Tam Công La Mật Quyền
Chương 66 : Huyền lâu
Ngày đăng: 01:47 27/06/20
Ba La Ty cỡi con Đô Dõng, mặc áo gấm thắt đai xanh có tua vàng, hai tà thân nịch bằng da hổ, lưng đeo một thanh kiếm chuôi nạm ngọc. Trên lộng của bành voi thêu chữ:
-Giáo chủ La mật thần giáo-
Hàn Nhi ngồi cạnh giáo chủ, tay cầm thố ngọc có cốt tinh sala tỏa ra mùi hương ngào ngạt.
An Lộc ngồi cạnh Nê Mị chẳng khác nào cóc chửa thổi lửa Hằng Nga, họ say sưa trao đổi thế sự chẳng thèm quan tâm bao nhiêu con mắt đang đổ dồn về phía họ. Hàn Nhi lần đầu thấy được cảnh quan náo nhiệt chào đón bên ngoài, nàng lấy làm thích thú, Nhi hỏi giáo chủ:
- mỗi lần giáo chủ ra ngoài đều được trọng thị thế này ư?
- đây cũng là lần đầu tiên ta rời Phệ Đà trong vai trò giáo chủ. Ta không ngờ ân sư và Hiền cô có ảnh hưởng ở bên ngoài lớn đến như vậy. Nhi hãy theo Lộc học hành chăm chỉ sau này giúp đỡ ta duy trì thanh thế La mật nhé
- nha đầu biết rồi ạ
- sư phụ Lộc của ngươi là người như thế nào?
- người ít nói, nghiêm túc trong đạo học, nhưng cực kì dí dỏm ngoài đời thực
- hèn gì Hiền cô hay nói chuyện với Lộc đạo sĩ
Lần này đồi Pha Lang chỉ là nơi làm dư luận chú ý, một hình thức nghi binh, Lộc và Nhi sẽ âm thầm đi tìm huyền lâu của nhị thế. Còn Ty và Mị Kiều sẽ phải cải trang rồi tức tốc đi hội quân cùng mọi người đang đối đầu với Đoàn Tự Phong ở tận Bồn Man.
Ty sẽ bước vào vùng hiểm địa, có thể cô sẽ bỏ mạng ở vùng sơn cước âm u lạnh lẽo. Cô muốn nắm lấy tay Nhi mà nói rằng:
- nếu ta chết, nàng có khóc thương như một nương tử tiếc thương lang tình hay không?
Ty không thể bộc lộ lòng mình, nàng đang tự dằn vặt bản thân. Bất ngờ Ty hôn lên má Nhi một cái
- tiểu nha đầu sau này lớn lên chắc xinh đẹp lắm, khi ấy ta không còn có dịp hôn. Ta hôn bù trừ vậy
Nhi bần thần trong giây lát, rồi lại hồn nhiên như cô tiên trong cổ tích. Nhi chưa biết những cơn bão lòng dữ dội đang vùi dập giáo chủ
Một a hoàn được cải trang khéo léo vào vai Ba La Ty, đang lum khum vái lạy dưới sự bồi tế của Hàn Nhi. Lộc đi thị sát Pha Lang từ lúc mới tới, dấu tích cuộc chiến vẫn còn rải rác khắp nơi. Cuối cùng viên xá lợi đã phát sáng, Lộc thận trọng làm dấu địa điểm rồi quay lại tìm Mị. Nhưng Mị đã lên đường cùng Ty mất rồi, giáo chúng bên ngoài nô nức đi diện kiến giáo chủ, làm Pha Lang có một ngày hết sức bận rộn
Lại nói Đoàn Tự Phong xin quốc vương Bồn Man binh mã hòng đánh lui quân hoàng hậu Miên Giang ra vùng biên giáp ranh Cửu Chân. Quốc vương Bồn Man bảo Tự Phong ra về, việc hệ trọng như vậy cần phải bàn bạc kỹ lưỡng với các vị nguyên lão trước khi hành động đao binh
Tự Phong đợi cả tuần mà quốc vương Bồn Man không hồi âm, y chán nản đưa hết thuộc hạ tiến vào hẻm núi Phi Vân bất chấp rủi ro rình rập. Cây cầu được làm lại sơ sài, từng người một đi qua không ngựa không hàng hóa. Nhóm cao thủ Hoa Hạ qua cầu xong, lần mò kéo nhau xuống núi.
