Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 39 : Lửa tình thiêu đốt (2+3)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Yến Hưng Khải cười nói :



"Nữ tử Trung Sơn cái mông đẫy đà, hai chân thon dài, đúng là thứ đồ chơi thượng phẩm!"



Hắn cứ nói đi nói lại hai chữ Trung Sơn, không cố kỵ chút nào tới sự có mặt của Trương Kính Duyên, Trương Kính Duyên hắng giọng, nhẹ nhàng đẩy nữ tử bên người hắn ra .



Lưu Nghệ và Chu Vô Mặc đồng thời cười to, hai người kéo hai nữ tử bên cạnh vào, trắng trợn sờ trên mó dưới .



Yến Hưng Khải mỉm cười nói :



"Nhưng mà đây chỉ là vẻ bên ngoài, nếu không tự mình trải nghiệm, thì các người sẽ không thể nào nghĩ ra chỗ tuyệt của nữ tử Trung Sơn, may mà Trung Sơn đã là nước phụ thuộc vào Đại Tần, nếu như không thì ta cũng không cách nào hưởng thụ tuyệt phẩm như thế này!"



Trương Kính Duyên không kiềm chế được nữa, đẩy mỹ nữ bên người hắn ra, bỗng nhiên đứng dậy, cả giận nói :



"Túc vương cố ý đùa giỡn ta có phải không?"



Yến Hưng Khải khép hờ hai mắt, khinh thường nói :



"Đùa giỡn? Bản vương rảnh rỗi như vậy sao?"



Hắn mỉm cười nói :



"Lấy ánh mắt của Nhị hoàng tử, thử phân biệt xem, trong 6 mỹ nữ này, ai là nữ tử Trung Sơn!"



Trương Kính Duyên đôi môi kịch liệt giật giật, hắn lúc này đã rõ ràng, Yến Hưng Khải mời hắn tới chỉ là để hạ nhục hắn trước mặt ta một phen, coi như là để hả giận lần ở Thái tử phủ .



Ánh mắt oán độc của hắn nhìn ta một cái, sau đó xoay người đi ra ngoài cửa .



Yến Hưng Khải ha ha cười nói :



"Gió đêm lạnh lẽo, Nhị hoàng tử lên mặc thêm y phục!"



Sáu Trung Sơn mỹ nữ đang nằm ở trên giường đồng thời cười to lên .



Yến Hưng Khải ánh mắt chuyển hướng sang nhìn ta nói :



"Trong lòng Bình vương đã thoải mái hơn chưa?"



Ta gật đầu cười, Yến Hưng Khải này để lấy lòng ta có thể nói là dụng tâm lương khổ, thậm chí ngay chuyện cũ năm xưa cũng điêu tra ra .



Chu Vô Mặc một bên nói :



"Túc vương thiên tuế, Chu mỗ thì rất kỳ quái, chẳng nhẽ 6 nữ tử này không phải là người Trung Sơn?"



Yến Hưng Khải cười nói :



"Tất cả đều là đồ dởm! Nhưng mà mỹ nữ thì đúng là hàng thật giá thật!"



Hắn nhìn mỹ nữ trong lòng, vỗ một cái :



"Hay là ta đem tới 2 Trung sơn mỹ nữ để cho các vị khách nhân thương thức!"



Mỹ nữ kia gắt giọng :



"Thiên tuế rất bất công, đã đi tới nơi này, lại còn tự mình mang theo nữ nhân trở về!"



Yến Hưng Khải cười to một tiếng .



Chu Vô Mặc và Lưu Nghệ cười nói :



"Chúng ta thích nữ tử bản địa, cho dù có đem Trung Sơn nữ tử tới đây, chắc là bọn ta cũng không có phúc được hưởng. "



Bọn họ mỗi người dắt theo một mỹ nữ đi tới gian phòng phía tây .



Yến Hưng Khải cười lắc đầu nói :



"Xem ra phẩm vị của chúng ta cao hơn một bậc!"



Trong lòng ta minh bạch, tất cả những chuyện trước mắt đều do Yến Hưng Khải an bài, hắn muốn bày tỏ với ta thành ý của hắn? Chẳng lẽ hắn muốn ta chuyển thành ý của hắn tới Tinh Hậu?



