Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 173 : Thâm cừu (4)
Ngày đăng: 03:17 20/04/20
Ánh mắt của Sớ Nhi nhìn về phía trước, mỉm cười, nhẹ giọng nói :
"Xem ra chức phò mã thảo nguyên của huynh đã được định đoạt rồi. "
Ta cười khổ nói :
"Sao người Bắc Hồ lại không nói lý thế nhỉ? Chuyện này có khác gì mua ép bán ép. "
Xích Lỗ Ôn bưng chén rượu lên cười nói :
"Bình vương điện hạ, có lẽ sau này ta nên gọi người là phò mã rồi. "
Ta dùng vẻ mặt đau khổ cầm chén rượu lên .
Xích Lỗ Ôn dường như nhìn thấu tâm sự của ta, mỉm cười nói :
"Nữ tử Bắc Hồ vốn có tục lệ kết hôn sớm, có phải Bình vương đang lo lắng điều này?"
Ta thở dài nói :
"Lục Châu công chúa chỉ là một đứa bé. .. "
Xích Lỗ Ôn ha ha cười nói :
"Bình vương anh minh như vậy, nhưng sao một suy nghĩ đơn giản như thế này lại không hiểu? Bây giờ công chúa chỉ là một tiểu hài tử, thế nhưng thời gian vẫn còn dài để lớn, hơn nữa. .. "
Hắn nhìn xung quanh một chút, rồi hạ giọng nói :
"Tại hạ cho rằng đa số đám cưới trong hoàng thất là không có cảm tình!"
Trong lòng ta bỗng nhiên chấn động, những lời này của Xích Lỗ Ôn đúng là đang nhắc nhở ta .
"Muội làm loạn còn chưa đủ ư?"
Thác Bạt Ngọc Nhi gào lên :
"Ta muốn giết ngươi!"
Lời còn chua dứt, Thác Bạt Thuần Chiếu đã vỗ vào gáy của nàng ta một cái, Thác Bạt Ngọc Nhi lập tức ngất đi, hắn không muốn chuyện này tiếp tục, nếu không sẽ trở thành sự chú ý của mọi người .
Hắn ôm lấy Thác Bạt Ngọc Nhi, hướng ta áy náy cười, xoay người đi tới doanh trướng ở trước mặt .
Ta kinh hồn lau mồ hôi lạnh, lúc nãy không phải có một mũi tên của tiểu nữ hài kia, thì sợ rằng ta đã bị Thác Bạt Ngọc Nhi hại chết rồi .
Ta và Sở nhi đi tới trước mặt tiểu nữ hài kia, mỉm cười nói :
"Đa tạ tiểu muội muội. "
Nữ hài kia dùng khăn đỏ che mặt, nên chúng ta không nhận được ra diện mạo. đôi mắt đẹp của nàng đánh giá ta một chút, sau đó xoay ngựa bỏ đi .
Xích Lỗ Ôn chẳng biết lúc nào xuất hiện ở phía sau ta, mỉm cười nói :
"Bình vương điện hạ sợ rằng còn không biết, nàng chính là tiểu thê tử tương lai của người – tiểu công chúa Thác Bạt Lục Châu. "
Sở Nhi thâm ý liếc mắt nhìn ta nói :
"Xem ra vị tiểu thê tử này rất quan tâm tới huynh. "
Chuyện ngoài ý muốn này làm cho ta mất hứng, thở dài, nắm lấy cái eo nhỏ nhắn của Sở Nhi, nói :
"Chúng ta về thôi. "