Tẩm Quân

Chương 51 : Hách liên tần thiên

Ngày đăng: 00:35 19/04/20


Hoa trong ngự hoa viên vẫn đẹp rực rỡ như ngày nào.



Khinh Tuyết tản bộ chầm chậm giữa các khóm hoa, chỉ cảm thấy cảm xúc

dâng trào, cẩm y ngọc thực, quyền lực to lớn, mỗi ngày thản nhiên ngắm

hoa, không thể nghĩ ra, nàng lại có cơ hội được hưởng thụ cuộc sống như

vậy.



Nhưng đây cũng không phải cuộc sống mà nàng muốn, cuộc sống như vậy, quá mức hư ảo, khiến nàng chẳng có nổi chút cảm giác an toàn nào, không

bằng hạnh phúc của cuộc sống rau dưa đạm bạc, áo vải quần thô.



Hơn nữa, áp lực trong lòng cũng quá nặng, khiến nàng nhiều lúc như hô hấp không thông.



Mà Hách Liên Bá Thiên, chung quy cũng chẳng phải người lương thiện nhân từ gì.



Nhớ tới nam nhân kia là nhớ tới đôi mắt sâu không thấy đáy của hắn,

khiến người khác chẳng thể nhìn ra điều gì, hắn rất khó lường, hơn nữa

hắn lại có vẻ quan tâm với quá khứ của nàng, khiến nàng không biết phải

làm thế nào cho phải.



Thở dài một tiếng nặng nề.



Chợt sau lưng nàng truyền đến một giọng nói trêu tức: “Nữ nhân thở dài không tốt đâu, sẽ chóng già .”



Khinh Tuyết nhìn theo hướng phát ra giọng nói kia, thấy một nam nhân mặc áo tím đang cười, cặp mắt hoa đào hơi nheo lại, lại giống như đang mỉm

cười, đẹp một cách tinh xảo.



Namnhân này, có sự quyến rũ hài hòa cùng sự duyên dáng bẩm sinh, nhưng không bị ẻo lả nữ tính chút nào.



Khinh Tuyết cũng không có ý định để ý tới hắn, nam nhân như vậy, đụng

phải hắn tất là không phải chuyện tốt lành, hơn nữa, nàng cũng cũng

không có ý định dính dáng với bất kì kẻ nào khác.



Thân là phi tử, chỉ đi gần nam nhân khác cũng đủ để rước lấy phiền toái vào người rồi.



Nàng liếc mắt nhìn hắn một cái, rồi sau đó bước về phía ngược lại.
Khinh Tuyết cười, đã dự đoán được hắn sẽ hỏi thế, vì thế cười yếu ớt:

“Thiên tử phi long vu thiên, mặc tử sam bàn long, trừ bỏ Vương gia, còn

ai vào đây được nữa? Nhưng Khinh Tuyết không biết ngài là vị Vương gia

nào.”



Nam tử nghe thế liền ngẩng cao đầu, kiêu ngạo nói: “Ta chính là đương

kim Bát Vương gia Hách Liên Tần Thiên, nghe nói nương nương tuyệt sắc

chi tư, cố ý đến xem.”



Khinh Tuyết cười: “Thì ra là Bát Vương gia a! Khinh Tuyết có lễ .”



“Ngươi không sợ hãi ngạc nhiên sao?” Hách Liên Tần Thiên hỏi.



Khinh Tuyết sửng sốt, cực kỳ khó hiểu: “Chẳng lẽ ta phải kinh ngạc sao?” Chẳng lẽ thân phận Bát Vương gia có điều gì đặc biệt ư?



“Ngươi chưa từng nghe nói về bổn vương?” Hách Liên Tần Thiên lại hỏi một câu.



“Không biết, Vương gia có giai thoại truyền kỳ gì sao?” Khinh Tuyết lắc

lắc đầu, đối với chuyện của Nhật Liệt Quốc, nàng biết rất ít, quả thật

là không biết Bát Vương gia này có giai thoại truyền kỳ gì. Bất quá nhìn diện mạo hắn thế này, hẳn là có liên quan tới ngoại hình hại nước hại

dân kia.



Gương mặt đào hoa này, chỉ sợ là đã lăng nhăng không ít.



“Ha ha… Không… Không có gì!” Hách Liên Tần Thiên cười nói. Nàng không

biết, hắn đương nhiên cũng không chủ động nói ra, uhm, không biết cũng

tốt, ít nhất sẽ không khiến nàng bị dọa đến bỏ chạy.



“Không có chuyện gì thì ta đi trước .” Bất luận như thế nào, Khinh Tuyết cũng không có ý định dính dáng tới nam nhân này nhiều, đối với nàng mà

nói, nam nhân này rất nguy hiểm.



“Tuyết Phi nương nương xin cứ tự nhiên.” Hách Liên Tần Thiên đáp.



Khinh Tuyết cười, rồi sau đó xoay người rời đi.