Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 220 : Hai bờ sông (4)
Ngày đăng: 03:18 20/04/20
Bóng đêm mới buông màn, chúng ta ngồi ở trên thuyền nhỏ, thong thả di chuyển trên sông, từ những căn nhà ở hai bên bờ sông đã thắp vô số liên hoa đèn, làm cho cảnh sắc trên sông giống như tiên cảnh .
Hai bên bờ sông Xuân Thủy là chốn vui ca, cảnh tượng phồn hoa nói không hết, phong cảnh hoa mỹ .
Trên mặt nước có hơn trăm chiếc thuyền hoa di chuyển, trên thủy sa trướng, đèn, lụa treo đầy .
Trong lòng ta âm thầm than thở, Giang Nam phong lưu, quả nhiên phương bắc không thể so sánh, hơn trăm chiếc du thuyền đi lại như mắc cửi, hương trầm như làm mê luyến khách phong lưu . Nguồn: https://truyenfull.vn
Trên thuyền mỹ nữ cười cười chỉ trỏ, đàm luận những chuyện phong nguyệt .
Lão giả lái thuyền cho chúng ta, cười nói :
"Nghe khẩu âm của mấy vị đại gia thì hình như không phải là người địa phương?"
Ta cười nói :
"Lão gia tử nói không sai, chúng ta đều từ phương bắc tới, không biết cảnh trí nơi nào đẹp trên trên sông Xuân Thủy này?"
Lão giả nói :
"Sông Xuân thủy đẹp nhất chính "Tịch Mịch phảng" (thuyền tịch mịch)!"
"Tịch Mịch phảng?"
Ta có chút không hiểu hỏi lại .
Lão giả kia gật đầu nói :
"Phàm là nam tử Đại hán, không người nào không biết Tịch Mịch phảng, đệ nhất danh Kỹ thiên hạ Khinh Nhan có ở bên trong đó. "
Ta cười nói :
"Cái tên Khinh Nhan này được lấy từ chữ hồng nhan gây tai họa hay sao?"
Đường Muội và Tiêu Tín lớn tiếng nở nụ cười .
Lão giả sâu xa, nói :
"Các người có thể ở chỗ này nói đùa, đó là vì chưa từng nhìn thấy sắc đẹp của Khinh Nhan cô nương, nếu như các người đã thấy rồi, thì sợ rằng ngay cả nụ cười cũng quên mất. "
Tiêu Tín cười nhạt nói :
"Mỹ nữ trong thiên hạ ta đã thấy nhiều, Khinh Nhan trong miệng lão nhân gia nói chưa chắc gì đã hơn. "
Ta cười nhạt một tiếng, vế trên của nàng đúng là có vài phần ảo diệu, mười ngày đầu tháng gọi là thượng tuần, đầu thượng tuần tức là mồng một, mười ngày tiếp theo chính là trung tuần, giữa trung tuần chính là ngày mười lăm, là ngày rằm .
Thiêu nữ kia đắc ý, kiêu ngạo nói :
"Chắc là ngươi không đối được rồi, mau về đi ngủ đi. "
Ta ha ha cười nói :
"Ngũ nguyệt ngũ, cửu nguyệt cửu, đoan dương trọng dương!"
(Mồng năm tháng năm, mồng chín tháng chín, Đoan dương Trọng dương)
Trong vế dưới của ta, mồng năm tháng năm chính là tiết đoan ngọ, được gọi là Đoan Dương; mồng chín tháng chín là lễ trọng cửu, cũng được gọi là Trọng Dương, trên dưới hai câu đối nhau chan chát. "Tuần" đối "Nhật", "Nguyệt" đối "Dương", vế đối tinh xảo ảo diệu, không chê vào đâu được .
Thiếu nữ kia ngẩn ngơ, lập tức nở nụ cười ngọt ngào, nhẹ giọng nói :
"Vị Long công tử này có thể lên đây!"
Đường Muội và Tiêu Tín đang muốn cùng ta lên thuyền, thiếu nữ kia trách mắng :
"Ta chỉ nói vị Long công tử này có thể lên, chứ có bảo hai người lên đâu!"
Ta xoay người lại hướng hai người cười nói :
"Các ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi một chút sẽ trở lại!"
Hai người cùng kêu lên, nói :
"Công tử cần phải cẩn thận. "
Lão giả cho thuyển nhỏ lại gần, trên thuyền lớn thả thang xuống cho ta lên .
Thiếu nữ kia cầm đèn cung đình ra phía trước dẫn đường, đủ các loại hoa khoe sắc xung quanh, không khí tràn ngập mùi thơm, thiếu nữ vén rèm, nhẹ giọng nói :
"Tiểu thư, có Long công từ đến đây cầu kiến!"
Phía sau rèm truyền đến một tiếng thở dài u oán, một thanh âm vô cùng ôn nhu vang lên :
"Ngươi bảo công tử vào đi. .. "
Chỉ mới nghe thanh âm của nàng thôi cũng khiến lòng ta rung động, thanh âm của Khinh giống như đang trêu chọc trái tim của ta, thực sự là quá mê người .