Leo núi thì nhọc sức những tưởng xuống núi mà nhàn, thật sự thì không phải vậy. Đám cao thủ người Hoa Hạ chưa quen thổ nhưỡng và khí hậu Cửu Chân nên rất dễ xuống sức, khi từ thời tiết hanh mát chuyển qua nóng bức. Lão quái cùng 30 cao thủ không dám dùng kinh công do sợ mai phục, y đề phòng là đúng vì đang vèo vèo bay nhảy bỗng nhiên một cái lao phóng ra từ hốc đá hay lùm cây là toi mạng.
Lão bà Du Khiết Tâm đã đúng khi đoán được Tự Phong sẽ qua cầu mà không có ngựa và đồ dùng, nếu dồn lực lượng đối đầu với y tại thời điểm y vừa xuống núi là hợp lý nhất. Mị vòng tay thưa:
-Nê Mị cùng một quan điểm với tiền bối, ta không đợi huyền lâu trấn giáo nữa, hãy huyết chiến một trận với lũ Hoa Hạ thôi
Vậy là thời khắc sinh tử của La mật đã được định đoạt, ai nấy đều lui về góc riêng của mình để tu luyện công phu. Triệu Phi Lam thấy trong dạ bồi hồi khi đụng mặt Khúc Hy khi chàng lui về tư phòng, nàng trằn trọc vì chưa nói được lời nào kích lệ Hy khi bước vào trận chiến. Rồi nàng táo bạo đến phòng Hy gõ cửa, trái tim nàng rộn ràng khi cánh cửa bật mở:
- ta có đôi điều muốn nói với Hy đệ
Một bàn tay rắn rỏi nắm lấy vai nàng, cánh cửa đóng sập lại.
Giông bão cuồng phong
Lửa lòng đỏ thẳm
môi kia chàng ấm
Thiếp nhớ đêm nay
Không ai cản lối
- Hy ơi dừng lại, chàng hứa với ta sẽ quay về nhé
- sao nàng không cho ta hợp cẩn?
- chàng quay về ta sẽ dâng hiến, hãy vì đôi ta mà chiến thắng trận này. Thiếp rất khát khao nhưng đêm nay chúng ta không thể
Một góa phụ đã liều lĩnh đến tư phòng một chàng trai trẻ chỉ để gởi gắm niềm tin, khó tin nhưng lại là sự thật. Vì nếu không, lỡ Hy lại ra đi mãi mãi cô sẽ lạnh cóng trái tim và đóng nó đến hết kiếp
Chân núi Thần Đầu vắng lặng, không gian nặng nề u ám. Càn Khôn phích lịch thủ Lữ Tu mặt mày đỏ au vì nóng, y quay sang Tự Phong nói:
- đất này không hợp với người phương bắc, ta mau chóng hành động rồi rút huynh đài à
- ta cũng nôn nóng lắm, hãy chứng tỏ Phích lịch thủ cho bọn cầy hôi hám La mật biết tay đi
-Ha ha lũ du thực, bọn mi đi không xem ngày. Hãy để bổn cô nương bói cho một chữ, mi biết là chữ gì không là chữ TỬ
- ngông cuồng nha đầu thối kia mau khai tên trước khi bị giết
- bổn giáo La mật chính chủ, mi là cẩu tặc Tự Phong à
Tự Phong mặt đỏ bừng, y không ngờ giáo chủ La mật lại là một nữ nhân nhỏ tuổi. Một luồng chưởng phong Hư Linh hấp huyết ào ào bủa vây Ba La Ty
Cô nhẹ nhàng dùng chiêu Di hải ngoại long đáp trả
Bù……ùng . chiêu Hư Linh ác điểu hấp huyết bị chặn đứng
- hấp huyết của người để dành hấp gà và hành, đem ra dọa ta được ư
Tự Phong và Lữ Tu nhìn nhau, cả hai xua đám cao thủ xuất chiêu ào ạt. Phích lịch đạn và Hư linh chưởng như một tấm lưới càn khôn phủ kín 5 cao thủ La mật. Bát Thức vận hết chân khí thi triển Tàng Long đảo địa, chiêu thứ 8 Giao Long thần công ra đón chặn. Chiếc lưới điện nổ lách tách trên đầu 5 cao thủ La mật, Khúc Hy hét to:
-Ta và Ty hợp quy phá lưới, người dẩn hai chị em Kiều dùng Giao Long trảo chia cắt bọn nó
Lập tức Lữ Tu phóng tuyệt chiêu Phích lịch tàng ảnh ra
Tàng ảnh di chuyển rất nhanh và lôi điện mạnh khủng khiếp. Hai chị em Kiều phải hiệp lực né tránh và đáp trả bằng Lục tiên minh trảo, chân khí xanh lè từ Lục tiên nổ đùng đùng khi va chạm lôi điện.
