Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 435 : Cung biến (4)

Ngày đăng: 03:21 20/04/20


Phượng Mị thướt tha uyển chuyển đi vào phòng, đôi mắt đẹp nhìn vào khuôn mặt ta, sau đó rơi lên người Xa Hạo, dịu dàng nói :



"Xem ra lòng đề phòng của Thái tử rất nặng!"



Ta cười nhạt, phất phất tay, Xa Hạo xoay người lui ra ngoài. Những lời này của Phượng Mị nói không sai, trong Nguyệt Mãn lâu còn mai phục hai trăm tên thủ hạ của ta .



Kỳ Nhi cũng rời khỏi phòng, đem của phòng đóng lại .



Phượng Mị dùng tư thế cực kỳ duyên dáng cởi áo choàng xuống, cổ áo của nàng rất rộng, hai vai trắng như tuyết với những đường cong duyên dáng lộ ra ngoài, thực sự có thể nói là hương thơm bắn ra bốn phía. Trái tim của ta không nhịn được đập nhanh hơn rất nhiều, nàng đến đây thế này không phải là vì câu dẫn ta chứ?



Câu nói đầu tiẻn của Phượng Mị nằm ngoài dự đoán của ta :



"Cao Quang Viễn không phải là người tốt, nếu như ta đoán không sai, hắn là hắn sai người ám sát Đại Vương. "



Ta mỉm cười nói :



"Hoàng hậu, lần này ta đến đây chẳng qua là đại biểu cho Đại Khang, chuyện nội bộ của Yên quốc ta không muốn hỏi tới. "



Phượng Mị, kiều mị nhìn ta nói :



"Thái tử điện hạ, sở dĩ ta nguyện ý ngồi nói chuyện cùng ngài, chủ yếu bởi vì ta cảm thấy thái tử chính là một nhân vật phi phàm. Nếu như vẫn che che giấu giấu không có chút thẳng thắn nào, Phượng Mị nghĩ chúng ta cũng không cần thiết phải nói chuyện thêm nữa. "



Ta nở nụ cười, cảm giác của ta cho thấy, Phượng Mị nhất định không phải là một nữ nhân đơn giản .



Phượng Mị nói :



"Tất cả mọi người có thể nhìn ra, nếu như Cao Quang Viễn không dựa vào lưc lượng của ngài, tuyệt đối không dám phát động lần biến loạn trong cung đình này. Vài ngày nữa đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái có thể đến Yên đô, chỉ dựa vào binh lực của Yên đô, sợ rằng trong vòng một ngày Yên đô sẽ bị hắn công phá. "



Ta mỉm cười nói :



"Hạ Hầu Nộ Thái đánh tới Yên đô, e rằng nhanh nhất cùng phải sau sáu ngày nữa. "



Phượng Mị nói :



"Đại quân của Thái tử trong vòng sáu ngày nhất định có thể đến Yên đô, giúp đỡ chúng ta tạo nên một đường phòng tuyến. "



Ta rất ít khi gặp được nữ nhân đầu óc rõ ràng như thế, Yên vương Lý Triệu Cơ có được một hiền thê như vậy, sao lại rơi xuống loại tình trạng này?



Dường như Phượng Mị nhìn thấu nghi ngờ của ta, nhẹ giọng thở dài nói :



"Cho tới bây giờ Đại Vương cũng không nghe lời của ta. Hắn gặp phải kết cục ngày hôm nay, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên. ""



Ta nhíu mày, thấp giọng nói :



"Có lẽ Hoàng hậu nên đi tìm Cao tướng quốc nói chuyện này. "
"Hoàng hậu có hận ta không?"



Phượng Mị lắc đầu nói :



"Vì sao ta phải hận ngài? Nếu Yên quốc mất nước là chuyện nhất định sẽ xảy ra, cho dù là bị Hán hay Khang quốc tiêu diệt lại có gì khác nhau? Phượng Mị không cầu mong gì, chỉ cần con cái có thể bình an, thiên hạ bị người nào cướp được có liên quan gì đến cô nhi quả phụ chúng ta?"



Nàng nhấp một ngụm trà nói :



"Có chuyện ta cần phải nhắc nhở Thái tử, Cao Quang Viễn càng giết nhiều người, sẽ chỉ làm cựu thần của Yên quốc càng thêm căm hận các ngài. Cho dù bề ngoài nhượng bộ, nhưng bên trong cũng sẽ tùy thời phản kháng. Sau khi đại quân Khang quốc tiến vào Yên quốc, sợ rằng sẽ gặp phải rất nhiều nguy cơ. "



Ta trịnh trọng nói :



"Xin Hoàng Hậu chỉ giáo!"



Phượng Mị nói :



"Xin hỏi Thái tử điện hạ, quân đội Khang quốc tiến vào chiếm đóng có bao nhiêu?"



"Tám vạn binh lính tinh nhuệ!"



Phượng Mị lại nói :



"Thái tử điện hạ có biết nhân khẩu của Yẽn quốc là bao nhiêu?"



Ta hơi ngẩn ra .



Phượng Mị nói :



"Chỉ riêng Yên đô đã có hai mươi vạn người, cả Yên quốc có trên ba trăm vạn người. Yên quốc tuy yếu, nhưng một khi các ngài giết chóc ác độc, khơi dậy sự căm hận của dân chúng, tám vạn đối với ba trăm vạn là khái niệm gì, Thái tử hẳn là rõ ràng chứ?"



Trong lòng ta trầm trọng, gật đầu .



Phượng Mị nói :



"Phượng Mị có một đề nghị, không biết Thái tử có thể tiếp nhận hay không?"



Ta cung kính nói :



"Mời Hoàng hậu nói!"



Phượng Mị nói :



"Thái tử mang danh nhân đức, tại sao lần này không thể hiện cho dân chúng thấy sự nhân đức của ngài. Đối với dân chúng mà nói, an cư lạc nghiệp mới là chuyện bọn họ quan tâm nhất. Ba trăm năm trước Yên - Khang vốn là một, dân chúng hai nước vốn là cùng một nguồn gốc. Nếu như Thái tử có thể lấy đức thu phục người, còn có ai muốn làm phản chứ?"