Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 126 : Dối trời (1)

Ngày đăng: 03:17 20/04/20


Ta ngơ ngác không biết Hưng vương nhờ ta chuyện gì, mỉm cười nói :



"Hoàng huynh mời nói, chỉ cần Dận Không có thể làm được, chắc chắn sẽ đem hết toàn lực thực hiện. "



Hưng vương mỉm cười nói :



"Chuyện này nói rất dài dòng, trong trận chiến Khang Tần vừa qua, ta phát hiện trang bị vũ khí trong quân đội đã lạc hậu hơn nhiều so với Tần quốc, nếu như không có đệ xuất hiện đúng lúc, thì ai thắng ai bại trong trận chiến này còn chưa biết. "



Ta tràn đầy đồng cảm gật đầu .



Hưng vương nói :



"Phụ hoàng đã giao trọng trách thay đổi vũ khí, sửa đổi trang bị cho huynh. "



Hắn nhìn về phía ta nói :



"Ai cũng biết muốn chế tạo ra vũ khí hoàn mỹ, trang bị hạng nhất, thì phải có một số lượng lớn kim loại có chất lượng tốt, mà Đại Khang lại không đủ số lượng đồng, sắt khoáng thạch, hiện giờ ta chỉ còn cách dựa vào nước ngoài. "



Ta yên lặng nghe hắn trình bày .



Hưng vương nói :



"Trong tám nước, chỉ có thương nhân Quản Thư Hành của Tề quốc là có năng lực cung cấp một số lượng lớn quặng sắt. Ta đã cùng hắn bàn bạc, thế nhưng hắn lại không muốn nói chuyện làm ăn, người đầu tiên hắn nói tới là đệ. Đồng thời hắn còn nói, chỉ cần Bình vương đáp ứng, hắn sẽ ký hiệp ước với huynh ngay lập tức. "



Ta cuối cùng cũng biết mục đích thực sự của hắn, mỉm cười nói :



"Đệ và Quản Thư Hành quen nhau từ khi còn ở Tần quốc, cũng coi như lão bằng hữu, nhưng mà đệ chưa thể ảnh hưởng tới quyết đoán của hắn được. "



Từ xa xa bỗng truyền tới một tiếng cười sang sảng :



"Hưng vương thứ tội, Quản mỗ đến chậm!"



Quản Thư Hành mặc bộ nho sam màu vàng đi tới, thấy hắn ta cũng bỡ ngỡ, bởi ta chưa bao giờ nghe tin hắn tới Khang Đô . Nguồn: https://truyenfull.vn



Ta ha hả cười nói :



"Quản tiên sinh tới Khang Đô vì sao không tìm Dận Không, lẽ nào đã quên lão bằng hữu như ta rồi?"



Quản Thư Hành cười to nói :



"Bình vương chớ trách, buổi sáng hôm nay Quản mỗ mới đến, nên không thể mới gặp người ngay được. "



Ta nhiệt tình mời hắn ngồi xuống .




Gia Cát Tiểu Liên đã nhiều ngày bận rộn thiết kế bản vẽ sơn địa đạo, lúc này đang nghỉ khuya, khi ta tới tìm hắn thì cũng là lúc hắn đang mệt mỏi, cả người bơ phờ, nói :



"Đêm khuya công tử tới thăm, không biết là có gì phân phó?"



Ta lấy Xuân Cung Đồ ra, trải trước mặt hắn, sau đó đem lai lịch của nó thuật lại một lần .



Gia Cát Tiểu Liên gật đầu, nhìn vào tâm bản đồ nhưng lại không biết nó là địa phương nào .



Ta cười nói :



"Nếu như phần bản đồ này có giấu bảo tàng Mâu thị, thì chỉ có một phần mà không có phần còn lại, sẽ không cách nào khám phá ra huyền cơ trong đó. "



Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Công tử dự định đem Xuân Cung Đồ này giao cho Quản Thư Hành?"



Ta gật đầu nói :



"Quản Thư Hành lấy quặng sắt thạch làm mồi dụ, việc này có quan hệ tới sự phát triển của Đại Khang trong thời gian tới, ta rất khó cự tuyệt. "



Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Thế nhưng công tử lại không muốn giao bức Xuân cung đồ này ra. "



Ta cười nói :



"Cho nên ta mới tìm Gia Cát huynh thương lượng. "



Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Bức đồ này bị tổn hại nghiêm trọng, cho dù là người bình thường cũng nhận ra, quyển trục và địa đồ đã bị người ta động tới, nhưng mà Tiểu Liên có biện pháp khôi phục nó lại như lúc ban đầu. "



"Thật không?"



Ta vui vẻ nói .



Gia Cát Tiểu Liên gật đầu cười nói :



"Nhìn bề ngoài bức Xuân Cung đồ này không có vẻ dị thường, thế nhưng quyển trục kia lại vô cùng đáng nghiên cứu, trong đó có rất nhiều ký hiệu. Căn cứ vào các ký hiệu người khác dễ dàng nhận ra, nó đã bị bóc, nhưng mà ta có nghiên cứu đối với các kỹ xảo chế tạo, chỉ cần công tử vẽ lại bức địa đồ này trên lụa, Tiểu Liên có thể trong vòng một đêm làm cho nó giống y như quyển trục này. "



Trong lòng ta mừng như điên, ta đợi cũng chính là câu trả lời này .