Tam Công La Mật Quyền
Chương 58 : Hoàng hậu đại phá Trảo Oa
Ngày đăng: 01:47 27/06/20
Lộc đi một mình lang thang từ Phù Nam về lại Lâm Ấp, một sự lang thang ngoài sự mong đợi của Lộc. Y tìm những tán cây lớn để nghỉ ngơi, ngã lưng nằm nghe chim chóc hót vang, y yêu thiên nhiên đến lạ kỳ. Có lúc y ngồi tỉnh tọa cả nửa ngày ngoài chợ đông người, có lúc lại trầm mặc với cây rừng suốt đêm. Lộc nhặt trái chín rơi lót dạ, uống nước sông hùng hục, nhiều lúc lại đào các loại củ rồi nướng ăn ngon lành. Tóc tai, râu ria dài rậm rịch, quần áo tả tơi. Vậy mà Lộc lại thấy khoan khoái vô cùng, y đã thật sự là một hành giả đang tìm về nguồn cội an vi
Thành Phệ Đà đang bước vào những ngày cuối cùng của đợt hành chế tiên hoàng Khu Liên, chỉ hai hôm nữa lễ hỏa táng sẽ được cử hành. Đoàn xa mã hoàng tộc đã sẵn sàng cho chuyến lai kinh của hoàng hậu Miên Giang về tiễn biệt tiên hoàng Lâm Ấp
[ tục lưu thi thể và hỏa táng các hoàng đế phương nam, hiện vương quốc Thái Lan vẫn còn giữ, sau ba tháng hành chế và lưu xác,.lễ hỏa táng được cử hành long trọng]
Xa mã chạy ròng rã hơn một ngày đường đã thấy thấp thoáng ngoại vi thành Phật Thệ. Khi qua khu ngoại vi, hoàng hậu bồi hồi nhớ lại kỷ niệm lần đầu lên kinh. Giờ cô lại trở về, nhưng địa vị đã khác xưa nhiều lắm rồi
Miên Giang hoàng hậu vừa nhập đàn cúng bái tiên hoàng, trên tay vẫn bồng ấu minh chúa. Từ xa có một lính biên trạm ào ào phi nhanh về phía giàn hỏa, người lính trông rất hoảng loạn, y chỉ kịp thốt lên:
- giặc Trải Oa đang đánh cửa Sa Thần, mau đem binh tảo phạt
Người lính quá mệt nên ngã nhào xuống ngựa rồi mê man
Đám võ tướng Lâm Ấp từ ngày theo Khu Liên chinh chiến đã già cỗi, những người kế nhiệm chỉ lòng vòng ngoại biên chứ chưa hề tham chiến một trận nào ra hồn. Nghe giặc tới mà cứ lăng xăng như gà mắc tóc
Hoàng hậu vội vàng mặc chiến giáp, bảo người đi lấy cây đại trường mâu cùng quái thú ra gấp. Vua Khu Tùng vừa châm lửa trên hỏa đài xuống, chưa kịp nhìn mặt vợ và con trai ( con người ta) đã thấy Miên Giang địu con sau lưng cỡi quái thú, tay cầm đại trường mâu dẫn 2 vạn ngự tiền điện quân xung trận.
Sa Thần chỉ cách Phật Thệ 20 dặm trường, nên Miên Giang xuất quân thần tốc sợ giặc làm kinh động kinh sư. Mới nữa đường đã thấp thoáng lũ quạ điên Trải Oa đang bày binh bố trận
Phàm phận nữ nhi mới sinh vừa 3 tháng sức khỏe yếu ớt. Hoàng hậu thì không như vậy, nàng trông oai vệ và đầy vẻ thần thánh.
Trải Oa là một thế lực hàng hải mạnh hơn cả Hoa Hạ lúc bấy giờ, thuyền bè Trải Oa làm chủ cả miền duyên hải phía nam. Sự giàu có và đội thương thuyền của Lâm Ấp đe dọa đến đường sinh kế của tộc Trải Oa, nên họ đã lợi dụng nhơn lúc Lâm Ấp có quốc tang mà bất ngờ đột kích.