Hy vận hết công lực truyền chân khí vào huyệt Hồn Môn của Ty, nàng dùng chiêu cuối cùng của Giao Long trảo Bình thủy thông thiên tung lên lưới điện.
Lưới điện có thêm hấp huyết của lão quái truyền vào vô cùng uy lực. Nếu không có công lực thâm hậu hộ thể hai người có lẽ sẽ thành một cục than hồng từ sớm. Lão quái Tự Phong tung chiêu Đoạn hồn hấp huyết để kết liễu trận thư hùng xem ra số phận La mật như chỉ mành treo chuông
Chợt bên ngoài có tiếng:
- chớ hại giáo chủ ta, huyền lâu bảo vật truyền giáo xuất thế
Chiếc song lâu bay lên không trung, Ba La Ty mặt lúc này mạch máu cơ hồ nổ tung, nàng ngồi xuống vận toàn chân lực, cửa thông thiên mở ra, từ trên trời một luồng sáng chói lòa đón huyền lâu bảo vật vào trận pháp. Bình thủy thông thiên hút toàn bộ năng lương xung quanh nó. Cơ mặt Tự Phong méo mó dữ dội rồi vỡ tung cùng nội tạng, máu me và xương thịt văng tung tóe.
Lữ Tu nghe xương cốt mình tự vụn vỡ, hắn khụy xuống hộc máu mồm rồi trợn trừng mắt ra mà chết
Ba La Ty ngã ngang, mặt xanh như tàu chuối hơi thở yếu đi dần
Lộc đạo sĩ thấy vậy bèn đưa xá lợi ngọc của La cho Hàn Nhi, Hàn Nhi chạy như bay tới chổ Ty rồi nhét vô họng giáo chủ.
Viên xá lợi đã trấn đạo tam thức, giữ hồn Ba La Ty ở lại, nếu không thì nàng cũng đã mạng vong
-Giáo chủ La mật thần giáo-
Hàn Nhi ngồi cạnh giáo chủ, tay cầm thố ngọc có cốt tinh sala tỏa ra mùi hương ngào ngạt.
An Lộc ngồi cạnh Nê Mị chẳng khác nào cóc chửa thổi lửa Hằng Nga, họ say sưa trao đổi thế sự chẳng thèm quan tâm bao nhiêu con mắt đang đổ dồn về phía họ. Hàn Nhi lần đầu thấy được cảnh quan náo nhiệt chào đón bên ngoài, nàng lấy làm thích thú, Nhi hỏi giáo chủ:
- mỗi lần giáo chủ ra ngoài đều được trọng thị thế này ư?
- đây cũng là lần đầu tiên ta rời Phệ Đà trong vai trò giáo chủ. Ta không ngờ ân sư và Hiền cô có ảnh hưởng ở bên ngoài lớn đến như vậy. Nhi hãy theo Lộc học hành chăm chỉ sau này giúp đỡ ta duy trì thanh thế La mật nhé
- nha đầu biết rồi ạ
- sư phụ Lộc của ngươi là người như thế nào?
- người ít nói, nghiêm túc trong đạo học, nhưng cực kì dí dỏm ngoài đời thực
- hèn gì Hiền cô hay nói chuyện với Lộc đạo sĩ
Lần này đồi Pha Lang chỉ là nơi làm dư luận chú ý, một hình thức nghi binh, Lộc và Nhi sẽ âm thầm đi tìm huyền lâu của nhị thế. Còn Ty và Mị Kiều sẽ phải cải trang rồi tức tốc đi hội quân cùng mọi người đang đối đầu với Đoàn Tự Phong ở tận Bồn Man.
Ty sẽ bước vào vùng hiểm địa, có thể cô sẽ bỏ mạng ở vùng sơn cước âm u lạnh lẽo. Cô muốn nắm lấy tay Nhi mà nói rằng:
- nếu ta chết, nàng có khóc thương như một nương tử tiếc thương lang tình hay không?
