Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 114 : Động phòng(1)
Ngày đăng: 03:17 20/04/20
Bàn tay nhỏ nhắn của nàng chỉ vào danh sách, nói :
"Tả Ngọc Di, là nữ nhi của tướng quốc Tả Trục Lưu, năm nay mười tám tuổi, nàng chính là con gái nuôi của hoàng hậu, tướng mạo đoan trang, bề ngoài tú lệ, bên trong thông minh. "
Ta gật đầu nói :
"Nghe thì rất tốt, không biết Tả Trục Lưu có mấy người con?"
Trân Phi nói :
"Tả Trục Lưu có năm người con gái, hơn nữa ta thấy hắn sẽ không tình nguyện gả con cho ngươi. Trước kia Cần vương đã có ý định nạp con gái của Tả Trục Lưu làm Tân phi, nhưng cũng bị Tả Trục Lưu cự tuyệt. Sở dĩ ta đưa Tả Ngọc Di liệt vào trong danh sách vương phi là nhìn trúng quyền thế của hắn. Nếu như ngươi có thể thuận lợi nạp nàng làm phi thì Tả Trục Lưu sẽ phải lo lắng địa vị của ngươi, có khi sẽ bỏ Cần vương qua phụ tá ngươi cũng nên. "
Ta không nói gì, ánh mắt một lần nhìn vào trong danh sách .
Trân Phi lại nói :
"Còn có một người đó là nữ nhi bảo bối Lâm Sở Nhi của Dực Vương Lâm Bi Phong, Dực Vương là thân đệ đệ của tây cung Tĩnh Đức phi, là cậu của Hưng vương Long Dận Thao. Hắn và bệ hạ vừa là họ hàng, nhưng cũng nhiều năm đông chinh tây chiến, chiến công nhiêu vô số, là một trong những trọng thần được tín nhiệm của Hâm Đức hoàng đế. Hắn là một trong những trợ lực mạnh mẽ nhất ủng hộ Hưng vương, nhưng do mấy năm gần đây liên tục chiến bại đã ảnh hưởng đến địa vị của hắn trong lòng bệ hạ. "
Ta gật đầu đầu :
"Lâm Sở Nhi ta đã đừng gặp, hình như chỉ là một tiểu hài tử. "
Trân Phi thản nhiên cười nói :
"Người thì có thể lớn lên trong một ngày một đêm, huống chi Lâm Sở Nhi cũng đã là con gái mười tám, hiện giờ đã trổ mã thành một vị tuyệt đại giai nhân, bây giờ ngươi có gặp nàng cũng không thể nhận ra được. "
Nàng dừng lại một chút lại nói :
"Năm ngoái Lâm Bi Phong đã thiếu chút nữa vì chuyện Lâm Sở Nhi mà bất hòa với bệ hạ. "
Từ câu nói của nàng, ta có thể suy đoán ra Hâm Đức hoàng đế nhất định là nhìn trúng Lâm Sở Nhi, kết quả bị Lâm Bi Phong cự tuyệt .
"Công tử nói có lý, chuyện này tốt nhất nên thương lượng với mọi người một chút, tránh mâu thuẫn trong nội bộ. "
Ta tìm riêng Vân Na nói chuyện, lấy kiến thức nhất uyên bác của chúng nữ, thì đương nhiên nghĩ về đại cục, có sự lý giải và thấu hiểu hành động của ta .
Vân Na nghe xong toàn bộ sự tình, khẽ gật đầu nói :
"Chuyện này không cần hỏi muội, lúc đầu ở tuyết phong Khải Lạp Nhĩ muội cũng từng nói, chúng ta yêu chính là một vương giả, cho nên tình yêu này phải trả giá nhiều hơn bình thường. .. "
Tuy nàng nói như thế, trong đôi mắt màu xanh kia vẫn có lệ, làm gì có nữ nhân nào thờ ơ cho người mình yêu nạp phi đâu .
Ta đem thân thể mềm mại của nàng ôm vào trong lòng, khuyên giải an ủi :
"Vân Na, ta cưới Lâm Sở Nhi phần lớn là lo lắng lợi ích chính trị, địa vị của nàng ở trong lòng ta kém rất xa các muội. "
Vân Na gật đầu, hai tay đặt lên vai của ta, nói :
"Muội biết. "
"Thế nhưng vì sao nàng còn thương tâm?"
Vân Na khẽ sẵng giọng :
"Dù sao muội cũng chỉ là một nữ nhân, mà nữ nhân thì lòng bao dung rất nhỏ. "
Ta hôn lên đôi môi mềm mại đỏ tươi của nàng, tuy biết rồi nhưng vẫn cố hỏi :
"Muội đang ghen?"
Vân Na khịt khịt cái mũi đáng yêu, nhào vào trong lòng ta, nước mắt chảy ròng ròng .