Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 400 : Đả huyệt (4)
Ngày đăng: 03:21 20/04/20
Ta ha hả cười nói :
"Nếu là ta không có đoán sai, Lãnh giáo chủ ít nhất bây giờ còn chưa muốn giết ta!"
Lãnh Cô Huyên bị ta nói trúng suy nghĩ, hừ một tiếng, ánh mắt nhìn về phía A Y Cổ Lệ, nội tâm ta không khỏi hoảng hốt, lão yêu bà này đối với ta còn có chút kiên kỵ, thế nhưng A Y Cổ Lệ trong lòng ả không có chút quan trọng nào, nếu ả ta nhìn A Y Cổ Lệ có chút không vừa mắt, ra tay trừng trị ta lại chằng làm gì được .
Ta vội vàng đem trọng tâm câu chuyện chuyẻn sang chỗ khác :
"Lãnh giáo chủ tìm ta có việc gì không?"
Ta mặc dù nói vậy nhưng trong lòng ta từ lâu đã biết lần này ả đến đây là có quan hệ với Khinh Nhan .
Lãnh Cô Huyên nói :
"Ngươi đi theo ta. "
Ta vỗ nhẹ vào bàn tay của A Y Cổ Lệ, bảo nàng yên tâm chờ ta. Lúc này ta mới đi theo Lãnh Cô Huyên tới chỗ bờ sông
Lãnh Cô Huyên nói :
"Khinh Nhan có phải là đang ở chỗ của ngươi không?"
Ta gật đầu nói :
"Không sai!"
Ta mắng thầm trong lòng :
"Định mê hoặc ta ư, nhất cử nhất động của Khinh Nhan ngươi đều khống chế trong tay rồi. "
Lãnh Cô Huyên thở dài một hơi nói :
"Nàng hiện tại ra sao?"
Ta cũng học theo nàng thở dài một hơi :
"Chỉ sợ là dữ nhiều lành ít. "
Ta yên lặng chú ý sự biến hóa của Lãnh Cô Huyên, lại phát hiện nàng căn bản không hề toát ra một chút ưu thương nào .
Trong lòng ta càng ngày càng bối rối nếu như nói Khinh Nhan là con gái của Lãnh Cô Huyên, thế thì nghe đến việc con gái đang gặp nguy hiểm tại sao ả lại không có một chút cảm xúc nào cả? Chẳng lẽ Khinh Nhan căn bản không phải là con gái của nàng? Hoặc là nội thương của Khinh Nhan là do các nàng liên thủ sắp đặt? Ta thà tin rằng là cái thứ nhất .
Lãnh Cô Huyên nói :
"Ta lúc trước chỉ muốn giúp nàng, không nghĩ tới là trong cơ thể của nàng có một loại lực lượng không biết tên. Ta làm việc lỗ mãng, vì vậy đã làm cho nàng tẩu hỏa nhập ma. "
"Lãnh giáo chủ quả nhiên thông minh, Dận Không không thể nào gạt được ngài. "
Lãnh Cô Huyên nói :
"Chớ ở trước mặt ta nói ngọt. "
Ta cười nói :
"Lãnh giáo chủ có phải là đã đáp ứng rồi không?"
Lãnh Cô Huyên nói :
"Chuyện này ta cần phải về suy nghĩ cho cẩn thận. "
Ta có chút kỳ quái đạo :
"Chuyện này đối với ta và ngài đều có lợi, Lãnh giáo chủ còn lo lắng điều gì?"
Lãnh Cô Huyên nói :
"Trong đầu của ngươi chứa toàn là mưu ma quỷ kế, ta làm sao biết được ngươi có đào sẵn hố cho ta nhảy vào hay không?"
Ta thầm mắng trong lòng :
"Lão yêu bà, lúc không cần động não thì ngươi lại sử dụng đầu óc. "
Lãnh Cô Huyên chậm rãi đi về phía A Y Cổ Lệ, cười lạnh, nói :
"Thảo nào Long Dận Không luyến tiếc không muốn đem ngươi tặng đi, một nữ tử xinh đẹp như thế này, đổi lại bất cứ người nào khác cũng luyến tiếc không chịu vứt bỏ mà thôi. "
A Y Cổ Lệ nghe thấy vậy liền ngẩn ra, trong mắt tràn đầy mê mang nhìn Lãnh Cô Huyên nói :
"Ngươi. .. ngươi rốt cục là đang nói cái gì?"
Lãnh Cô Huyên cười dài một tiếng, thân thể theo gió bay đi, trong nháy mắt biến mất trong màn đêm .
Trong mắt A Y Cổ Lệ tràn ngập sợ hãi nhìn ta :
"Long đại ca. .. huynh. .. huynh rốt cục là muốn đưa muội cho tên ma quỷ nào?"
Ta thở dài một hơi, bây giờ mà còn giấu diếm A Y Cổ Lệ thì thật có chút thất đức, ta thấp giọng nói :
"Ta gọi nàng đến đây vì việc này. "