Bãi Sa Thần ( Sa Quỳnh -Quảng Ngải) là nơi dể đổ bộ, và chỉ cách kinh sư Lâm Ấp một chặng đường, nếu không nhờ hoàng hậu quyết đoán và uy dũng chắc chắn kinh sư đã bị xâm phạm
Nhưng giặc Trảo Oa chỉ đánh chớp nhoáng rồi rút chứ không ở lì trên đất người khác, họ chủ yếu cướp bóc và bắt người về làm nô lệ.
Cách đánh trận của họ rất thực dụng, không cần xưng tên tuổi rườm rà như phương bắc. Ào ạt xông vào dùng móc câu, lưỡi hái, thương dài, cộng với mê trận dây thừng giăng mắc khắp nơi.
Miên Giang là người Chân Đăng giỏi leo trèo và đu dây, lại có sức khỏe hơn người. Xem ra trận chiến này là sở trường của cô ấy, ấu minh thánh mới 3 tháng tuổi đã nếm mùi máu tươi chiến trận.
Miếng ngọc bội trấn quốc nam thiên như nhập vào hoàng hậu, cô mê sảng giữa vòng dây chão của Trải Oa, rồi dùng đại trường mâu hất tung tất cả.
Sự uy mãnh càng dâng cao khi quái thú bị trúng móc câu, nó họ...ọ một tiếng dài rồi lao vào kẻ thù mà húc. Ngự tiền quân thấy chủ tướng máu lửa quá cũng có một phen thể hiện ấn tượng, họ cứ theo chân quái thú mà đồ sát bọn Trải Oa không thương tiếc.
Ôi máu nhuộm đỏ cát trắng Sa Thần, hơn một vạn thây làm hồn ma bóng quế. Một thắng cảnh thiên nhiên bỗng chốc hóa thành tử địa
Quân cứu viện Khu Tùng hoàng đế tới nơi, thì giặc Trải Oa đã tan vỡ, bờ biển lại nhuộm máu tanh, cá mập ngoài khơi lại thêm một lần no say chè chén. Chiến thắng oanh liệt ở Sa Thần, làm vang dội tên một cô sơn nữ, chỉ chưa đầy một năm. Từ một kẻ bại vong trốn chạy cô đã hóa thân làm một tượng đài cho một quốc gia non trẻ, cô là hiện thân của sức trẻ tài năng
Hoàng hậu Miên Giang vạn tuế vạn vạn tuế
Tiếng hô như long trời suốt con đường từ chiến trường về lại kinh đô, tiếng hô đó như quá quen thuộc với ấu minh quân, người không hề hoảng sợ mà còn cười toe toét. Đài hóa thân vẫn còn nghi ngút khói, đứa cháu dâu của tiên vương bước lên đàng dâng chiến công oanh liệt tiễn con rồng già Khu Liên về với tổ tiên
-
Thành Phệ Đà đang bước vào những ngày cuối cùng của đợt hành chế tiên hoàng Khu Liên, chỉ hai hôm nữa lễ hỏa táng sẽ được cử hành. Đoàn xa mã hoàng tộc đã sẵn sàng cho chuyến lai kinh của hoàng hậu Miên Giang về tiễn biệt tiên hoàng Lâm Ấp
[ tục lưu thi thể và hỏa táng các hoàng đế phương nam, hiện vương quốc Thái Lan vẫn còn giữ, sau ba tháng hành chế và lưu xác,.lễ hỏa táng được cử hành long trọng]
Xa mã chạy ròng rã hơn một ngày đường đã thấy thấp thoáng ngoại vi thành Phật Thệ. Khi qua khu ngoại vi, hoàng hậu bồi hồi nhớ lại kỷ niệm lần đầu lên kinh. Giờ cô lại trở về, nhưng địa vị đã khác xưa nhiều lắm rồi
Miên Giang hoàng hậu vừa nhập đàn cúng bái tiên hoàng, trên tay vẫn bồng ấu minh chúa. Từ xa có một lính biên trạm ào ào phi nhanh về phía giàn hỏa, người lính trông rất hoảng loạn, y chỉ kịp thốt lên:
- giặc Trải Oa đang đánh cửa Sa Thần, mau đem binh tảo phạt
Người lính quá mệt nên ngã nhào xuống ngựa rồi mê man
Đám võ tướng Lâm Ấp từ ngày theo Khu Liên chinh chiến đã già cỗi, những người kế nhiệm chỉ lòng vòng ngoại biên chứ chưa hề tham chiến một trận nào ra hồn. Nghe giặc tới mà cứ lăng xăng như gà mắc tóc
Hoàng hậu vội vàng mặc chiến giáp, bảo người đi lấy cây đại trường mâu cùng quái thú ra gấp. Vua Khu Tùng vừa châm lửa trên hỏa đài xuống, chưa kịp nhìn mặt vợ và con trai ( con người ta) đã thấy Miên Giang địu con sau lưng cỡi quái thú, tay cầm đại trường mâu dẫn 2 vạn ngự tiền điện quân xung trận.
