Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 10 : Vây long (thượng+trung+hạ)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Sáng sớm hôm sau, Dận Không thức dậy sớm trở về chất tử phủ. Dao Như nghe lời hắn an bài tạm thời ở lại Kỳ vương phủ



Trở lại chất tử phủ, nhìn thấy mọi sự như củ, Dận Không mới bình tâm trở lại, trong lòng thầm nghĩ xem ra Yên Nguyên Tịch cũng không so đo chuyện nhỏ, hết thảy là do hắn sợ người



Thái Tuyết thấy hắn quay về vô cùng mừng rỡ, cuốn quít đi làm điểm tâm sáng, Dận Không lặng lẽ đi cùng với Tôn Tam Phân về phòng ngủ của mình, nói nhỏ :



-Tôn tiên sinh, thương thế tại hạ thể của ta vẫn còn sưng



Tôn Tam Phân nhìn hắn, nhất thời nhíu đôi chân mày lại nói:



-Công tử không nghe lời lão phu, lại đi làm chuyện kia àh



Tai Dận Không có chút nóng lên, nói giọng xấu hỗ:



-Tình cảm không thể kiềm nén



-Hảo cho một câu tình cảm không thể kiềm nén! Công tử nếu sau này có thế nào, lão phu cũng không có biện pháp



Hắn thấy Tôn Tam Phân nổi giận thực sự, liền nắm lấy ống tay áo, nói giọng cầu khẩn:



-Tôn tiên sinh giúp ta, sau này mọi việc đều nghe theo lời chỉ dạy của tiên sinh



Tôn Tam Phân thở dài nói:



-Công tử chớ trách lão phu! Người đi tìm chút mật ong, thoa lên vết sưng, hai ngày tới từ bỏ tạp niệm trong đầu, thì sẽ khang phục như lúc ban đầu



Dận Không đang muốn nói cảm ơn, liền nghe ngoài cửa xôn xao ồn ào, hắn liếc nhìn Tôn Tam Phân, cả hai cùng lao ra cửa



Ngoài cửa có gần hai mươi tên Tần binh, hai tên đang đi vào nhà bếp, tiếng Thái Tuyết la lớn thất thanh, Dận Không liền hướng nhà bếp chạy tới, liền thấy hai tên Tần binh đem hết dụng cụ làm bếp đập vỡ tan tành, Thái Tuyết bị đẩy té ngã trên mặt đất, hắn đở Thái Tuyết đứng lên, nàng rưng rưng khóc nói:



-Bọn họ đã đem đồ làm bếp đập hết rồi….



Một gã Tần binh nói:



-Chúng ta hoài nghi trong này có tội phạm Đại Tần đang truy nả



Trong lúc vừa nói, tay cầm thiết côn đập vỡ liền mấy chum đựng nước, nước chảy lai láng trên mặt đất



Dận Không ôm Thái Tuyết vào lòng, an ủi nói:



-Có ta ở đây, không cần sợ



Đám Tần binh quậy phá như hổ lang xuất chuồng này, rõ ràng là do Nguyên Tịch phái đến, kết quả của việc biểu hiện của hắn đêm hôm qua



Đám Tần binh tàn phá suốt một canh giờ, chất tử phủ mới được sửa sang lại bị phá còn tệ hơn trước, nhà bếp một mảnh hoang tàn, y phục chăn màng bị xé rách từng mảnh nhỏ, cái bàn trong đại sảnh giờ chỉ còn là một đống gổ vụng



Thái Tuyết chứa chan nước mắt, đem các thứ trên mặt đất gom lại



Dận Không thở dài, Yên Nguyên Tịch phá chất tử phủ chính là trả thù việc hắn là người của Tinh hậu, nhưng chính bản thân còn chưa thuộc về phe nào, vô tình đã dính vào cuộc đấu tranh này rồi, tình huống này hắn chưa hề chuẩn bị



Tôn Tam Phân mặt buồn rầu đi tới nói:



-Công tử! Toàn bộ giường ngủ đều bị phá hủy, Yên Nguyên Tịch rõ ràng là muốn bức chúng ta vào đường cùng



Dận Không cố lên tinh thần hai người, vẻ mặt tràn ngập tin tưởng nói:



