Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 451 : Nhân duyên (2)

Ngày đăng: 03:22 20/04/20


Nhớ lại tỷ muội ngày xưa, trong đôi mắt đẹp của Liễu Yến Nương lại rơi xuống hai giọt nước mắt trong suốt, xem ra chốn phong trần cũng có chân tình tồn tại .



Liễu Yến Nương dùng khăn lụa lau giọt nước mắt, thấp giọng nói :



"Mẫu thân của Tiêm Tiêm đã vì Hạ Hầu Nộ Thái bỏ ra tất cả, thế nhưng Hạ Hầu Nộ Thái ngại nàng xuất thân phong trần không cho nàng một danh phận gì, cho tới khi có Tiêm Tiêm, Hạ Hầu Nộ Thái cũng chẳng có thay đổi gì. .. "



Liễu Yến Nương vô cùng oán hận nói :



"Sau khi sinh nở, tỷ tỷ của ta mắc chứng u buồn, hơn nữa Hạ Hầu Nộ Thái đối với nàng cũng không được tốt, cho nên tâm tình ngày một kém đi, cuối cùng phải hậm hực mà chết. Ta còn nhớ trước khi tỷ tỷ của ta chết, đã cầm hai tay ta, giao phó Tiêm Tiêm lại, dặn kỹ ta là cho dù có như thế nào cũng không được để nó đi theo con đường của nàng. "



Ta thấp giọng nói :



"Thế nhưng vì sao ngươi lại để cho Tiêm Tiêm ở lại Tiên Vũ Lâu?"



Liễu Yến Nương nói :



"Ta coi Tiêm Tiêm như đứa con của mình, mười chín năm nay ta chưa từng làm chuyện gì trái ý của nó. Ta đã từng mời tất cả danh nhạc sĩ, vũ cơ nổi danh ở Yên quốc tới huấn luyện cho Tiêm Tiêm, có thể nói cho dù tướng mạo, hay tuyệt nghệ Tiêm Tiêm cũng chẳng kém một tiểu thư khuê các nào. "



Ta tràn đầy đồng cảm gật đầu .



Liễu Yến Nương nói :



"Hạ Hầu Nộ Thái chỉ là một người nhu nhược, sau khi mẹ của Tiêm Tiêm chết đi, hắn len lén tới thăm Tiêm Tiêm, sau đó còn muốn mang Tiêm Tiêm đi, nhưng bị ta cự tuyệt. Ta không muốn cho Tiêm Tiêm biết phụ thân nó lại là hung thủ thực sự hại chết mẫu thân. Cho tới năm năm trước, Tiên Vũ Lâu đột nhiên gặp nạn, ta bất đắc dĩ phải xin người mang quyền cao chức trọng như Hạ Hầu Nộ Thái cầu viện. Hắn không chút nào do dự trợ giúp ta, cũng vì chuyện này, Tiêm Tiêm biết Hạ Hầu Nộ Thái mới là cha của nó. Bên ngoài nó nhu nhược, nhưng bên trong vô cùng quật cường, cũng vì chuyện này, ta thiếu mười vạn lượng bạc của Hạ Hầu Nộ Thái, Tiêm Tiêm tự động coi đây là món nợ của mình. Từ ngày đó, Tiêm Tiêm trở thành người của Tiên Vũ Lâu, cho tới khi trả hết nợ cho Hạ Hầu Nộ Thái, nó mới chịu trở lại cuộc sống trước kia. "



Trong lòng ta vô cùng cảm động vì hành động của Tiêm Tiêm .



Liễu Yến Nương nói :



"Tiêm Tiêm là một người con gái tốt, tuy rằng nó ở chốn phong trần, nhưng lại vô cùng giữ gìn bản thân, quyết không vì tiền tài mà khom lưng, hơn nữa có Hạ Hầu Nộ Thái âm thầm chiếu cố, người có chủ ý với nó ở Yên quốc không ít, nhưng người dám tới quấy rầy không có mấy ai. "



Ta thấp giọng nói :



"Đã qua nhiều năm như vậy, nàng vẫn không chịu tha thứ cho Hạ Hầu Nộ Thái sao?"



Liễu Yến Nương nói :



"Tiêm Tiêm không nói trước mặt người ngoài bao giờ, nhưng mà ta biết, trong lòng nó không hận hắn, từ khi Yên vương chết đi, thời khắc nào nó cũng quan tâm tới tin tức của Hạ Hầu Nộ Thái. "



Ta cảm thán nói :



"Cốt nhục thân tình, rất khó thay đổi. "




Ta ôm nàng vào trong lòng, cố sức hôn lên đôi môi anh đào của nàng, bàn tay ta thâm nhập vào trong áo, nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực đẹp vô hạn .



Triền miên hồi lâu chúng ta mới giật mình vì có tỳ nữ mang đồ ăn tới .



Cốc Tiêm Tiêm e ngại thè lưỡi, đứng dậy mở cửa phòng, tiếp nhận khay, hướng tỳ nữ nói :



"Không có chuyện gì, ngươi mau đi nghỉ ngơi đi. "



Nàng bưng khay tới bên cạnh ta, nhẹ giọng nói :



"Mệt mỏi một ngày một đêm, mau ăn một chút đi. "



Ta cười nói :



"Nói đúng, ăn no xong chúng ta lại tiếp tục ôn chuyện. "



Cốc Tiêm Tiêm nhìn ta khịt mũi, gắp một miếng thức ăn bỏ vào trong miệng ta, nói :



"Xem huynh còn nói bậy được nữa không. "



Ta nuốt miếng thức ăn, uống hương trà rồi mới nói :



"Được rồi, lúc nãy nghe muội có học đánh đàn, không biết ta có phúc được thưởng thức không?"



Cốc Tiêm Tiêm cười nói :



"Ở trước mặt huynh đánh đàn, ta chẳng phải là múa rìu trước mặt Lỗ Ban hay sao?"



Ta cười nói :



"Muội cứ cho rằng ta như đàn gảy tai trâu là được. ""



Cốc Tiêm Tiêm lấy cây Vĩ cầm, nhẹ giọng nói :



"Muội sẽ đánh bài "Điệp Luyến Hoa" của nhạc sĩ kia cho huynh nghe. "



Ta vui vẻ gật đầu .



Cốc Tiêm Tiêm vuốt cầm huyền, tiếng đàn du dương chậm rãi vang lên trong đêm, tài nghệ của nàng quả nhiên bất phàm, tuy thiếu vài phần cương liệt nhưng lại thêm vài phần ôn nhu, khúc Điệp Luyến Hoa này dưới bàn tay của nàng, đã được thể hiện một cách hoàn mỹ .