Hai nữ tử mặc quần áo màu vàng nhạt, đi theo mỹ nữ vừa nãy vào trong đại sảnh, hai người này vóc người tuyệt hảo, thân hình giống nhau tới 7, 8 phần, khuôn mặt vui cười, răng trắng tự nhiên .



Chiếc áo màu vàng để lộ cổ, hở ra đôi nhũ phong trắng ngần, đôi chân dài trắng bóng, như là làm tử nhung lụa .



Yến Hưng Khải nói :



"Hai người này là hai mỹ nữ ta từ Trung Sơn quốc mang về, tên là Diệu Phù và Diệu Dung, hai người tuy rằng không phải thân sinh tỷ muội, thế nhưng hình dạng có thể nói là giống như sinh đôi. "



Diệu Phù và Diệu Dung đồng thời đi tới trái phải của ta ngồi xuống, bộ ngực mềm mại, chân dài thẳng tắp, tỏa ra mị lực vô cùng .



Yến Hưng Khải cười nói :



"Bình Vương điện hạ đêm nay có thể cảm thụ Song phi thuật một chút, bản vương có thể đảm, người nhất định sẽ sướng tới mức quên cả trời đất!"



Nhị nữ trái phải dẫn theo ta đi vào trong một gian phòng, đối với hảo ý này của Yến Hưng Khải ta không có cách nào cự tuyệt, người này tuyệt đối không tầm thường, chẳng những điều tra cả lai lịch của ta, mà còn điều tra cả sở thích .



Diệu Phù dùng cái miệng nhỏ nhắn, kéo nút buộc của đai lưng của ta xuống .




Tinh Hậu mày liễu dựng thẳng, vung bàn tay nhỏ nhắn bạt tai ta một cái .



Ta cuống quít quỳ xuống ở trước mặt nàng .



"Hỗn láo, dám so sánh bổn cung với nữ tử thanh lâu!"



Tinh Hậu tức giận tới mức khuôn mặt trắng bệch, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy .



Trong lòng ta không có chút sợ hãi nào, trái lại ta lại cảm thấy mừng rỡ, nàng càng tức giận, thì lại càng biểu hiện, trong tim nàng có một vị trí nhỏ nhoi cho ta .



Ta ôm lấy chân ngọc của nàng, chân thành tha thiết nói :



"Cho dù mẫu hậu muốn giết hài nhi, thì hài nhi cũng phải nói ra sự thật trong lòng, không giờ khắc nào hài nhi không nhớ tới mẫu hậu. "



Tinh Hậu trở tay lại tát vào mặt ta một cái, thấp giọng nói :



"Buông ra!"



Ta vẫn ôm lấy hai chân của nàng không buông ra, Tinh Hậu giận dữ lại tát một cái nữa, ta ngẩng đầu lên nhắm mắt chấp nhận. Bỗng nhiên có một giọt nước mắt lạnh lùng rơi trên mặt của ta, ta vô cùng kinh ngạc mở mắt, thì thấy ánh mắt của Tinh Hậu đã dịu đi. Trên hai má vẫn còn giọt nước mắt trong suốt



Ta chậm rãi đứng dậy, Tinh Hậu đau xót vuốt hai má của ta, ta đột nhiên ôm lấy thân thể mềm mại của nàng vào trong lòng. Tinh Hậu nằm trong lòng ta run lên, ta lập tức bế xốc nàng lên, đi vào trong phòng. . .



Lúc ra khỏi Phượng Dương cung thì trời đã chính ngọ, tình cảm mãnh liệt nồng đậm của Tinh Hậu vẫn quanh quẩn trong đầu của ta. Ta chợt phát hiện bản thân mình cũng không thể thoát ra khỏi sự mê luyến đối với Tinh Hậu, hiện tại ta cảm giác như đang đứng sát mép vực, chỉ là rơi xuống là vạn kiếp bất phục .



Khi Túc vương Yến Hưng Khải trở thành tướng quốc, hắn đối với ta cảm kích vạn phần, quan hệ của chúng ta vì vậy mà tiến thêm một bước .