-Trời không tuyệt đường của người



Hắn vừa nói dứt câu, trên không trung vang lên tiếng sét đánh, Tôn Tam Phân cười khổ nói :



-Bão vừa qua, mưa liền tới, ông trời quả đối với chúng ta không tệ



Từng hạt mưa rơi xuống, gió lạnh thổi từng hồi, nhất thời khắp đất trời bao phủ toàn nước.. Nguồn: https://truyenfull.vn



Nếu là ngày xưa, có lẽ lúc này Dận Không sẽ phát sinh thi hứng, say mê với cảnh mưa bảo bập bùng, nhưng bây giờ hắn chỉ nghĩ " cảnh không nhà dưới mưa" chính là những lời này



Ba người cùng trú tại căn nhà phía đông, chỉ có nơi này mới có thể che mưa khỏi ướt đầu, mưa rơi như trút nước, thoáng chốc đã ngập đến giày ba người



Dận Không đứng lên xuyên qua nóc nhà, thò đầu ra nhìn bầu trời, trong lòng ngập tràn cảm giác nặng nề, tính tình và lòng dạ của Yên Nguyên Tịch hắn đã biết rõ, sự trả thù của hắn sẽ vẫn còn tiếp diễn trừ phi phải lấy Tinh hậu làm chổ dựa, nếu không sau này ở Tần đô một bước cũng khó đi



Tôn Tam Phân nói:



-Xem ra, công tử làm cho thái tử vô cùng mất hứng a



Dận Không thầm nghĩ: "Dục tốc bất đạt, chính mình muốn nhanh chóng tìm thế lực, nên tìm cơ hội gặp Tinh hậu, ai ngờ việc chưa xong ,đã đắc tội với Yên Nguyên Tịch



Tôn Tam Phân hỏi:



-Nghe nói công tử họa bức họa cho Tinh Hậu, chẳng lẻ vấn đề là từ bức họa này?



Hắn lắc đầu ,nói:



-Bức họa không có vấn đề, vấn đề chính là ta



-Công tử??



Tôn Tam Phân khó hiểu nói



Hắn cười khổ nói:



-Tinh hậu quá lợi hại, nàng đem ta làm vật trang trí để đối phó với thái tử



Tôn Tam Phân chợt hiểu ra:



-Khó trách thái tử đột nhiên đối phó với ta



Thái Tuyết không phải không lo lắng, nảy giờ im lặng, đột nhiên lên tiếng :



-Bây giờ công tử đắc tội với thái tử, cuộc sống sau này của chúng ta không phải càng thêm khó khăn sao?



Tôn Tam Phân cảm thán nói:



-Công tử muốn đến gần Tinh hậu, không nghĩ tới bị người khác lợi dụng, sau này chúng ta tất cả phải cẩn thận, cái gì cũng không nên làm bừa



Nội tâm Dận Không dâng lên một niềm xấu hổ, nhân gian thường nói: "Lửa to, thì khét", hắn nóng lòng muốn dựa vào thế lực Tinh hậu, để thực thi ý định, nhưng không ngờ lại gây ra cái kết cục trước mắt, uổng công trước giờ hắn giả bộ đam mê tửu sắc, đỗ bác, vì sự việc vừa rồi ,tất cả đều đã hỏng bét, Yên Nguyên Tịch biết hắn giã bộ càng không thể bỏ qua



Bụng Dận Không lên tiếng rột.. rột, đã qua giờ cơm trưa, nhưng không có ai mang thức ăn đến, xem ra Yên Nguyên Tịch quyết tâm hành hạ tới cùng



Cũng may Tôn Tam Phân nhúm lửa lên, nấu một ít bổ dược, Thái Tuyết lấy rót ra ba cái chén bể, ba người ngồi xung quanh ánh lửa, uống từng chén thuốc chống đói, tình cảnh này hắn suốt đời không quên



Mưa gió trôi qua, bầu trời đêm như vừa được tẩy trần trở nên đẹp vô ngần, Dận Không cùng Tôn Tam Phân đi thu thập mấy thứ dụng cụ hư hỏng gom lại nhóm lửa chống cái lạnh ban đêm



