Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 362 : Mạnh yếu (1)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Dưới sự sửa chữa của thợ, Thanh Nguyệt cung đã khôi phục hình dáng ban đầu, nếu như không phải trên mặt đất vẫn còn mấy chỗ bị cháy đen, thì chẳng thể nhận ra ở đây đã từng phát sinh chuyện gì .



Lạc Mịch ở phía sau mỉm cười nói :



"Thái tử điện hạ, nơi đây và trước kia không có gì khác biệt cả. "



Ta thản nhiên lắc đầu nói :



"Ta không biết nơi này. "



Lạc Mịch đương nhiên không hiểu ý của ta, nghi hoặc nói :



"Thế nhưng nơi đây không có gì thay đổi cả. .. "



Ta chậm rãi đi tản bộ, linh đường của mẫu thân không còn ở đây, chỗ này đối với ta không còn gì đáng lưu luyến cả, hiện giờ Thanh Nguyệt cung chẳng khác gì một cung điện bình thường, cho dù có sửa chữa khéo léo tới mấy, vị trí của nó đã không còn tồn tại ở trong lòng ta nữa .



Đồng thời được sửa chữa với Thanh Nguyệt cung còn có đan phòng bị loạn dân phá hủy trong ngày chúc thọ, nhưng mà Thanh Nguyệt cung phục hồi nguyên dạng, còn đan phòng là xây mới .



Ta định tìm ngự y Chu Độ Hàn, cho nên khi đi qua đan phòng mới giật mình phát hiện sự thay đổi của nó, tường của đan phòng đã hoàn thành, thanh đồng lô đỉnh trước kia bị đổ đã được dựng lại, lô đỉnh đặt ở phía chính tây, bên cạnh nó còn có một toàn nhà to lớn đã dựng được mô hình .



Ta đơn giản tính toán một chút, đan phòng này có bảy tầng, cũng chưa phải là kiến trúc cao nhất hoàng cung, hiện giờ nó toàn là dàn giáo, không nhận ra được phong cách kiến trúc cụ thể của nó .



Ta ngửa đầu nhìn lại, thấy có một người đứng trên tầng bảy, mim cười nhìn ta, hóa ra là người chủ động xin được luyện đan cho Hâm Đức hoàng đế Viên Thiên Trì .



Viên Thiên Trì mỉm cười nói :



"Thái tử điện hạ nếu đã tò mò, tại sao không lên đây nhìn?"



Ta đi dọc theo cầu thang gỗ lên lầu cao, đan phòng toàn là dàn giáo, ngửa đầu là thấy bầu trời, bước lên cao mà nhìn xuống dưới, trong lòng ta có chút sợ hãi nên hít một hơi, đi chậm lại .



Khi lên tới tầng bảy, ta thấy Viên Thiên Trì đứng ở một tấm ván gỗ nhô ra của một góc, phía trước là cái lan can chưa hoàn thành .



Ta tuy rằng gan không nhỏ, nhưng cũng không dám đứng như vậy, nên không dám bước về phía trước .
Viên Thiên Trì nói :



"Thái tử có nghĩ tới quá trình thống nhất phải đổ bao nhiêu máu, có bao gia đình bị hủy hoại? Cái giá này có phải là rất lớn không? "



Ta lạnh nhạt nói :



"Bất cứ chuyện gì cũng sẽ có cái giá của nó, nếu như có thể thực hiện thống nhất, máu chảy và sự hi sinh đều đáng giá. "



Viên Thiên Trì nói :



"Xem ra hiện giờ thái tử đã tự cho mình là cường giả, phương pháp và cách nghĩ cũng khác bình thường rất nhiều. "



Ta hơi nhíu mày, không hiểu được hàm nghĩa thực sự của câu nói này .



Viên Thiên Trì nói :



"Viên mỗ bất tài, to gan nhắc nhở công tử một câu, nước với nước, người với người khác nhau ở sự mạnh yếu, nhưng sự mạnh yếu không phải là vĩnh cửu bất biến. Trong Đạo Đức kinh, Lão tử đã nói : "phản giả đạo chi động, nhược giả đạo chi dụng, thiên hạ vạn vật sinh vu hữu, hữu sinh vu vô. Đạo tẫn liễu thiên địa gian thế lực biến hóa hiện tượng. ""



(Trở về, đó là cách vận động của Đạo, yếu mềm đó là cái tác dụng của Đạo. Muôn vật trong thiên hạ đều do cái Hữu mà sinh ra. Cái Hữu là do cái "Vô" mà sinh ra. )



Tâm tình của ta trở nên ngưng trọng, Viên Thiên Trì nói ra câu này, tất có thâm ý . Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn



Viên Thiên Trì nói :



"Tất cả mọi chuyện đều do tuần hoàn sinh ra, đã có yếu thì tất có mạnh, đã mạnh chắc chắn sẽ yếu, yếu là cơ sở của mạnh, mạnh tới cực sẽ chuyển thành yếu. Vì vậy mà lão tử mới cường điệu cái mềm yếu, nói yếu sinh ra cái mạnh. Người nhu nhược có thể trở nên kiên cường, người yếu đuối lại thường là người sống tốt, thể hiện cái yếu đuối ra ngoài cũng là cách bảo tồn sự sống. Theo thời gian phát triển, người yếu sẽ biến thành cường giả, nhưng sau khi họ trở nên mạnh mẽ, họ sẽ lại suy yếu. Muốn cho mình vĩnh viễn không suy yếu, thì phải biết biến mình thành cái "mềm yếu" như lão tử nói. "



Ta liên tưởng tới mình lúc bị bắt tới Tần quốc, nhập Đông Hồ, rồi từ từ vươn tới vị trí ngày hôm nay, đúng như cái yếu mà Lão Tử nói .



Hôm nay ta đã là thái tử của một quốc gia, cũng như Viên Thiên Trì nói là từ yếu biến thành cường giả, có lẽ ta chưa cảm thấy mình như vậy .



Nhưng trong suy nghĩ, tâm hồn của ta đã tự động chuyển biến .