Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 405 : Gió lớn (2)

Ngày đăng: 03:21 20/04/20


Lãnh Cô Huyên yên lặng đứng trên tảng đá lớn, ánh mắt vô cùng lạnh lùng :



"Những người này vì ngươi mà đến đúng không?"



Ta cười nhạt nói :



"Bây giờ còn chưa biết, có thể bọ họ tìm đến phiền phức Lãnh giáo chủ"



Lãnh Cô Huyên hừ một tiếng nặng nề. Lúc này quân đội tiền phương của kẻ địch đã tiến vào bên trong tầm bắn .



Xa Hạo cười lạnh nói :



"Đúng là tự tìm đường chết!"



Hắn quát lớn :



"Bắn tên!"



Năm trăm tên nỗ thủ đồng thời bắn tên bắn như bay về phía kẻ địch .



Từng tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ trận doanh của quân địch. Thế nhưng lực sát thương của nỗ tiễn đối với bọn chúng kém xa so với những gì ta tưởng tượng .



Từ sau khi hút hết công lực của Khinh Nhan, thị lực của ta đột nhiên tăng mạnh, cho dù trong đêm đen ta vẫn có thể thấy rõ ràng binh lính đối phương cầm trong tay tấm chắn to lớn, mặc khôi giáp màu rám nắng .



Lãnh Cô Huyên lạnh lùng nói :



"Đằng Giáp binh, tốt nhất các ngươi nên đổi lại dùng hỏa tiễn để đối phó!"



Trong lòng ta âm thầm khâm phục thị lực của mình đúng là còn kém hơn Lãnh Cô Huyên rất nhiều. Cách xa như vậy, dĩ nhiên nàng có thể thấy rõ tính chất khôi giáp của đối phương .



Xa Hạo lập tức hạ lệnh đổi lại dùng hỏa tiễn. Thế nhưng hỏa tiễn bắn trúng tấm chắn của đối phương lại không thể nào đốt cháy, cho dù là Lãnh Cô Huyên cũng không thể đoán ra được điều này .



Ta nhíu mày, rõ ràng trên tấm chắn và khôi giáp của đối phương có đồ chống cháy, xem ra đối phương có chuẩn bị mà đến .
"Không địch lại, hay là lui lại hướng trên núi trước đi!"



Ta quyết đoán nói :



"Đi trợ giúp Lãnh Cô Huyên trước!"



Ta và Xa Hạo đồng thời phóng về phía mấy tên mặc đồ đen .



Cùng lúc đó, Lãnh Cô Huyên phát ra một tiếng cười nhạt, tường vây màu đen xung quanh nàng bỗng chia năm xẻ bảy, tám tên mặc đồ đen bay ra ngoài .



Có một người dĩ nhiên bay tới trước mặt ta. Ta nắm lấy thời cơ vung đao chém về phía cổ hắn. Trong lúc cấp bách, thân thể tên mặc đồ đen hơi lệch về phía bên phải. Một đao của ta chém vào vai của hắn, dĩ nhiên giống như chém lên một khúc gỗ, trên vai hắn không chảy ra một chút máu nào .



Một tên mặc đồ đen khác ở gần hắn nhất vội vã xông lên cứu giúp nhưng bị Xa Hạo vung đao ngăn lại .



Thân hình Lãnh Cô Huyên nhanh hư quỷ mỵ lần nữa chạy tới, nhân lúc Xa Hạo còn chưa kịp xuất đao, bàn tay cắm vào giữa lưng tên mặc đồ đen kia nhanh như tia chớp. Thân thể tên mặc đồ đen quơ quạ hét lên một tiếng thê lương rồi chậm rãi ngã trên mặt đất .



Hai tay Lãnh Cô Huyên vẫn sạch sẽ, không dính một vết máu nào. Một chiêu của nàng thành công đánh tan vòng vây của đối phương, liền không cho đối phương bất cứ một cơ hội gì .



Võ sĩ dưới tay của ta đem bảy tên mặc đồ đen còn lại vây quanh, Lãnh Cô Huyên tiếp tục ra tay, trong chốc lát liên tục hạ sát thủ, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục. Toàn bộ tám tên mặc đồ đen đều chết dưới thủ đoạn độc ác của nàng . Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.



Lúc này những võ sĩ phòng thủ đã dừng lại, bắt đầu vây quanh chúng ta chậm rãi rút lui .



Ta chỉ về phía đỉnh núi nói :



"Chúng ta lùi về nơi đó tạo thành tầng phòng tuyến thứ hai, phải đem tổn thất bên ta giảm xuống thấp nhất. "



Hai nghìn tên võ sĩ lần này đến đây đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, tuy số lượng ít hơn kẻ địch nhưng đội ngũ không biểu hiện ra bất cứ sự hoảng loạn nào .



Đi dọc theo dòng suối nhỏ, ngoại trừ năm trăm tên binh sĩ phụ trách bảo vệ A Y Cổ Lệ tiếp tục đi về phía trước còn lại hơn một ngàn người chúng ta dừng lại nghỉ lúc còn cách đỉnh núi một đoạn, chuẩn bị ngăn cản sự truy kích của đối phương .



Từ vị trí của chúng ta, có thể thấy rõ ràng hướng đi của địch nhân. Tốc độ tiến lên của bọn họ cũng không nhanh, dường như đang chờ đợi cái gì .