Hắn lấy ra tấm bản đồ mà Tôn Tam Phân đưa, tại ánh hỏa quang bập bùng, cẩn thận xem xét, Thái Tuyết vì mệt mỏi đã sớm thiếp đi




Tinh hậu cảm động gật đậu, một vị hoàng tử thân phận giống như hắn ,bất cứ quốc gia nào cũng có thể tìm thấy, trừ người thành công kế vị ngôi đế, đa số mọi người có vận mệnh giống hắn



Dận Không khẳng khái nói lớn:



-Dận Không đối với phụ hoàng, với Đại Khang có thể là một người không ra gì, có thể vô thanh vô thức mà chết tại Đại Khang mà không ai biết, chi bằng làm thân phận chất tử tới Tần, cho dù bất hạnh chết tại đây, thì cũng có thể trong lòng dân chúng Đại Khang nhớ đến một vị hoàng tử vì nước mà chết. Nếu Dận Không may mắn đứng lên, tương lai nhất định sẽ chấn hưng Đại Khang, đem mọi sự cừu hận giãi quyết hết thảy



Hắn sỡ dĩ nói ra hết như vậy, chính là hiểu một phần con người Tinh hậu. Tinh hậu nhìn Nguyên Tông thích đạm bạc coi thường danh lợi, thất vọng đến cực điểm, nay thấy hắn hung hoài chí lớn, có thể kích động nàng ra tay giúp



Đôi mắt đẹp của Tinh hậu lộ vẻ kích động, nàng nhẹ giọng thở dài:



-Nếu Nguyên Tông được một nửa của ngươi, phận làm mẫu thân như ta đã có thể hài lòng



Vừa nói, mặt nàng lộ vẻ mất mác, Yên Nguyên Tông nhiều lần trước mặt nàng tỏ vẻ không quan tâm đến việc tranh đấu ngôi vị hoàng đế, đây là tâm bệnh của nàng



Nửa canh giờ sau, Tôn Tam Phân mới từ bên trong đi ra, từ ánh mắt nghiêm trọng của hắn, Dận Không mơ hồ cảm thấy, bệnh tình của Tần đế có uẩn khúc bên trong



Tinh hậu ân cần nói:



-Bệnh tình của hoàng thượng như thế nào?



Tôn Tam Phân chấp tay nói:



-Bệnh tình của hoàng thượng lão phu có biết đôi chút, lão phu phải xin phép chủ nhân mới dám nói ra



Lời Tôn Tam Phân nói, đừng nói Tinh hậu, ngay cả hắn cũng khó tiếp nhận. Tinh hậu cả giận nói:



-Hoàng thượng chính là phu quân của ai da, bệnh tình của người chẳng lẻ ta không thề biết?



Dận Không đứng một bên nhìn vẻ mặt liều mạng của Tôn Tam Phân, mà thầm than, ngay cả hắn của bị Tôn Tam Phân kéo vào



Tôn Tam Phân lạnh nhạt nói:



-Lão phu chỉ coi công tử là chủ nhân duy nhất, việc gì cũng phải bẩm báo cho chủ nhân trước, mới có thể nói ra



Dận Không biết Tôn Tam Phân không sợ trời không sợ đất, khi hắn quyết định thì cho dù Thiên vương lão tử cũng vô pháp làm hắn sửa đổi



Dận Không hướng Tinh hậu cuốn quít nói:



-Cô cô, Tôn tiên sinh ít khi giao tiếp với người ngoài, để chất nhi cùng hắn nói chuyện, sau đó bẩm báo với người



Tinh hầu phất tay aó, xoay người ngồi xuống ghế, nét mặt có đôi chút giận



Dận Không cùng Tôn Tam Phân đi ra ngoài, tới một chổ không có ai, Dận Không liền nói:



-Tôn tiên sinh! Hà cớ phải đắc tội với hoàng hậu



Vẻ mặt Tôn Tam Phân vô cùng nghiêm túc, thấp giọng nói:



-Tần hoàng đế không phải là mang bệnh bình thường, mà là trúng độc…



Dận Không mặt mày kinh hãi thất sắc, cẩn thận quan sát xung quanh, thấy không có người, liền kéo Tôn Tam Phân đi bộ, thấp giọng hỏi:



-Tôn tiên sinh xác định chắc chắn??



