Tam Nhật Triền Miên
Chương 28 : Lần nữa ngoài ý muốn
Ngày đăng: 23:09 21/04/20
Thế nhưng, bởi năm người kia hít phải khói đặc chưa chung hòa, để phòng ngừa Liễu Dịch Trần mới đưa bọn họ về.
Hai ngày chớp mắt đã trôi qua, tốp đại phu hợp sức lại vẫn không nghiên cứu ra được gì cả, thế nhưng may mắn là, năm người kia cũng không biểu hiện tái phát, thế nhưng vì lí do an toàn, Quan đại nhân vẫn quyết định để bọn họ ở huyện nha đủ bảy ngày.
“Này, mấy người kia không việc gì chứ.” Lâm Thiên Long ngâm mình trong nước ấm, cách một tấm bình phong hỏi.
“Chắc vậy.” Giọng nói dịu dàng của Liễu Dịch Trần vang lên từ phía bên kia.
Cầm cục xà bông bên cạnh bồn tắm, cũng không biết làm từ loại cây gì, xà bông màu vàng tỏa ra mùi hương thơm mát, không quá nồng, thế nhưng vẫn khiến Lâm Thiên Long cau mày xem thường.
Hứ, một đại nam nhân, tắm mà cũng cần mấy thứ thơm tho này à.
Lâm Thiên Long không khỏi nghĩ thế này.
Đúng thế, cục xà bông này chính là của Liễu Dịch Trần.
“Này, ngươi nói xem cái tổ chức gì đó kia, tại sao lại chế ra bột Trường Sinh.” Lâm Thiên Long vừa cọ̣ xà phòng vào người, vừa thuận miệng hỏi.
“Việc này, ta cũng không rõ nữa.” Liễu Dịch Trần không nghiêm túc suy nghĩ, tùy tiện trả lời. Cũng bởi lúc này sự chú ý của y hoàn toàn tập trung vào kẽ hở giữa các tấm bình phong liên tiếp nhau.
Lợi dụng kẽ hở nho nhỏ đó, Liễu Dịch Trần ở nửa phòng còn lại đang tập trung tinh thần thưởng thức mỹ cảnh Lâm Thiên Long tắm rửa.
“Ư…” Tiếng rên yếu ớt cắt ngang dòng suy nghĩ của Liễu Dịch Trần.
Nhìn chiếc cổ đã in vài vệt đỏ, Liễu Dịch Trần cười xấu xa. Đại tiệc mỹ vị bày trước mắt, cứ ăn trước cái đã, còn việc khác tính sau. Í́t nhất y cũng có thể khẳng định, Lâm Thiên Long không phải hoàn toàn bài xí́ch cùng y làm chuyện đó đó, hoặc là, nói cách khác, hắn còn rất hưởng thụ nữa kìa.
“Thiên Long, nước lạnh rồi, lên giường ngủ được không.” Liễu Dịch Trần dịu dàng thì thầm bên tai hắn.
Lâm Thiên Long mơ mơ hồ hồ, cơ thể nóng bỏng dường như không còn thuộc về mình nữa, hai trái đỏ trước ngực bị trêu đùa đến tê dại, vừa đau đớn lại vừa sung sướng, cứ như có một chú mèo đang cào trong lồng ngực mình vậy.
Hơi thở ấm nóng sau lưng như muốn bao trọn lấy mình, hô hấp nóng ran nhẹ thổi qua bên tai, mang theo hương thơm dìu dịu. Máu trong người như muốn bốc cháy. Một giọng nói dịu dàng khẽ gọi tên hắn:
“Thiên Long…”
Phần phía sau hắn nghe không rõ, dường như từ sau khi người kia gọi tên hắn, da thịt trên người bỗng trở nên vô cùng nhạy cảm, “người anh em” dưới kia thoát cái dựng thẳng lên, tốc độ quá nhanh, khiến hắn cảm thấy xấu hổ. Càng khiến hắn sợ hãi ấy là, mật huyệt phía sau theo luồng dục vọng dâng trào đang chậm rãi nhu động, “lối nhỏ” tư mật he hé mở, chờ mong một thứ gì đó tới lấp đầy.
“A…” Khó kìm nổi tiếng rên rỉ, Lâm Thiên Long đã có vẻ tỉnh táo lại. Hắn cảm thấy có một đôi tay mềm mại đang vuốt ve ngực mình, không ngừng khiêu khích hai trái đỏ.
Cắn hờ môi, hắn biết rõ bàn tay kia thuộc về ai, cũng cảm nhận rõ ràng tiếng thở gấp gáp bên tai, hắn biết, nếu cứ để mọi chuyện tiến triển thế này, chỉ e lại có lần ngoài ý muốn thứ ba.
côn th*t giữa hai chân bị dục vọng kích thích đến đau đớn, hi vọng cảm giác mềm mại kia có thể an ủi mình, Lâm Thiên Long nhắm nghiền mắt, kéo bàn tay đang ở trước ngực mình xuống giữa hai chân.