
Vương tử chỉ dẫn theo một tiểu đinh chừng 12 tuổi, chuyên bưng bê vài thứ linh tinh, tiểu đinh cỡi một con la chất lỉnh kỉnh đồ săn bắn. Bóng Miên Giang dần dần hiện ra, vương tử vội vàng bảo tiểu đinh bày trà và bánh trên một thảm cỏ xanh rờn. Trăng lúc này vừa mới chếch lên ở đầu bìa rừng, từng bầy chim đang rủ nhau về tổ, làm nên một chút thi vi cho đi buổi săn
Bạt Ba châm trà từ một bình đất nung màu đỏ gạch vào hai chum đặt gần đó, chàng cầm một chum mời Miên Giang với vẻ ân cần:
- hãy cùng ta thưởng thức trà ngon nhất Lâm Ấp này
- đa tạ, vương tử, chẳng hay người bao nhiêu tuổi
-ta 17 còn cô nương
- thần thiếp 16
Lời xưng hô bất ngờ kia chẳng khác nào một tràng vỗ tay khích lệ Bạt Ba, chàng đã thấy được thành quả sau bao ngày theo đuổi
Thật sự tận đáy lòng hình bóng phu quân vẫn còn đậm nét trong nàng, chỉ vì Bạt Ba quá thành tâm nên Giang cũng động lòng mà xưng hô cho phù hợp thôi
- ta rất tiếc khi nghe chuyện song thân nàng, giờ hãy vui vẻ sống, ta luôn là kẻ ủng hộ nàng trong bất cứ hoàn cảnh nào
- thiếp khắc ghi lời vàng ngọc của vương tử
- chớ khách sáo
Tuần trà vừa xong, Bạt Ba nai nịt cung tên chuẩn bị vào rừng. Miên Giang thấy rừng như sắp được về nhà, nàng nhanh nhẩu sánh bước cùng Bạt Ba khám phá. Trăng lúc này đã treo cao lơ lửng giữa trời, khu rừng đang nói chuyện cùng muôn thú, tiếng gió xạc xào, tiếng thú ăn đêm réo gọi bạn tình làm thổn thức hai kẻ đam mê khám phá đang trên đường đến thăm đại ngàn.
Hai canh giờ ẩn mình trong tán lá, Bạt Ba và Giang bỏ qua vô số con mồi, không phải họ kém tài mà vì họ muốn chiêm ngưỡng một cách đầy đủ cuộc sống muôn thú trong một đêm lạnh mà trời lại trong biên biết. Biết bao lần giương cung rồi lại bỏ xuống, họ có cùng hơi thở với rừng, lắng nghe rừng và tâm sự với rừng. Sự đồng điệu có phần rất bất ngờ này làm cả hai thu dần khoảng cách, nhưng không có nghĩa là Giang đã vội quên phu quân của mình. Giang chỉ thổn thức vì bức thủy mạc sống động giữa đại ngàn thân thiện
Cái bình đất nung màu đỏ gạch và cặp chum dùng đối ẩm là quà của bà chúa ngãi, nó có tên rất hay: Long Phụng hòa duyên. Khi dùng bình này pha với một loại trà ngãi có tên Tiên cốt túy thì đa phần cặp đối ẩm kết nghĩa phu thê tại trận ( loại này mà ngày nay có bán thì cháy hàng). Miên Giang bổng nhìn Bạt Ba mà lầm tưởng phu quân mình:
- chàng bỏ thiếp đi lâu thế?
-ta chưa hề rời xa nàng
- thiếp lạnh lắm chàng biết không?
-ta sơ ý quá. Bạt Ba cởi áo ngự hàn đẳp cho Giang, Giang ghì chặt Bạt Ba vào lòng rồi đặt lên đôi môi đang nóng ran ấy một nụ hôn.
-chàng sẽ cảm lạnh mất thôi, hãy sưởi ấm nhau chàng nhé
Tiên cốt túy bắt đầu phát tác khi hai khí âm dương tiệm cận
- chàng nên âu yếm thiếp, hãy bắt đầu từ đôi vai này. Bạt Ba đưa noãn xà dạo quanh vòng cổ của Giang, mỗi nơi noãn xà đi qua để lại vết hằn đầy đam mê cháy bỏng. Giang kéo nhẹ bộc y, mảnh quàng thân rủ xuống, lộ hai quả đồi sừng sững giữa trời khuya
- chàng phải leo đèo trước khi lên nương, đừng lên trễ nước mương cạn hết đó
Con dị xà hai thốn rưỡi chậm chạp bò lên đồi, nó dừng lại nơi chóp đồi đào bới hạt đậu tiên ti, hạt tiên ti trồi lên bị thực môn Bạt Ba ngoặm lấy mút trong hoan khởi
Giang rên nhẹ:
- nương thiếp nước vào ngập ngụa, thích quá chàng ơi. Thiếp đi tìm nhất trụ khai thiên hưởng lạc
Dứt lời Giang giựt phăng y bố Bạt Ba, cây nhất trụ kia lần đầu khai ấn nên rất hung hăng thò nhục thủ ra ngoài đỏ chót
Các bạn đọc giả thân thương, trước tiên xin gởi lời tri ân chân thành nhất đến các bạn. Những người bạn đồng hành cùng tác tôi trong suốt hành trình câu chuyện. Các bạn là động lực duy nhất và mạnh mẽ nhất để tác còn có mặt mốc meo của mình trên yy
Vì sự phát triển yy vì muốn thiên đạo mãi mãi là bầu trời cho các võ dâm đồng đạo. Tác tôi xin điều chỉnh cách thể hiện sắc cảnh cho nó kín kín một chút
Rất mong sự phản hồi của các bạn về cảnh sắc này- thân ái
Cùi bắp tiên sinh - thanhak37