Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 103 : Gian tình (2)
Ngày đăng: 03:16 20/04/20
Ta hiểu ý nàng ám chỉ trong câu nói, dường như muốn nhắc nhở ta cái gì đó, nên ta thấp giọng nói :
"Mộ Dung lão bản muốn nói cho ta biết cái gì?"
Mộ Dung Yên Yên đi bước ra một chỗ khác, ta đi theo phía sau nàng. Nàng thấp giọng nói :
"Có người bố trí mai phục trong thủy vực của Đại Tần, cho nên khi điện hạ tới thủy vực Đại Tần thì bỏ thuyên lên bờ, cải trang đi Khang Đô. "
Ta hơi nhíu mày, Mộ Dung Yên Yên là người của Tả Trục Lưu, nên nàng có thể biết được kế hoạch này. Xem ra người chặn giết trên đường chắc chắn là Tả Trục Lưu. Công tích của ta đã khiến cho các vương tử ở Đại Khang chú ý, Tả Trục Lưu đã bắt đầu hành động với ta .
Mộ Dung Yên Yên nói :
"Công tử nghị hòa thành công, ở trong lòng bách tính Đại Khang đã có uy vọng, chư vị hoàng tử đã sớm coi công tử là cái gai trong mắt rồi. "
Ta gật đầu, đây cũng là kết quả khó tránh, xem ra khi ta trở về nước việc đầu tiên là phải đối mặt với sự vây công của các vị hoàng huynh .
Nhưng chuyện này ta đã chuẩn bị đầy đủ rồi, trải qua mấy năm nay, không biết các vị hoàng huynh của ta có tiến triển gì không .
Ta mỉm cười nói :
"Mộ Dung lão bản chẳng nhẽ không nghĩ tới chuyện về Đại Khang kinh doanh?"
Mộ Dung Yên Yên khẽ lắc đầu nói :
"Ta tạm thời không có dự định trở lại Đại Khang. "
Ta nhìn thẳng vào khuôn mặt của nàng, hít sâu một hơi nói :
"Trải qua trận chiến này, Tần Khang đều tổn thất rất lớn, thế cục tám nước cũng đã thay đổi. Tần quốc không còn là đối thủ chủ yếu của Khang quốc, cô nương ở lại chỗ này ý nghĩa không còn lớn nữa. "
Mộ Dung Yên Yên sâu xa nói :
"Bình vương phân tích tình thế đúng là có lý, thế nhưng có rất nhiều chuyện Yên Yên thân bất do kỷ (không thể tự mình quyết định được). "
Xem ra Tả Trục Lưu có ảnh hưởng rất lớn với nàng, Mộ Dung Yên Yên không đơn thuần như Tư Hầu, nếu như ta triển khai thủ đoạn tương tự như vậy với nàng, thì sợ rằng chẳng có được trái tim của nàng, mà lại làm chuyện đùa hóa thật, nàng sẽ ghi hận ta cả đời .
Ta thấp giọng nói :
Ta than thở :
"Thân là hoàng tộc, cuộc sống không được an nhàn tự tại như bách tính phổ thông. "
Vân Na nói :
"Mỗi người có một mục đích không giống nhau, nếu như bảo huynh sống cuộc sống nhàn vân dã hạc, huynh khẳng định sẽ không vui. "
Ta cười ha hả, Vân Na nói không sai, chỉ có trong chính trị và tranh đấu, thì ta mới cảm thấy mình sống có ý nghĩa. Ta luồn tay vào trong áo của Vân Na, vuốt ve đôi ngọc phong cao ngất, Vân Na bị ta vỗ về âu yếm, thân hình mềm mại nhịn không được mà run lên .
Ta thấp giọng nói :
"Ngày mai tiến nhập vào thủy vực Đại Khang, chúng ta bỏ thuyền lên bờ, đi đường bộ về Khang Đô. "
Vân Na gật đầu, nắm lấy bàn tay của ta, nói :
"Không được sờ nữa. .. "
Ta mỉm cười hôn lên đôi tai trong suốt của nàng, nhẹ giọng nói :
"Đêm rất dài, chúng ta vào cùng ngủ chung đi. "
Vân Na khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt đẹp phát sáng, nàng mặc dù không có nói, thế nhưng nhãn từ ánh mắt đã chứng minh, nàng đã ngầm đồng ý với ta .
Ta bế nàng lên, hai tay của Vân Na vòng qua cổ của ta, khuôn mặt thì dính sát vào ngực của ta .
Lúc vào tới phòng, thân thể mềm mại của Vân Na đã trở nên nóng hổi, ta khép cửa phòng, nàng dùng đôi môi nhiệt tình hôn lên cổ ta . Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Tính tình Vân Na khác với những nữ tử khác, từ khi nếm qua tư vị mây mưa với ta, nàng không tìm cách che giấu sự cuồng nhiệt, với lại cứ yêu đương vụng trộm trong bóng tối lại là một sự mới mẻ và kích thích. Chúng ta vừa hôn vừa vuốt ve, tìm tới cái giường .
Vân Na cười một tiếng đẩy ta ngã xuống giường, trong bóng tối chúng ta cùng nhau lột bỏ quần áo, hai thân thể xích lõa lập tức hợp vào một chỗ .
Ánh mắt của ta dần dần thích ứng với bóng đêm, da thịt của Vân Na sáng lên một tầng quang hoa nhàn nhạt, những tiếng ngâm nga của nàng làm cho ta mê say, ta cuồng nhiệt công thành chiếm đất .
Ta sờ nắm đôi mông ngọc co giãn, giúp nàng di chuyển trên người của ta .