Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 348 : Phòng bị (2)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Có người trong đám người gọi lên trước :



"Hiện tại nên gọi thái tử điện hạ được rồi!"



"Thái tử điện hạ! Thái tử điện hạ. .. "



Khóe môi ta nở một nụ cười, Tiêu Tín khẳng định trước đó đã an bài nhân thủ ở trong đoàn người để tạo xu thế, có dân tâm của bách tính chẳng khác nào như tăng thêm mấy phần lực lượng. Từ xưa tới nay người được dân tâm được thiên hạ, Hâm Đức Hoàng lo sợ cùng thù địch với ta chỉ sợ cũng là nguyên do này .



Tại nơi bắc môn Khang đô, một đoàn ngựa thồ hơn nghìn người đang chỉnh tề đứng ở nơi đó, một người dẫn đầu kim khôi kim giáp, không ngờ là Tả Đông Tường con trai trưởng của Tả Trục Lưu .



Y phóng ngựa tới trước mặt ta, lớn tiếng nói :



"Long Tương Quân thống lĩnh Tả Đông Tường tham kiến Bình Vương điện hạ!"



"Thái tử điện hạ rồi chứ!"



Ta thản nhiên cười :



"Ngựa của Tả đại tướng quân hình như cao hơn của ta một chút thì phải?"



Tả Đông Tường giật mình, lập tức minh bạch ý của ta, trong hai tròng mắt lộ ra một tia phẫn nộ. Y xoay người xuống ngựa quỳ một gối trước ngựa của ta, nói :



"Giáp trụ trên người của ty chức không thể toàn lễ, mong Bình Vương điện hạ thứ lỗi. "



Ta cười ha ha nói :



"Tả tướng quân là tới nghênh tiếp ta đó sao?"



Tả Đông Tường thấp giọng nói :



"Khởi bẩm Bình Vương điện hạ, mạt tướng phụng mệnh của bệ hạ đặc biệt tới đón tiếp điện hạ, cũng phụ trách bảo vệ an toàn của điện hạ. "



Ta cười lạnh nói :



"Ngươi không nói ta còn tưởng rằng các ngươi muốn đi đánh giặc đấy chứ, một đám khôi giáp sáng bóng, tay cầm đao thương, loại tràng diện nghênh tiếp thế này ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy đó. "



Tả Đông Tường nói :



"Theo thám báo đáng tin cậy, có người ý đồ ám sát điện hạ, cho nên ty chức mới tăng cường phòng hộ. "



Ta lạnh lùng nói :



"Nói như vậy, từ hôm nay trở đi Tả tướng quân muốn một tấc cũng không rời đi theo ta sao?"



Tả Đông Tường nói :



"Điện hạ có thể dùng hai chữ bảo vệ thì thỏa đáng hơn. "



Lúc này lại có một đội nhân mã từ cửa thành chạy tới, chính là Dực vương Lâm Bi Phong mang theo gia tướng đến đây nghênh tiếp ta cùng Sở Nhi .



Tả Đông Tường thấy tình thế không bình thường, liền bảo bọn binh sĩ thủ hạ thối lui qua một bên .



Dực vương bất mãn trừng mắt với y một cái :
"Lấy sự thông minh của Tả Trục Lưu hắn nhất định có thể thấy được Cần vương quyết không phải là người có điều kiện tốt nhất để kế thừa ngôi vị hoàng đế, sở dĩ cố sức bồi dường hắn, chẳng qua là muốn nâng đỡ một khôi lỗi mà thôi. "



Dực vương nói :



"Nếu như lần này bệ hạ thực sự nguyện ý lập con làm thái tử, có lẽ tính toán của Tả Trục Lưu sẽ bị thất bại. "



Ta lạnh lùng nói :



"Cho nên Tả Trục Lưu tuyệt đối sẽ không cam tâm để cho con thuận lợi ngồi lên vị trí này. "



Dực vương tràn đầy đồng cảm nói :



"Bất kể lão ta hay là bệ hạ, sợ rằng cũng sẽ không cam tâm cho con lên làm thái tử đâu. "



Sở Nhi đã bưng trà đến cho chúng ta, cười nói :



"Hai người cha vợ chàng rể gặp mặt, lẽ nào ngoại trừ chính trị thì không có chuyện khác để mà nói hay sao?"



Ta cười nói :



"Chúng ta đang nói chuyện về nàng đấy chứ. "



Sở Nhi đỏ mặt nói :



"Ta có cái gì để mà nói đâu?"



Dực vương cười to nói :



"Sở Nhi ngoan của cha hiện tại đã thực sự trưởng thành rồi, không còn là đứa trẻ gặp chuyện gì cũng phải dựa vào cha chăm sóc hết. "



Sở Nhi cười duyên nói :



"Cha lại giễu cợt người ta rồi, bỏ đi, con không quấy rầy hai người nữa, con đi chuẩn bị bữa cơm cho hai người đây, ngày hôm nay chúng ta cũng đã được xôm tụ với nhau rồi. "



Nàng nói xong lại đi ra ngoài cửa .



Dực vương nhìn bóng lưng của Sở Nhi cười lắc đầu, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, hỏi ta :



"Hai đứa kết hôn cũng có một đoạn thời gian rồi, sao còn. .. "



Ta có chút lúng túng nói :



"Có một số việc nên thuận theo tự nhiên mới tốt. "



Dực vương gật đầu nói :



"Ta cùng mẫu thân của Sở Nhi cũng rất muộn mới có Sở Nhi, ngoại thành phía tây Khang đô có một cây cầu tử(câu con cái), nghe nói rất linh nghiệm, nếu như hai đứa lúc rảnh rỗi thì có thể đến đó cầu thử xem sao .



Ta đáp ứng cho qua rồi chuyển trọng tâm câu chuyện sang vấn đề khác, dù sao con rể cùng nhạc phụ thảo luận loại vấn đề này thực sự quá xấu hổ đi .



Dực vương cũng nghe nói chuyện ta gặp nạn tại Bắc Hồ liền truy hỏi tình hình cụ thể, ta hơi do dự, dù sao Tịnh Đức Phi là tỷ tỷ và An Dung là cháu gái của ông, ta cũng không muốn làm khó ông làm gì .