Sa Thần chỉ cách Phật Thệ 20 dặm trường, nên Miên Giang xuất quân thần tốc sợ giặc làm kinh động kinh sư. Mới nữa đường đã thấp thoáng lũ quạ điên Trải Oa đang bày binh bố trận
Phàm phận nữ nhi mới sinh vừa 3 tháng sức khỏe yếu ớt. Hoàng hậu thì không như vậy, nàng trông oai vệ và đầy vẻ thần thánh.
Trải Oa là một thế lực hàng hải mạnh hơn cả Hoa Hạ lúc bấy giờ, thuyền bè Trải Oa làm chủ cả miền duyên hải phía nam. Sự giàu có và đội thương thuyền của Lâm Ấp đe dọa đến đường sinh kế của tộc Trải Oa, nên họ đã lợi dụng nhơn lúc Lâm Ấp có quốc tang mà bất ngờ đột kích.
Bãi Sa Thần ( Sa Quỳnh -Quảng Ngải) là nơi dể đổ bộ, và chỉ cách kinh sư Lâm Ấp một chặng đường, nếu không nhờ hoàng hậu quyết đoán và uy dũng chắc chắn kinh sư đã bị xâm phạm
Nhưng giặc Trảo Oa chỉ đánh chớp nhoáng rồi rút chứ không ở lì trên đất người khác, họ chủ yếu cướp bóc và bắt người về làm nô lệ.
Cách đánh trận của họ rất thực dụng, không cần xưng tên tuổi rườm rà như phương bắc. Ào ạt xông vào dùng móc câu, lưỡi hái, thương dài, cộng với mê trận dây thừng giăng mắc khắp nơi.
Miên Giang là người Chân Đăng giỏi leo trèo và đu dây, lại có sức khỏe hơn người. Xem ra trận chiến này là sở trường của cô ấy, ấu minh thánh mới 3 tháng tuổi đã nếm mùi máu tươi chiến trận.
Miếng ngọc bội trấn quốc nam thiên như nhập vào hoàng hậu, cô mê sảng giữa vòng dây chão của Trải Oa, rồi dùng đại trường mâu hất tung tất cả.
Sự uy mãnh càng dâng cao khi quái thú bị trúng móc câu, nó họ...ọ một tiếng dài rồi lao vào kẻ thù mà húc. Ngự tiền quân thấy chủ tướng máu lửa quá cũng có một phen thể hiện ấn tượng, họ cứ theo chân quái thú mà đồ sát bọn Trải Oa không thương tiếc.
Ôi máu nhuộm đỏ cát trắng Sa Thần, hơn một vạn thây làm hồn ma bóng quế. Một thắng cảnh thiên nhiên bỗng chốc hóa thành tử địa
Quân cứu viện Khu Tùng hoàng đế tới nơi, thì giặc Trải Oa đã tan vỡ, bờ biển lại nhuộm máu tanh, cá mập ngoài khơi lại thêm một lần no say chè chén. Chiến thắng oanh liệt ở Sa Thần, làm vang dội tên một cô sơn nữ, chỉ chưa đầy một năm. Từ một kẻ bại vong trốn chạy cô đã hóa thân làm một tượng đài cho một quốc gia non trẻ, cô là hiện thân của sức trẻ tài năng
Hoàng hậu Miên Giang vạn tuế vạn vạn tuế
Tiếng hô như long trời suốt con đường từ chiến trường về lại kinh đô, tiếng hô đó như quá quen thuộc với ấu minh quân, người không hề hoảng sợ mà còn cười toe toét. Đài hóa thân vẫn còn nghi ngút khói, đứa cháu dâu của tiên vương bước lên đàng dâng chiến công oanh liệt tiễn con rồng già Khu Liên về với tổ tiên
-