Tôn Tam Phân gật đầu, thấp giọng nói:



-Lão phu thật sự không biết, có nên chữa bệnh hay là không nên làm gì



Ý tứ của Tôn Tam Phân, Dận Không hiểu rõ. Người có khả năng đầu độc Tần hoàng đế tất nhiên là người vô cùng thân cận với hắn, nói như thế, kẽ đáng nghi nhất chính là Tinh hậu. Tôn Tam Phân chữa trị cho Tần đế chính là đối phó với Tinh hậu, lúc đó chờ đợi bọn hắn chỉ là con đường chết



Mồ hôi lạnh không ngừng từ trên lưng chảy ra, thấm ướt cả vạt áo, trong lúc nhất thời, hắn không biết làm thế nào bẩm báo với Tinh hậu



Tôn Tam Phân trước mặt Tinh hậu nói chỉ thổ lộ chuyện với hắn thực là hồ đồ cực điểm, nếu biết Tần đế bị hạ độc thì tốt nhất thể hiện mình là người vô tri vô năng. Bây giờ tình hình như vậy, khẳng định Tinh hậu đã đoán ra được Tôn Tam Phân biết được chân tướng sự việc, có sinh ra sát tâm với hắn hay không là việc không thể nói trước



Tôn Tam Phân tựa hồ không ý thức được tình hình nguy hiểm, thấp giọng nói:



-Công tử! Chi bằng nói Tần đê lâm trọng bệnh, chúng ta cũng không chẩn đoán ra được



Dận Không cười khổ nói:



-Tôn tiên sinh ! Nếu vừa rồi tiên sinh nói như vậy có thể gạt được Tinh hậu, bây giờ mà nói vậy, khó thoát khỏi cái chết



Dận Không cắn chặt môi, chuyện tới nước này, chỉ đành trong nguy hiểm cầu thắng lợi, một là có thể bị giết, hai là có thể thay đổi vận mệnh



Dận Không thấp giọng nói:



-Tôn tiên sinh có thể nắm chắc việc chữa trị cho Tần đế?



Tôn Tam Phân lắc đầu nói:



-Độc mà Tần đế trúng phải có tên là Tiêu Dao Tán, xuất phát từ Tây vực, nếu chỉ dùng hai lần thì không có tác dụng gì, nhưng sử dụng thời gian lâu dài, độc tính sẽ bộc phát, trước hết là phá hủy thính giác, xúc giác và thị giác Nhìn tình hình bây giờ, Tần đế nhất định là đã bị phục dùng trong thời gian dài, độc tính đã xâm nhập vào phế phủ, không thể chữa khỏi. Nhưng nếu giảm bớt sự thống khổ, kéo dài một thời gian, lão phu có thể làm được



-Tôn tiên sinh xem Tần đế có thể kéo dài tính mạng bao lâu



Dận Không hỏi nhỏ



Tôn Tam Phân nhíu hàng chân mày suy nghĩ một chút rồi nói:



-Nếu để tình hình như lúc đầu, thì nhiều nhất là bảy ngày, bất quá nếu dùng kim châm đả huyệt, phối hợp với phương pháp thông huyết, có lẽ kéo dài một tháng



Tinh hậu ngồi trên ghề, liếc mắt nhìn Dận Không, khi hắn bước vào khẽ nói:



-Tôn tiên sinh nói như thế nào?



Hắn cung kính đáp:



-Tôn tiên sinh đang ở ngự y phòng ghi đơn thuốc cho hoàng thượng



Hàng chân mày Tinh hậu có chút giãn ra, nói:



-Nói như vậy, Tôn tiên sinh đã chẩn đoán ra bệnh của hoàng thượng?



Dận Không quan sát xung quanh, sau đó hướng Tinh hậu thấp giọng nói:



-Chất nhi không dám nói!



Đôi mắt Tinh hậu đầy thâm ý, nhìn hắn một chút rồi nói:



-Ta có chút mệt mỏi, ngươi theo ta dạo ngự hoa viên một chút