[Tầm Tâm Hệ Liệt] - Bộ 5 - Ái Thần Thiên Thác Tuyến

Chương 4 :

Ngày đăng: 19:47 18/04/20


“Này, không phải muốn ta giới thiệu lớp trưởng cho ngươi sao?”



Lâm Thành Đạt vỗ vỗ vai Giang Viễn Lưu, sáng hôm nay Giang Viễn Lưu không hiểu sao cứ ngơ ngơ ngác ngác, đôi mắt còn sưng lên, có lẽ ngày hôm qua ăn không no ngủ không đủ̉, cậu hiện giờ không giống một Giang Viễn Lưu luôn luôn lạc quan chút nào.



“Đúng a, phải giới thiệu, ta thiếu chút nữa đã quên mất.”



Giang Viễn Lưu nghiêng ngả đứng dậy, ngày hôm qua cậu rất kỳ quái, cả đêm không thể ngủ được, mũi dường như còn ngửi được mùi hương mạnh mẽ trên người kẻ kia, cậu biết đó không phải là mùi nước hoa như chị gái nói, mà là mùi hương bẩm sinh trên thân thể người kia, vừa mạnh mẽ lại vừa đặc biệt.



“Ngươi là lạ, Tiểu Lưu, không có chuyện gì phải không?”



“Không có chuyện gì cả…”



Cậu khẽ phất tay, mới vừa đảm bảo không có chuyện gì xảy ra với cậu, đã nhìn thấy cô bạn nữ sinh có mái tóc dài được buộc lại bằng cái nơ bướm màu hồng phấn đứng sẵn ở nơi Lâm Thành Đạt hẹn trước, rõ ràng vài ngày trước Giang Viễn Lưu còn cảm thấy cô bạn này thật đáng yêu, thật khá, nhưng hôm nay trong mắt cậu, bộ dáng của tất cả nam sinh, nữ sinh lại không hề khác nhau nhiều lắm, đều có một đôi mắt, một cái mũi.



Sách, đều bởi vì hôm qua nhìn thấy tên con trai mạnh mẽ siêu anh tuấn kia, nên mới có thể khiến cậu bắt đầu cảm thấy những người khác đều thực bình thường.



“Tiểu Linh, đây là bạn tốt của ta, Tiểu Lưu, hắn rất muốn làm bạn với ngươi.”



Mặc kệ như thế nào, vẫn phải nhanh chóng quên đi chuyện xảy ra ngày hôm qua, cố gắng quen bạn gái mới là chuyện chính, Giang Viễn Lưu cố gắng tươi cười, Tiểu Linh lại cúi đầu xuống, ngượng ngùng nói: “Thực xin lỗi.”



“Cái gì?”



Giang Viễn Lưu lại cảm thấy tuyệt vọng, cảm giác này từ nhỏ đến lớn cậu đã từng trải qua vô số lần, dù sao miễn là cậu tỏ tình với con gái, kết cục nhất định đều là như thế này, cậu có thể cảm thấy Lâm Thành Đạt đang ở một bên cười trộm, cậu lén đá Lâm Thành Đạt một cước, cười nhạo cậu đã hơn mười năm, vẫn không thấy chán sao?



“Thực xin lỗi, bạn học Tiểu Lưu, ta thích một học trưởng năm ba rất tuấn tú …”



Xong đời, quả nhiên là như vậy, Lâm Thành Đạt đã muốn che miệng cười rộ lên, Giang Viễn Lưu tức giận đến không còn sức, lười biếng không thèm tức giận, cậu trở về lớp, sau đó ngồi lại vị trí của mình.



Bộ dáng thất hồn lạc phách của Giang Viễn Lưu khiến cho Lâm Thành Đạt từ trước đến nay vốn là một người bạn không hề tốt bụng, cũng nhịn không được thông cảm vỗ vỗ vai cậu. “Đừng như vậy, Tiểu Lưu, dù sao cũng xem là một kinh nghiệm sống, ngươi nên sớm từ bỏ đi! Hơn nữa việc này cũng có thể là gợi ý cho ngươi, nếu như không có nữ sinh yêu ngươi, ta thấy ngươi nên nhanh chóng tìm một tên con trai tốt, nghe nói có một học trưởng trong trường chúng ta không thường đi học, nhà hắn siêu giàu có a. “



“Làm ơn, không cần nói tiếp nữa được không?”



“Tiểu Lưu a, không cần buồn bã như vậy, bằng không tối nay ta dẫn ngươi đi đến câu lạc bộ dành riêng cho hội viên chơi.”



“Câu lạc bộ dành riêng cho hội viên? Đó là cái gì a?”



Từ trước đến giờ Lâm Thành Đạt đều nói thật, nhưng Giang Viễn Lưu không ngờ Lâm Thành Đạt thế nhưng lại tiêu tiền để đến câu lạc bộ chơi, cậu ta không phải là siêu keo kiệt sao?



Lâm Thành Đạt nhìn ra suy nghĩ của Giang Viễn Lưu, cậu ta nở nụ cười. “Ngu ngốc, tất nhiên không phải là tiêu tiền của ta, là Tiểu Phì Phì trong lớp, hắn nói cái gì mà cha hắn rất có tiền, hắn hoàn toàn nói thật, ta liền thách hắn dẫn ta cùng vài người bạn đi đến chỗ đặc biệt nào đó chơi, thêm một người là ngươi cũng không sao, hơn nữa nghe nói nơi đó có nhiều cô bé xinh đẹp, Tiểu Phì Phì nói muốn mời toàn bộ chúng ta.”



“Thật sự có nhiều cô bé xinh đẹp sao?”



