Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 148 : Vùng đất hoang (3)
Ngày đăng: 03:17 20/04/20
Ta và Sở nhi đi vào trong đại môn, cảnh tượng trước mắt làm cho chúng ta trợn mắt há mồm .
Có một trung niên thư sinh mặc quần áo cũ nát đang cho gà ăn, bên cạnh còn có một nha dịch đang quét tước những vũng nước trong phủ .
Thấy ta và Sở Nhi vào, thư sinh kia thả tay xuống nói :
"Nhị vị tới cáo trạng hay tới tìm người?"
Ta đè nén lửa giận trong lòng, lạnh lùng nói :
"Đương nhiên là tới cáo trạng!"
Thư sinh kia cười nói :
"Ba năm nay công tử là người đầu tiên tới đây cáo trạng. "
Sở Nhi nói :
"Tri phủ đại nhân ở chỗ này?"
Thư sinh kia lắc đầu nói :
"Triệu đại nhân đã tới con sông cụt kia xem mực nước, hôm nay không sẽ trở lại, nhị vị có chuyện thì cứ nói với tại hạ đi. "
Hắn hướng nha dịch kia bảo một tiếng, hai người rửa tay, rồi đi vào trong công đường, Sở nhi thấp giọng hướng ta nói :
"Không thể nào, ở đây chỉ có hai người bọn họ. "
Đi vào công đường, thư sinh kia bảo nha dịch lấy ra hai cái ghế, mỉm cười nói :
"Nhị vị mời ngồi, uống chén trà rồi nói. "
Ta thấy hắn bưng nước trà tới, nhưng rõ ràng là trong suốt thấy đáy, chỉ là nước sôi, đâu có thấy nửa bóng lá trà nào đâu .
Thư Sinh nói :
"Tại hạ là văn án của Triệu đại nhân, Công Tôn Lộc, hai vị có chuyện gì thì xin nói với tại hạ. "
Hắn nhìn ta một cái nói :
"Nhìn hai vị thì chắc chắn không phải là người Tuyên Thành. "
Công Tôn Lộc cười khổ nói :
Công Tôn Lộc là người thẳng thắn thành khẩn, đối với tất cả cũng không giấu diếm, hắn lại thông minh, nên chuyện gì cũng nói rất rõ ràng .
Khi đi tới chân núi Lộc Vân sơn thì thỉnh thoảng có những người dân nghèo khổ đi tới đi lui, ta ngơ ngác, nhưng không biết bọn họ tới đây làm cái gì .
Công Tôn Lộc nói :
"Đây cũng là ơn trạch của Bình vương, mỗi buổi chiều nơi này đều có phát cháo, những người dân bị đói trong thành đều tới đây. "
Ta biết đây là những hành động của Vân Na và các nàng, họ muốn tạo danh tiếng tốt cho ta, nên không khỏi mỉm cười .
Sở nhi kéo cánh tay ta nói :
"Việc này cỏ phải là do mấy vị hồng nhan tri kỉ của huynh làm hay không?"
Sở nhi đã nghe nói ta có mấy vị cơ thiếp, nhưng mà từ khi thành hôn chưa bao giờ hỏi ta .
Ta cũng định, nói với nàng chuyện này, thế nhưng mỗi khi muốn mở miệng, lại sợ nàng không tiếp nhận, cho nên kéo dài tới bây giờ .
Ta có chút lúng túng cười cười nói :
"Chắc là như vậy. .. "
Sở nhi hung hăng véo vào cánh tay ta một cái, thấp giọng nói :
"Sắp gặp các nàng rồi, vì sao huynh không nói cho muội biết trước?"
Ta nhẹ giọng nói :
"Ta lo lắng muội sẽ mất hứng. "
Sở nhi cắn môi nói :
"Trước khi muội thành hôn, muội có nghe nói huynh đã có hồng nhan, nhưng khi đó muội cũng không biết huynh là Bình ca ca. Sau khi chúng ta thành thân, muội liền chú ý tới việc này, thế nhưng huynh lại không nhắc gì với muội, muội còn cho rằng trên đường tới Tuyên Thành huynh sẽ nói cho muội biết, nhưng mà không ngờ. .. "
Ta ha hả cười nói :
"Ta cũng đang định nói cho muội chuyện này. "
Sở nhi nhẹ giọng phì phì nói :
"Tin huynh mới là lạ, nếu như muội không hỏi Dịch An trước, thì sợ rằng tới nơi này phải trợn mắt há mồm mà đứng nhìn. "