Dựa theo kế hoạch của Trầm Trì, Tinh Hậu tạm thời không có hành động gì với Bạch Quỹ, trong khoảng thời gian này là thời gian yên lặng .



Ta cũng nhân cơ hội này tiếp cận Bạch Quỹ, hi vọng chuyển đổi thái độ của hắn .



Bệnh tình của Dao Như không có cách nào chuyển biến tốt đẹp, Đoạn Mệnh Thất Tuyệt Châm làm cho nàng thống khổ ngày sau nhiều hơn ngày trước. Tôn Tam Phân sử dụng tất cả phương pháp có thể làm cho nàng giảm bớt đau đớn, nhưng mà hiệu quả không lớn .



Điền Ngọc Lân dường như biến mất khỏi nhân gian, không có bất kỳ tin tức gì, sau nhiều ngày tìm kiếm qua đi, trong lòng ta dần dần mất đi sự hi vọng .



Đây là lần đầu tiên kể từ khi ta từ Tế Châu về tới gặp Trần Tử Tô, khi tới phủ của hắn, thì lúc này hắn đang đỡ phu nhân của hắn tập đi. Tôn Tam Phân quả nhiên là diệu thủ hồi xuân, nhìn tình hình của Trần phu nhân thì việc khôi phục chỉ là trong thời gian sớm muộn mà thôi .



Trần Tử Tô thấy ta đến thì cuống quít mời ta ngồi vào bàn, ta bảo Đường Muội đến bên ngoài mua rượu và thức ăn, trưa nay sẽ ở đây ăn cơm với hắn .



Trần Tử Tô nhìn sắc mặt của ta thì biết ta có tâm sự, mỉm cười nói :



"Bình vương từ Tế Châu du ngoạn trở về, tựa hồ tâm tình so với trước đây còn nặng nề hơn nhiều!"



Ta cười khổ nói :



"Trở về đã mấy ngày nay, những chuyện cũ lại ập về, làm cho ta không thở nổi, hôm nay mới có thời gian tiếp chuyện tiên sinh. "



Trần Tử Tô qua Tôn Tam Phân đã biết ta trở về từ lâu rồi, nên hắn cười nói :



"Vốn có ta có ý nghĩ muốn tới phủ để tiếp kiến điện hạ, nhưng nghĩ là Bình vương đang bận, không ngờ hôm nay người đã tới trước rồi. "



Ta thở dài nói :



"Dận Không hôm nay đến đây, là muốn thỉnh giáo tiên sinh một việc. "



Trần Tử Tô nói :



"Bình vương có chuyện cứ việc nói thẳng. "



Lúc này ta mới đem những chuyện xảy ra mấy ngày hôm nay nói lại cho hắn một lượt, Trần Tử Tô một bên lắng nghe một bên gật đầu. Khi ta nói đến việc Trầm Trì để Túc vương làm Tướng quốc, thì hắn hơi nhíu mày nói :



"Điện hạ có nghĩ tới vì sao Trầm Trì chọn người này hay không?"



Ta cười nói :



"Điểm ấy ta đã sớm nghĩ, thế nhưng theo hiểu biết của ta, Trầm Trì và Yến Hưng Khải cũng không có sự gặp gỡ nào. "



Trần Tử Tô gật đầu nói :



"Nói như vậy, thì Trầm Trì chỉ đơn giản là dùng Yến Hưng Khải để di dời sự chú ý của Bạch Quỹ thôi sao!"



Hắn dường như vẫn chưa tin hoàn toàn .



Ta tiếp tục nói :



"Tên Trầm Trì này ta không có cách nào nắm bắt được, hắn vẫn che giấu mục đích thực sự tới Tần đô, còn đề nghị Tinh Hậu điều mấy quan viên từ bên ngoài về. "



Trần Tử Tô nói :



"Những quan viên này điện hạ có từng điều tra qua hay không?"



"Chắc là không có vấn đề gì, bởi vì họ cũng không quen biết Trầm Trì. "



Trần Tử Tô nói :



"Ta vẫn cảm thấy Trầm Trì không chỉ muốn mê hoặc Bạch Quỹ, thế nhưng trong lúc nhất thời lại không có cách nào đoán ra ý đồ chân chính của hắn. "