Ty không thể bộc lộ lòng mình, nàng đang tự dằn vặt bản thân. Bất ngờ Ty hôn lên má Nhi một cái
- tiểu nha đầu sau này lớn lên chắc xinh đẹp lắm, khi ấy ta không còn có dịp hôn. Ta hôn bù trừ vậy
Nhi bần thần trong giây lát, rồi lại hồn nhiên như cô tiên trong cổ tích. Nhi chưa biết những cơn bão lòng dữ dội đang vùi dập giáo chủ
Một a hoàn được cải trang khéo léo vào vai Ba La Ty, đang lum khum vái lạy dưới sự bồi tế của Hàn Nhi. Lộc đi thị sát Pha Lang từ lúc mới tới, dấu tích cuộc chiến vẫn còn rải rác khắp nơi. Cuối cùng viên xá lợi đã phát sáng, Lộc thận trọng làm dấu địa điểm rồi quay lại tìm Mị. Nhưng Mị đã lên đường cùng Ty mất rồi, giáo chúng bên ngoài nô nức đi diện kiến giáo chủ, làm Pha Lang có một ngày hết sức bận rộn
Lại nói Đoàn Tự Phong xin quốc vương Bồn Man binh mã hòng đánh lui quân hoàng hậu Miên Giang ra vùng biên giáp ranh Cửu Chân. Quốc vương Bồn Man bảo Tự Phong ra về, việc hệ trọng như vậy cần phải bàn bạc kỹ lưỡng với các vị nguyên lão trước khi hành động đao binh
Tự Phong đợi cả tuần mà quốc vương Bồn Man không hồi âm, y chán nản đưa hết thuộc hạ tiến vào hẻm núi Phi Vân bất chấp rủi ro rình rập. Cây cầu được làm lại sơ sài, từng người một đi qua không ngựa không hàng hóa. Nhóm cao thủ Hoa Hạ qua cầu xong, lần mò kéo nhau xuống núi.
Leo núi thì nhọc sức những tưởng xuống núi mà nhàn, thật sự thì không phải vậy. Đám cao thủ người Hoa Hạ chưa quen thổ nhưỡng và khí hậu Cửu Chân nên rất dễ xuống sức, khi từ thời tiết hanh mát chuyển qua nóng bức. Lão quái cùng 30 cao thủ không dám dùng kinh công do sợ mai phục, y đề phòng là đúng vì đang vèo vèo bay nhảy bỗng nhiên một cái lao phóng ra từ hốc đá hay lùm cây là toi mạng.
Lão bà Du Khiết Tâm đã đúng khi đoán được Tự Phong sẽ qua cầu mà không có ngựa và đồ dùng, nếu dồn lực lượng đối đầu với y tại thời điểm y vừa xuống núi là hợp lý nhất. Mị vòng tay thưa:
-Nê Mị cùng một quan điểm với tiền bối, ta không đợi huyền lâu trấn giáo nữa, hãy huyết chiến một trận với lũ Hoa Hạ thôi
Vậy là thời khắc sinh tử của La mật đã được định đoạt, ai nấy đều lui về góc riêng của mình để tu luyện công phu. Triệu Phi Lam thấy trong dạ bồi hồi khi đụng mặt Khúc Hy khi chàng lui về tư phòng, nàng trằn trọc vì chưa nói được lời nào kích lệ Hy khi bước vào trận chiến. Rồi nàng táo bạo đến phòng Hy gõ cửa, trái tim nàng rộn ràng khi cánh cửa bật mở:
- ta có đôi điều muốn nói với Hy đệ
Một bàn tay rắn rỏi nắm lấy vai nàng, cánh cửa đóng sập lại.
Giông bão cuồng phong
Lửa lòng đỏ thẳm
môi kia chàng ấm
Thiếp nhớ đêm nay
Không ai cản lối
- Hy ơi dừng lại, chàng hứa với ta sẽ quay về nhé
- sao nàng không cho ta hợp cẩn?
