Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 242 : Mê cục (4)

Ngày đăng: 03:19 20/04/20


Ta hướng nàng giới thiệu :



"Đoạn cô nương chính là Đại hán quốc sư!"



Tinh Hậu gật đầu, mỉm cười nói :



"Quả nhiên là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, hoàng huynh của ta nhãn lực rất tốt. "



Lúc này thân ảnh của U U lại xuất hiện trong đám người, ta rời đi ôm lấy cánh tay của nàng, thấp giọng nói :



"Ngươi chạy đi đâu vậy?"



U U quỷ bí cười, bám vào tai ta nhỏ giọng nói :



"Đương nhiên là đi làm chuyện người hài lòng nhất!"



Ta đang muốn truy hỏi, thì thấy phía trước đột nhiên trở nên ồn ã, có rất nhiều người mừng rỡ .



U U nhẹ giọng nói :



"Ngươi xem, biểu huynh của ngươi đã được thả ra rồi. "



Ta mừng rỡ trong lòng, hóa ra U U đi thả Hạng Đạt Sinh ra ngoài, ta thấp giọng nói :



"Ngươi giấu hắn ở chỗ nào?"



U U mỉm cười nói :



"Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, bọn phế vật kia có lục tung khắp nơi, cũng không nghĩ ra hắn bị giấu trong hoàng cung. "



Ta thắp giọng nói :



"Đa tạ ngươi. "




Dựa theo tin tức của ta có được, thì chủ tiệc đêm nay sẽ bắt đầu, bọn họ sẽ ở trước mặt mọi người kết thành liên minh, thời gian còn lại của ta không còn nhiều lắm .



Nhìn U U nhàn nhã đi chơi, ta cũng cảm thấy kỳ quái, sao hôm nay nha đầu kia lại cứ quanh co, chuyện của sư phụ nàng thì nàng không hỏi tới, hình như chuyện bảo đồ đã bị nàng vứt lên chín tầng mây rồi, lẽ nào nàng thực sự động chân tình với ta?



Nhưng mà sau khi suy nghĩ lại, thì thấy loại khả năng này không có, với sự hiểu biết về nàng, ta nghĩ chắc chắn nàng đã có chủ ý quỷ quái nào đó .



Khinh Nhan đêm nay sẽ lẻn vào Thiết Kỳ lâu, Thu Nguyệt Hàn sẽ yểm hộ cho nàng, dựa theo những gì U U nói, thì Lãnh Cô Huyên và Thu Nguyệt Hàn hôm nay sẽ đánh một trận, thắng bại của trận quyết đấu này sẽ quyết định ai có được tàng bảo đồ . Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



Trọn một buổi chiều ta chìm đắm trong mê hoặc và tự tính toán, có lúc ta muốn đi tìm Tinh Hậu, nhưng mới biết được tất cả khách quý của bốn nước kia đều được an bài nghỉ ngơi ở Trữ Ân cung, người ngoài không được quấy nhiễu .



Nếu như là vậy, ta càng đứng ngồi không yên, hiện giờ chỉ còn cách chờ quyết định của Tinh Hậu mà thôi .



Thật vất vã mới chịu đựng được tới lúc hoàng hôn, U U kéo ta ra quảng trường xem biểu diễn, rất nhiều nghệ nhân đang ở giữa quảng trường chuẩn bị tiết mục khói lửa .



"Dận Không!"



Đột nhiên ở phía sau có một thanh âm thân thiết vang lên .



Ta xoay người lại, hóa ra người gọi chính là Hạng Đạt Sinh, mới thoát kiếp nạn, hai ngày khổ sở làm cho hắn có chút gầy đi, nhưng tinh thần vẫn rất tốt, xem ra thân thể hắn không có gì đáng lo .



Ta giả bộ kích động dị thường, vọt tới nắm chặt hai tay của hắn nói :



"Biểu huynh, huynh cuối cùng cũng trở về, hai ngày nay ta lo lắng vô cùng. .. "



Diễn trò cũng phải diễn cho thật, hai mắt của ta lập tức đỏ lên .



Hạng Đạt Sinh có chút cảm động lắc lắc hai tay ta, thấp giọng nói :



"Ta không có chuyện gì, đa tạ biểu đệ quan tâm. "



Nhớ tới những chuyện hắn làm cho ta, ta không khỏi có chút xấu hổ .