Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 319 : Tỷ muội (4)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Ta cười nói :



"Mới vừa bắt đầu săn thú, chúng ta nên đi săn thêm một con nữa, chúng ta trở lại gọi bọn Gia Cát tiên sinh và Sát Cáp Thai cùng nhau tới ăn. "



Phía sau truyền đến những tiếng vó ngựa, chúng ta quay đầu nhìn lại, đã thấy Sát Cáp Thai và Lang Thứ cưỡi ngựa chạy tới .



Ta cười to nói :



"Vừa mới nhắc tới mấy người, không ngờ các ngươi đã tới. "



Sát Cáp Thai nhảy xuống ngựa, trên mặt có chút ngưng trọng, ta ý thức được có chuyện phát sinh, đem cung tiễn để trên yên ngựa sau đó nhảy xuống .



Sát Cáp Thai thấp giọng nói :



"Chủ nhân, Khả Hãn Bắc Hồ Thác Bạt Thọ Thiện đã băng hà!"



Ta ngơ ngác, lông mày nhíu chặc lại :



"Chuyện này có thật không?"



Sát Cáp Thai gật đầu nói :



"Bắc Hồ đặc sứ đang chờ người ở mục trường. "



Ta nhíu mày, việc này đối với Thác Bạc Lục Châu quả là một tin xấu. Ta thấp giọng nói :



"Hắn có đến Tuyên Thành hay không?"



Sát Cáp Thai nói :



"Bởi vì Lục Hải Nguyên là con đường chắc chắn phải đi qua, Bắc Hồ đặc sứ lại nghe nói chủ nhân ở đây nghỉ ngơi, cho nên cho người đến đây thông tri. .. "



Hắn dừng lại một chút lại nói :



"Thuộc hạ đã cho Lang Thứ và Đột Tạ đi đến Tuyên Thành đón Lục Châu công chúa đến dây. "



Trở lại mục trường, Bắc Hồ đặc sứ đã chờ ở đây rất lâu, thấy ta đi vào, liền cuống quýt quỳ rạp xuống đất, hai tay dáng mật hàm mà Thác Bạt Thuần Chiếu tự mình viết lên . Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn



Ta xem xong, yên lặng đưa tín hàm cho Sở Nhi, thấp giọng nói :



"Chúng ta sợ rằng không thể đến kịp lễ tang của phụ hãn. "



Bắc Hồ đặc sứ nức nở nói :



"Đại Hãn lúc còn sống yêu thương nhất chính là Lục Châu công chúa, cuối tháng bảy là ngày mà linh hồn đại hãn về trời có được cuộc sống trường sinh, xin phò mã gia đưa Lục Châu công chúa trở lại để tiễn đưa Đại Hãn. "



Ta trầm giọng nói :



"Ta đã phái người đến đón Lục Châu công chúa, trước ngày cuối tháng bảy chúng ta nhất định sẽ đến thành Ô Khố Tô. "




Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Công tử có thể tiết lộ một chút hay không?"



Ta thấp giọng nói :



"Thác Bạt Thuần Chiếu muốn cùng ta kết minh. "



Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Công tử và Thác Bạc Thuần Chiếu kết minh hay là Đại Khang và Bắc Hồ kết minh?"



Ta mỉm cười nói :



"Đương nhiên là ta và hắn kết minh. "



Gia Cát Tiểu Liên đạo :



"Công tử cho rằng thời cơ đã tới chưa?"



Ta thong thả đi trên mặt tuyết, bỗng nhiên quay đầu, dùng ánh mắt lấp lánh nhìn thẳng Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Trước khi chết, Trầm Trì đã từng cho ta một kiến nghị, dùng Tuyên Thành làm bàn đạp, mở rộng Tây Cương, lúc đầu ta còn cho rằng là hắn muốn hại ta, bây giờ ta càng nghĩ càng thấy đúng. "



Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Công tử muốn khơi mào chiến tranh với ba nước ở phương Tây?"



Ta mỉm cười nói :



"Quả thật là ta định như thế, nhưng mà không phải bây giờ. Nhiệm vụ hàng đầu bây giờ là phát triển kinh tế, đợi đến lúc tất cả ổn định, thì mưu đồ chiến tranh với ba nước cũng không muộn. Trong mấy năm tới ta sẽ mang trọng điểm thế lực của ta dời về phía Tây. "



Gia Cát Tiểu Liên nói :



"Cho nên tiến thêm một bước vững chắc trong quan hệ với Bắc Hồ càng thêm trọng yếu, công tử đi chuyến này là vì mục đích này. "



Ta gật đầu nói :



"Chỉ có bảo đảm không có nỗi lo về sau, ta mới có thể toàn tâm toàn ý mở rộng bản đồ về phía Tây. "



Gia Cát Tiểu Liên có chút sầu lo nói :



"Trước lợi ích, Thác Bạt Thuần Chiếu chẳng lẽ không muốn chia một chén canh ư?"



Ta ngửa đẩu nhìn trời đêm đáp :



"Thác Bạt Thuần Chiếu đích thật là trời sinh làm kẻ đứng đầu, thế lực và năng lực của hắn không dưới ta. Ta và hắn sớm muộn gì cũng sẽ đánh một trận, nhưng mà chưa phải là bây giờ. "