- chàng quay về ta sẽ dâng hiến, hãy vì đôi ta mà chiến thắng trận này. Thiếp rất khát khao nhưng đêm nay chúng ta không thể
Một góa phụ đã liều lĩnh đến tư phòng một chàng trai trẻ chỉ để gởi gắm niềm tin, khó tin nhưng lại là sự thật. Vì nếu không, lỡ Hy lại ra đi mãi mãi cô sẽ lạnh cóng trái tim và đóng nó đến hết kiếp
Chân núi Thần Đầu vắng lặng, không gian nặng nề u ám. Càn Khôn phích lịch thủ Lữ Tu mặt mày đỏ au vì nóng, y quay sang Tự Phong nói:
- đất này không hợp với người phương bắc, ta mau chóng hành động rồi rút huynh đài à
- ta cũng nôn nóng lắm, hãy chứng tỏ Phích lịch thủ cho bọn cầy hôi hám La mật biết tay đi
-Ha ha lũ du thực, bọn mi đi không xem ngày. Hãy để bổn cô nương bói cho một chữ, mi biết là chữ gì không là chữ TỬ
- ngông cuồng nha đầu thối kia mau khai tên trước khi bị giết
- bổn giáo La mật chính chủ, mi là cẩu tặc Tự Phong à
Tự Phong mặt đỏ bừng, y không ngờ giáo chủ La mật lại là một nữ nhân nhỏ tuổi. Một luồng chưởng phong Hư Linh hấp huyết ào ào bủa vây Ba La Ty
Cô nhẹ nhàng dùng chiêu Di hải ngoại long đáp trả
Bù……ùng . chiêu Hư Linh ác điểu hấp huyết bị chặn đứng
- hấp huyết của người để dành hấp gà và hành, đem ra dọa ta được ư
Tự Phong và Lữ Tu nhìn nhau, cả hai xua đám cao thủ xuất chiêu ào ạt. Phích lịch đạn và Hư linh chưởng như một tấm lưới càn khôn phủ kín 5 cao thủ La mật. Bát Thức vận hết chân khí thi triển Tàng Long đảo địa, chiêu thứ 8 Giao Long thần công ra đón chặn. Chiếc lưới điện nổ lách tách trên đầu 5 cao thủ La mật, Khúc Hy hét to:
-Ta và Ty hợp quy phá lưới, người dẩn hai chị em Kiều dùng Giao Long trảo chia cắt bọn nó
Lập tức Lữ Tu phóng tuyệt chiêu Phích lịch tàng ảnh ra
Tàng ảnh di chuyển rất nhanh và lôi điện mạnh khủng khiếp. Hai chị em Kiều phải hiệp lực né tránh và đáp trả bằng Lục tiên minh trảo, chân khí xanh lè từ Lục tiên nổ đùng đùng khi va chạm lôi điện.
Hy vận hết công lực truyền chân khí vào huyệt Hồn Môn của Ty, nàng dùng chiêu cuối cùng của Giao Long trảo Bình thủy thông thiên tung lên lưới điện.
Lưới điện có thêm hấp huyết của lão quái truyền vào vô cùng uy lực. Nếu không có công lực thâm hậu hộ thể hai người có lẽ sẽ thành một cục than hồng từ sớm. Lão quái Tự Phong tung chiêu Đoạn hồn hấp huyết để kết liễu trận thư hùng xem ra số phận La mật như chỉ mành treo chuông
Chợt bên ngoài có tiếng:
- chớ hại giáo chủ ta, huyền lâu bảo vật truyền giáo xuất thế
Chiếc song lâu bay lên không trung, Ba La Ty mặt lúc này mạch máu cơ hồ nổ tung, nàng ngồi xuống vận toàn chân lực, cửa thông thiên mở ra, từ trên trời một luồng sáng chói lòa đón huyền lâu bảo vật vào trận pháp. Bình thủy thông thiên hút toàn bộ năng lương xung quanh nó. Cơ mặt Tự Phong méo mó dữ dội rồi vỡ tung cùng nội tạng, máu me và xương thịt văng tung tóe.
Lữ Tu nghe xương cốt mình tự vụn vỡ, hắn khụy xuống hộc máu mồm rồi trợn trừng mắt ra mà chết
Ba La Ty ngã ngang, mặt xanh như tàu chuối hơi thở yếu đi dần
Lộc đạo sĩ thấy vậy bèn đưa xá lợi ngọc của La cho Hàn Nhi, Hàn Nhi chạy như bay tới chổ Ty rồi nhét vô họng giáo chủ.
Viên xá lợi đã trấn đạo tam thức, giữ hồn Ba La Ty ở lại, nếu không thì nàng cũng đã mạng vong