Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 83 : Suối nước nóng(2)

Ngày đăng: 03:16 20/04/20


Sát Cáp Thai nói :



"Hiện giờ chưa nghe được tin Đại Hán xuất binh viện trợ. "



Ta cười lạnh nói :



"Hán đế tất nhiên là muốn chờ cơ hội. "



Vân Na nói :



"Không sai, Khang, Tần hai nước thực lực đều ở trên Hán quốc, hai hổ đánh nhau, huống chi hiện tại Khang, Tần, hai nước đều không phải là lúc đang thịnh, không phải là một trận có thể ăn được đối phương, cho nên trận chiến tranh này kết quả cuối cùng có thể là rơi vào giằng co. "



Tiêu Trấn Kỳ tán thành gật đầu nói :



"Đợi cho hai nước chân chính rơi vào sự giằng co, thực lực của hai bên lúc đó đã tổn thất thật lớn, Đại Hán tọa sơn quan hổ đấu thì sẽ là người được lợi lớn nhất. "



Ta bổ sung :



"Không chỉ là đại hán, mà những quốc gia khác cũng đang chờ thời cơ, khi mà thực lực Tần Khang xuống dốc, lúc đó sẽ làm cho tình thế tám nước biến đổi rất lớn. "



Ta thở dài nói :



"Quyết định này của phụ hoàng trông thì tưởng như sáng suốt, nhưng thực sự là rất ngu ngốc, công kích Tần quốc thực là một hỗn chiêu (quyết định không sáng suốt). "



Trong lòng ta cảm thấy bi ai, tới nay phụ hoàng cũng không ý thức được sự trọng yếu của việc liên minh, Đại Khang sở dĩ xuống dốc tới bây giờ, đều là bảy nước liên minh lại chống đối .



Thực lực của Đại Khang hiện nay không đơn giản chỉ là đi chiếm đoạt thực lực nước khác .



Huống chi đối thủ mà người lựa chọn là Đại Tần, Tần quốc mấy năm nay suy yếu, thế nhưng thực lực chân chính vẫn có thể sánh vai cùng với Đại Khang .



Phụ hoàng quyết định như vậy chỉ làm cho thực lực của Đại Khang thêm tổn hao, người chân chính được lợi sẽ là Đại Hán và các quốc gia khác .



Sát Cáp Thai nói :



"Xem ra chủ nhân cần phải quay về Trung Nguyên thực hiện kế áp hậu rồi. "



Ta gật đầu nói :



"Mấy ngày nay, ngươi chú ý nhiều hơn với diễn biến của chiến sự, nếu như có tình huống gì dị thường, phái lập tức báo cáo với ta. "



"Chủ nhân yên tâm, thuộc hạ biết. "



Ánh nến chập chờn, ta lẳng lặng ngồi ở bên bàn gỗ. Ta nhìn rất lâu vào biên giới Đại Khang, phụ hoàng phát động cuộc chiến này làm cho thế cục của tám nước ngày càng trở nên phức tạp, hướng phát triển rất khó dự đoán .



Nhưng với ta mà nói đó cũng là một cơ hội ngàn năm có một, ta quyết không cho mình có sự thất bại .



Lấy thực lực của hai nước Tần Khang hiện nay, thì không có khả năng nước nào bại trận cả, kết cục có khả năng là hòa đàm .



Nếu như đúng theo dự tính của ta thì địa vị của của ta sẽ trở nên trọng yếu chưa từng có từ trước tới nay, ta phải nắm chắc thời cơ này .
Ta đưa Tiêu Trấn Kỳ tới cốc khẩu, trước khi hắn đi lại dặn dò :



"Tin tức ta về Đại Tần ngàn vạn lần không cho thể cho Yến Lâm và các nàng biết, ta lo lắng các nàng sẽ không tiếc tất cả tới Tế Châu tìm ta. "



Tiêu Trấn Kỳ gật đầu nói :



"Công tử yên tâm, ta sẽ tận lực giữ bí mật chuyện này. "



Nhìn Tiêu Trấn Kỳ ba người biến mất nơi cuối rừng, ta mới thở dài xoay người lại .



Tuệ Kiều và Vân Na hai người đang thu thập dược liệu ở cốc khẩu, ta yên lặng đi tới phía sau của hai nàng, đem cánh tay ôm cả hai nàng vào trong lòng .



Hai người đồng thời thét lên một tiếng chói tai, cầm cái xèng đào thuốc định đánh ta .



Vân Na cười nói :



"Tiêu đại ca đi rồi?"



Ta gật đầu .



Tuệ Kiều nhẹ giọng nói :



"Huynh định bao lâu nữa thì trở về Đại Tần?"



"Qua mười ngày nữa, ta đã hỏi qua Tổng quản Sát Cáp Thai, chúng ta có thể dùng bè gỗ, dọc theo Lưu Thương Hà, tiến nhập vào Nhai Tuân Giang, sau đó từ "Nguyệt La Thành" ở biên cảnh Triều Tiên thuê thuyền xuôi nam. "



Vân Na nói :



"Muội đã sớm nghe nói Trung Nguyên địa linh nhân kiệt, bảo vật đầy trời nhưng mà chưa bao giờ tới đó. "



Ta cười nói :



"Các muội sẽ nhanh chóng được ngắm phong cảnh Trung Nguyên mà thôi. "



Tuệ Kiều cảm thán nói :



"Trung Nguyên tuy nói phồn hoa, thế nhưng nhân thế lại tràn ngập tranh đấu, ngươi lừa ta gạt, không thể nào yên tĩnh như ở đây. "



Vân Na nhẹ giọng nói :



"Người sống ở trong thế tục, thì đã không thể rời khỏi tranh đấu và náo động được, hiện tại thế cục tứ phân ngũ liệt (chia bốn xẻ năm), thì đi đâu tìm được nơi yên tĩnh thực sự?"



Chiến tranh xảy ra, biên giới của hai nước Khang Tần đại bộ phận đã rơi vào trong chiến hỏa .



Tất cả đều giống như ta dự đoán trước, hai nước không thể dùng một trận để có thể ăn được đối phương, cho nên chiến cuộc bước vào thời kỳ giằng co .



Đại hán vẫn không có ý xuất binh, bọn họ đang chờ đợi một thời cơ tốt nhất .