Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 334 : Đảm sắc (3)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


A Đông nói :



"Xích Lỗ Ôn sẽ không có việc gì chứ?"



Ta lắc đầu nói :



"Mục đích của Thác Bạt Thuần Chiếu là cầu tài cũng không muốn hạ thủ đối với Xích Lỗ Ôn, sinh ý của Xích Lỗ Ôn khắp hai miển Hồ Hán, hiện tại giết chết hắn không có bất cứ chỗ tốt nào. "



A Đông thấp giọng nói :



"Thác Bạt Thuần Chiếu làm như vậy có phải vì ngại mổ gà lấy trứng(4) hay không?"



(4) : Chi thấy lợi trước mắt mà ảnh hưởng không tốt đến lợi ích lâu dài .



Ta lớn mật suy đoán :



"Ngươi có phát hiện điều này hay không, Thác Bạt Thuần Chiếu đang nóng lòng muốn đem toàn lực nắm trong tay của mình. Hắn càng sốt ruột càng chứng minh Bắc Hồ khả năng tồn tại một nguy cơ không cho chúng ta biết. "



A Đông tràn ngập nghi ngờ nói :



"Chủ nhân là nói, vị trí của Thác Bạt Thuần Chiếu vẫn chưa có ngồi vững chắc?"



Ta gặt đầu nói :



"Mỗi một tân quân khi ban đầu thượng vị tất phải làm ra một loạt hành động kiên quyết quả đoán, như diệt trừ đối lập củng cố quyền lực của mình, thế nhưng bước chân lần này của Thác Bạt Thuần Chiếu bước được có phần quá lớn rồi. "



Một đội binh mã đang đi về phía chúng ta, ta cùng A Đông vội vàng xoay người sang chỗ khác, trốn vào trong đám người ở bên cạnh .



Đợi cho binh mã đi qua, chúng ta mới đi về quán trọ . Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn



Ta thấp giọng nói :



"Hai Hồ chiến tranh vừa kết thúc, sự thực chứng minh Thác Bạt Thọ Thiện dấy lên trận chiến tranh này thật sự là hành động ngu ngốc, hao tài tốn của, làm cho cả quốc lực của Bắc Hồ nhanh chỏng giảm xuống, ta tin tưởng nội bộ của Bắc Hồ cũng nhất định đối với trận chiến tranh này có cái nhìn khác nhau .



A Đông gật đầu nói :



"Thác Bạt Thuần Chiếu lên ngôi vào thời gian này xem ra cũng không phải thoải mái như vậy. "




"Nếu như cho ngươi lựa chọn, ngươi có thể buông tha nữ nhân của mình hay không?"



Khóe môi A Đông kịch liệt co quắp một chút, câu hỏi của ta đã dẫn phát ra nỗi thống khổ sâu nhất trong nội tâm hắn. Hồi lâu hắn mới nói :



"Sau khi Ô Linh chết, ta đã thành một người chết. .. "



Khi hắn quay đầu lại, trong mắt mơ hồ đã lấp lóe lệ quang kích động :



"Chủ nhân ngươi cùng ta bất đồng, ngươi nhất định trở thành một vương giả, cái nào nhẹ cái nào nặng nhất định phải phân rõ. "



Ta thấp giọng nói :



"Nếu như ngay cả nữ nhân của mình cũng không thể bảo vệ được, mặc dù có cho ta đạt được thiên hạ thì còn có ý nghĩa gì chứ?"



Trong chớp mắt ta đã hạ quyết tâm :



"A Đông, ngươi giúp ta liên hệ Xích Lỗ Ôn, ta muốn gặp hắn!"



Trong ánh mắt A Đông toát ra ánh mắt kính nể không gì sánh được, nặng nề gật đầu, buông bọc hành lý đi ra ngoài cửa .



Ngồi đối diện cùng ta trong ghế lô ở trên tầng hai Tiêu Kim Quật, ánh mắt Xích Lỗ Ôn bình tĩnh mà thâm thúy, giống như một cái giếng cổ cực kỳ sâu thẳm, không một chút gợn sóng. Y tỉ mỉ quan sát ta, hồi lâu trên mặt mới lộ ra một dáng tươi cười ấm áp :



"Ta từ lâu đã biết, ngươi vẫn chưa rời khỏi đây. "



Ta nở nụ cười :



"Xích Lỗ Ôn huynh dùng cái gì sẽ cho là như thế?"



Xích Lỗ Ôn nói :



"Toàn bộ trạm kiểm soát trên tuyến đường đi Tuyên Thành đều kiểm tra đặc biệt nghiêm ngặt, phàm là đàn ông thân cao xấp xỉ cùng ngươi cũng phải trải qua kiểm tra toàn diện. "



Y nhìn mặt ta một chút lại nói :



"Dịch dung mặc dù xảo diệu, nhưng có một số việc không thể giả được. Khẩu âm cùng cử chỉ hoàn toàn có thể bại lộ tất cả của một người, lấy sự nhanh trí của công tử tuyệt sẽ không tại khoảng thời gian nguy hiểm nhất mà bỏ đi. "