Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 180 : Tiến thoái (3)
Ngày đăng: 03:18 20/04/20
Trần Tử Tô nói :
"Tử Tô chỉ nói sự thực, lúc trước công tử lợi dụng chuyện mỏ vàng hấp dẫn thương nhân, ta cũng nhận thấy nó là một diệu kế, nhưng kế này chỉ có hiệu quả trong một thời gian. Trong khi đó mọi chuyện lại bất ngờ, có thể nói là thiên thời cũng đứng về phía công tử, dưới đất Tuyên Thành lại có than đá, thử hỏi trong thiên hạ làm gì có ai có vận khí tốt như vậy chứ. "
Ta mỉm cười nói :
"Ngay cả ta cũng không ngờ tới chuyện này ông trời đối với ta đúng là không tệ, a! Sao tin tức này lại nhanh chóng truyền tới Khang Đô tới vậy?"
Trần Tử Tô nói :
"Một truyền mười, mười truyền một trăm, cho dù là tin tức hỏa tốc do lương câu chạy ngàn dặm cũng không đuổi kịp. Đừng nói là Khang Đô, sợ rằng bây giờ ở khắp ngõ ngách của tám nước đều truyền tới tin tức này rồi. "
Ta buông chén trà nói :
"Bên trong hoàng cung có phản ứng gì không?"
Trần Tử Tô nói :
"Hai ngày qua trọng tâm câu chuyện mà các vương hầu hoàng tử cho tới bách tính bình dân nói chủ yếu là về công tử. Ngay cả chuyện công tử đi Bắc Hồ, lén lút đáp ứng chuyện cầu hôn cũng được truyền tới nơi này rồi. "
Ta thở dài nói :
"Xem ra lần này ta trở về không đúng lúc rồi. "
Trần Tử Tô nói :
"Ngày hôm trước ta hỏi thăm được chuyện, tâm tình của Hâm Đức hoàng đế không được tốt cho lắm. "
"Xin chỉ giáo?"
Trân Tử Tô nói :
"Không riêng chuyện của công tử, mà ngay cả Hưng vương Long Dận Thao cũng bị người ta mật báo, nói là trong quá trình mua quặng sắt, hắn đã trắng trợn thu hối lộ, âm thâm tự phát triển tay chân, Hâm Đức hoàng đế đã ra lệnh điều tra rõ chuyện này. "
Ta hơi sững sờ, chuyện này ta vẫn chưa nghe nói gì cả, thảo nào Tiền Tứ Hải lại vội vã chạy tới Khang Đô như vậy .
Hàng hóa của hắn được vận chuyển thông suốt ở Đại Khang, chủ yếu là bởi vì Hưng vương bảo đảm, hai người có mối quan hệ cực kỳ mật thiết, xem ra chuyện này đã kéo hắn vào trong rồi .
Ta có chút nghi hoặc nói :
"Nếu như theo lý thuyết thì Hưng vương không nhận hối lộ trong trường hợp này, có phải là có người muốn làm khó dễ hắn hay không?"
Trần Tử Tô gật đầu nói :
"Trên đời này, làm gì có người sống được vạn tuổi?"
Ta im lặng không nói gì .
Hâm Đức hoàng đế không hiểu ý của ta, vẫn xót xa nói :
"Nghe nói ngươi làm Tuyên Thành trở nên náo nhiệt vô cùng?"
"Nhờ hồng phúc của phụ hoàng, trong mấy ngày gần đây Tuyên Thành đã khai thác được than đá, bách tính cũng có nghề để kiếm ăn. "
Hâm Đức hoàng đế ha hả cười nói :
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Hắn liên tiếp nói ba chữ tốt, nhưng hàm nghĩa trong đó thì sợ rằng chỉ có hắn mới biết được .
Ta cung kính nói :
"Hài nhi đã mang một khối Ngọc Chẩm từ Bắc Hồ về kính dâng lên phụ hoàng, nó có tác dụng đông ấm hạ mát, an thần dưỡng khí, kính xin phụ hoàng vui lòng nhận cho. "
Ta dùng hai tay dâng lễ vật lên .
Hâm Đức hoàng đế lạnh lùng nhìn ta không đưa tay ra nhận .
Trân Phi nhân cơ hội nói :
"Bệ hạ, khó có người có hiếu tâm như Dận Không, người nhận lấy đi!"
Nàng đưa tay tiếp nhận khối ngọc chẩm .
Không nghĩ tới Hâm Đức hoàng đế bỗng nhiên vươn tay ra, hất tung cái hộp lễ vật ra ngoài, ngọc chẩm lăn lóc trên đất, vỡ làm bốn năm mảnh . Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Trân Phi sợ đến hoa dung thất sắc :
"Bệ hạ. .. "
Hâm Đức hoàng đế trợn tròn đôi mắt, tát cho nàng một cái vang dội :
"Tiện nhân! Ở đây tới phiên ngươi nói chuyện hay sao?"
Trân Phi thấp thỏm lo âu quy rạp xuống đất .