Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 373 : Chuyện cũ (4)

Ngày đăng: 03:20 20/04/20


Trần Tử Tô mỉm cười nói :



"Công tử có phải muốn dùng tiền tài của Yên quốc xây dựng tân cung hay không?"



Ta giảo hoạt cười nói :



"Ta chỉ đồng ý chuyện xây dựng, nhưng không có nói thời gian xây dựng là bao nhiêu lâu, có lẽ phụ hoàng không đợi được ngày tân cung hoàn thành. "



Ta đã sớm tính, cái tân cung này có khi nó sẽ chuyển sang ta, kiếp này Hâm Đức hoàng đế không có phúc để hưởng .



Trần Tử Tô nói :



"Có phải công tử định dụng binh với Yên quốc?"



Ta không dự định, trả lời câu hỏi này, mà mở miệng nói :



"Trần tiên sinh cho rằng hiện giờ ta cần nhất cái gì?"



Trần Tử Tô không do dự chút nào đáp :



"Đất đai!"



Ta nhìn Trần Tử Tô, im lặng đợi hắn nói tiếp .



Trần Tử Tô nói :



"Đất đai có ý nghĩa nhiều hơn dân số, dân số có thể đáp ứng được chuyện chúng ta có nhiều binh sĩ hơn, có đất đai chúng ta sẽ có nhiều tài nguyên hơn. Lương thực và vật tư của chúng ta sẽ tăng nhanh trong một thời gian ngắn, chỉ có chiếm được nhiều đất, chúng ta mới nhanh chóng đề thăng được thực lực. "



Trần Tử Tô nói :



"Hiện tại thế cục trong thiên hạ đang rung chuyển cực độ, thời cơ mở rộng đất đai của công tử đã đến. "



Hắn đi tới chỗ bản đồ, chỉ vào những quốc gia xung quanh Đại Khang, rồi dừng lại trên mảnh đất của Yên quốc, nói :



"Hiện giờ chúng ta sẽ không cùng các cường quốc ganh đua thực lực, muốn bắt đầu khởi binh, Yên quốc là một lựa chọn tốt nhất. "



Ta gật đầu nói :



"Yên quốc hiện giờ đã rời khỏi liên minh Tần - Hàn, nỗi lo mất nước của họ thực sự đang tới. "
Trần Tử Tô nói :



"Nếu chúng ta và Thác Bạt Thọ Hữu bắt tay, thì quan hệ với Bắc Hồ càng trở nên xấu đi, huống chi hắn cũng chẳng phải là người cầm quyền ở Bắc Hồ. "



Ta gật đầu .



Trần Tử Tô nói :



"Lần trước Thác Bạt Thuần Chiếu không không thể giết công từ, tất phải suy nghĩ lại mối quan hệ, có thể hiện giờ hắn đang hối hận vì hành vi của mình cũng chưa biết chừng. "



Ta thở dài một hơi nói :



"Chỉ sợ hắn không như vậy. "



Trần Tử Tô mỉm cười nói :



"Cho nên phải cỏ người nhắc nhở hắn mối quan hệ này. "



Ta nhìn về phía Trần Tử Tô, Trần Tử Tô cười nhạt nói :



"Tử Tô bất tài, nguyện ý đến Bắc Hồ đi sứ, thuyết phục Thác Bạt Thuần Chiếu bỏ địch ý với công tử, thả Lục Châu công chúa, một lần nữa khôi phục lại mối quan hệ hữu hảo đã bị phá vỡ. "



Ta có chút lo lắng nói :



"Bắc Hồ chính là quốc gia Hổ Lang, Thác Bạt Thuần Chiếu là người thay đổi thất thường, ta sao có thể yên lòng để tiên sinh lẻ loi nhập hiểm địa?"



Trần Tử Tô cười nói :



"Hai nước giao binh không chém tới sứ giả, huống chi Tử Tô chỉ là một thư sinh, Thác Bạt Thuần Chiếu dù sao cũng là vua của một nước, hắn có thô bạo tới mấy, cũng sẽ không hạ thủ với ta. "



Ta kích động vạn phần, nắm thật chặt hai tay của Trần Tử Tô nói :



"Chuyến đi này của tiên sinh nguy hiểm vô cùng, nhất định phải vạn lần cẩn thận. "



Trần Tử Tô nói :



"Công tử yên tâm, Tử Tô nhất định không làm nhục sứ mệnh. "