Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 355 : Tuần hoàn (4)
Ngày đăng: 03:20 20/04/20
Con ngươi Hâm Đức hoàng đế chợt co rút lại, hắn cắn răng nghiến lợi nói :
"Dận Không, ngươi chớ quên trẫm có thể lập ngươi làm thái tử, cũng có thể phế bỏ ngươi!"
Ta mỉm cười nói :
"Hài nhi nếu như không đoán sai, trước khi phụ hoàng lập hài nhi làm thái tử đã suy tính kỹ, nhưng mà Dận Không sợ rằng phụ hoàng vẫn còn chưa suy nghĩ kỹ, có lẽ hài nhi nên nhắc nhở người một số chuyện. "
Hâm Đức hoàng đế kiềm chế sự tức giận trong lòng, ngồi xuống bàn ta cũng ngồi đối diện với hắn .
Trên quảng trường tất cả chúng thần đều chú ý tới phương hướng của chúng ta, nhưng bọn họ cách quá xa, không biết hai người phụ tử chúng ta đang bàn luận cái gì.
Ta bình tĩnh nói :
"Hài nhi biết phụ hoàng lập con làm thái tử, nhưng không có ý định truyền ngôi vị hoàng đế. "
Hâm Đức hoàng đế lạnh cười lạnh một tiếng, hiển nhiên đã bị ta nói trúng tâm sự trong lòng .
Ta cười nói :
"Hài nhi muốn hỏi một việc, phụ hoàng có nghĩ tới chuyện muốn giết hài nhi hay không?"
Hâm Đức hoàng đế khóe môi co quắp lại một chút, hồi lâu mới gật đầu .
Ta thấp giọng nói :
"Phụ hoàng có nghĩ tới, hài nhi làm thái tử sẽ là lựa chọn tốt nhất của ngươi? Tình trạng hiện nay của Đại Khang, người cũng biết rõ, họa ngoại xâm chưa trừ, nội loạn lại mọc lên, nếu như người giết hài nhi, thì Đại Khang lập tức sẽ rơi vào trong nội chiến. "
Hâm Đức hoàng đế lặng lẽ không nói gì .
Ta tiếp tục nói :
"Đúng là phụ hoàng không nói sai, từ khi hài nhi sang Tần quốc chưa từng buông tha sự theo đuổi ngôi vị hoàng đế, nhưng chỉ có hài nhi mới là lựa chọn duy nhất. "
Hâm Đức hoàng đế nở nụ cười :
"Dận Không, ngươi thật có chút giống ta khi còn trẻ, tự tin và cuồng vọng!"
Ta mỉm cười nói :
Trên quảng trường bỗng nhiên vang lên tiếng khen ngợi, hóa ra là Dực Hổ đang biểu diễn màn Kỳ Lân Hiến Thọ, đồng thời với tiết mục này là tiết mục người bay trên không trung do Hưng vương Long Dận Thao an bài . Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Khi thấy con Kỳ Lân kim giáp lóng lánh đi ra từ quảng trường phía nam, uy phong lẫm lẫm đi tới dưới đài cao, mỗi bước đi của nó đều làm cho mặt đất rung chuyển, Hâm Đức hoàng đế cũng bị hấp dẫn mỉm cười :
"Cuối cùng ngươi cũng có một chút hiếu tâm!"
Từ trong miệng của Kỳ Lân phun ra một dải lụa ngũ sắc, dải lụa lay động một chút, có rất nhiều vải màu lấp lánh bay lên không trung, nó bay tới đâu, cánh hoa tung ra tới đó, trên quảng trường tiếng hoan hô như sấm động .
Ta xoay người nhìn về hướng bắc, trên quảng trường đã có hai chiếc cột đu dây cao lớn được mang ra, bốn gã nam nữ đang bay qua bay lại trên không trung, các tư thế khác nhau như bướm lượn .
Loại biểu diễn này trước kia ta đã từng xem, nhưng mà độ khó không được bằng lần này, xem ra Long Dận Thao cũng tốn không ít tâm tư .
Ta nhận ra vị trí của Long Dận Thao trong đám người, hắn nhìn chăm chú vào vị trí đu dây, vô ý thức cắn môi. Trong lòng ta ngẩn ra, lại nhìn về phía Tĩnh Đức phi, thấy hai bàn tay nàng ta đang đan vào nhau, có vẻ dị thường khẩn trương .
Trong lúc mọi người đang hoan hô, mấy người đu dây kia đột nhiên lộn lên trên không, người đàn ông nắm lấy tay của người phụ nữ toàn lực hất lên, người nữ kia lộn nhào trên không trung, phóng tới chỗ đài cao mà ta và Hâm Đức hoàng đế đang đứng .
Khi thân hình của nàng ta còn đang trên không trung, đã liên tục bắn mấy mũi nỏ tiễn vào vị trí của ta và Hâm Đức hoàng đế .
Ta lập tức lấy chân đạp tung bàn rượu, kéo Hâm Đức hoàng đế nấp ở phía sau, rồi che trước người của hắn, chỉ nghe những thanh âm "phốc""phốc" vang lên, cái bàn đã bị những mũi tên bắn trúng .
Cùng lúc đó, ba tên thích khách từ trên cột du dây lao xuống .
Nữ tử dẫn đầu đã lẻn tới đài cao, rút một thanh kiếm từ bên hông ra, đâm tới ngực ta. Ta nổi giận gầm lên một tiếng, nắm lấy cái chân bàn, toàn lực ném về phía ả .
Nữ tử kia trở tay chém một kiếm, cái bàn lập tức bị chia làm đôi, ta nhân cơ hội tới sát vị trí của ả, tung một quyền đấm vào tiểu phúc. Ả kia bị ta đánh bay ra ngoài, miệng phun máu ầm ầm, lăn xuống bên dưới đài, đi đời nhà ma .
Ba gã thích khách đồng thời vọt tới, đám thị vệ bên dưới cũng ùn ùn kéo lên đài cao .
Ta đem nửa cái bàn gỗ ném về phía đám thích khách, ngăn cản bước chân của họ, đám thị vệ lập tức xông lên vây đám người này lại .
Ta che chở cho Hâm Đức hoàng đế đi tới vị trí an toàn. Hâm Đức hoàng đế tức giận tới mức sắc mặt đỏ hồng, giận dữ hét :
"Bắt đám thích khách này lại cho ta, tra ra xem ai chủ mưu!"
Ta nháy mắt, Đường Muội lập tức xông vào trận chiến, ba tên thích khách kia vốn đã không chống được sự vây công của đám cao thủ, hai người đã ngã lăn trên đất, tên thích khách còn lại đã bị một cây đao xuyên thủng tiểu phúc .
Đường Muội kéo người đó lên, kề sát tai vào miệng hắn, dường như nghe hắn nói cái gì đó, ta nhận ra người kia đã chết, Đường Muội chỉ cố ý diễn trò mà thôi .