“Nghe nói là có rất nhiều! Bởi vì ở đó thường có mỹ nam xuất hiện, cho nên cũng có rất nhiều cô bé xinh đẹp đến chơi nga!”



Giang Viễn Lưu siết chặt nắm tay, tự nói mình phải cố lên, cách mạng mười một lần mới đạt được thành công, Giang Viễn Lưu cậu thời trung học mới lần đầu tiên bị cự tuyệt, nghĩa là cậu còn nhiều cơ hội, tuy rằng tính từ hồi tiểu học, số lần cậu bị cự tuyệt đã vượt hơn mười lần, nhưng hiện tại cậu đang học trung học, mới bị cự tuyệt một lần, hẳn là vẫn còn một tương lai tốt chờ cậu phía trước.



“Hảo, ta đi.”



“Vậy sau khi tan học, tập hợp tại cửa lớp.” Thấy Giang Viễn Lưu cuối cùng không còn ủ rũ nữa, Lâm Thành Đạt liền hẹn thời gian.



Cá đám bọn họ gồm khoảng bảy người, trước tiên chậm rãi đến McDonald’s ăn phần Hambuger thật lớn, sau khi no bụng mới đi tới câu lạc bộ lúc bảy giờ, nguyên nhân phải ở bên ngoài ăn trước là vì Tiểu Phì Phì nói thức ăn trong câu lạc bộ không ngon, nhưng là Lâm Thành Đạt trộm nói với Giang Viễn Lưu rằng thật ra là vì thức ăn trong câu lạc bộ quá đắt tiền, Tiểu Phì Phì mời không nổi.



Vừa đến cửa câu lạc bộ còn phải kiểm tra, Tiểu Phì Phì đưa thẻ hội viên ra, cả nhóm người rốt cuộc có thể tiến vào, sau khi bảy người tiến vào đều đồng thanh trầm trồ kinh ngạc.


“Cái gì?” Giang Viễn Lưu có điểm mê man, nghe không hiểu Bạch Vũ Tuyệt đang nói cái gì.



“Ta cương đến mức không chịu nổi, ngươi giúp ta liếm đi.”



“Liếm?”



Giang Viễn Lưu mơ màng chớp chớp mắt, nhìn tên con trai vừa anh tuấn lại đẹp trai trước mắt mình, cậu chưa từng nhìn thấy người nào lại đẹp như vậy, đôi môi vô cùng gợi cảm kia phun ra một chữ, cậu liền lập lại theo một lần.



Sau đó Bạch Vũ Tuyệt đột nhiên áp chế cổ và vai cậu, làm cậu phải cúi người xuống, cậu rốt cuộc hiểu được tên con trai này muốn cậu làm cái gì.



Bạch Vũ Tuyệt cởi quần áo, sau đó quái vật lớn của hắn nhảy ra quần lót, rất lớn lại khủng bố, trước kia mặc dù có thấy qua, nhưng là không nhìn thấy gần thế này như hiện tại, hơn nữa hắn áp chế Giang Viễn Lưu như vậy, hiển nhiên là muốn Giang Viễn Lưu giúp hắn X giao.



Cảm giác say mê, mơ màng vừa rồi, tất cả đều trở thành hư không, cậu là xử nam a, dựa vào cái gì sẽ vừa hôn vừa liếm chỗ đó của con trai, hơn nữa tên con trai này căn bản là siêu cấp đại sắc ma, bản thân vừa rồi đến tột cùng là say mê cái gì, thiếu chút nữa đã bị tên này ăn đậu hủ.



Giang Viễn Lưu dùng sức đẩy Bạch Vũ Tuyệt ra, ghê tởm, tên con trai này quả thực là vô cùng ghê tởm, lại dám bảo cậu làm loại chuyện này, cậu đỏ mặt, tức giận đến mức gần như nổ tung. “Ngươi là tên hỗn đản, ta sẽ không giúp ngươi làm loại chuyện này.”



Bạch Vũ Tuyệt lần đầu tiên gặp phải người có lá gan cự tuyệt hắn, hắn hung hăng giơ tay, nâng lên khuôn mặt trắng trẻo của Giang Viễn Lưu, giận dữ hung hăng trừng mắt nhìn cậu.



Hắn nguyên bản nên tức giận, nhưng là ánh mắt phản kháng của Giang Viễn Lưu có chút giống một con vật nhỏ, siêu cấp đáng yêu, làm cho hắn có chút mềm lòng, không, không, hắn đang suy nghĩ cái gì, tiểu quỷ chết tiệt, thật vất vả hắn mới muốn thượng, cậu chẳng những không cảm tạ ân huệ của hắn, lại dám hô to gọi nhỏ với hắn, còn dám mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn hắn.



Bạch Vũ Tuyệt kéo quần. Đứng lên, vẻ mặt ngạo nghễ nói ra những lời Giang Viễn Lưu không dám tin, mức độ hạ lưu của người này rốt cuộc có giới hạn hay không a?



“Hừ, người muốn giúp cậu chủ ta làm, có rất nhiều người tốt hơn ngươi.”



“Vậy ngươi đi tìm người khác làm đi!”



Không muốn chấp nhặt cùng Bạch Vũ Tuyệt, tức giận sẽ tổn hại thân thể chính mình, Giang Viễn Lưu vẫn là không kềm được, cậu chỉnh sửa lại quần áo, thiếu chút nữa ngay tại căn phòng bí mật âm u, cùng tên con trai xấu xa này phát sinh quan hệ, may mắn đã không phát sinh.



Giang Viễn Lưu thật cẩn thận kéo quần của mình, khoái cảm vừa rồi vẫn còn tồn tại trong thân thể, tiểu đệ đệ vẫn sưng lên, cậu nhẹ nhàng khéo léo kéo dây kéo quần, để tránh đụng đến.



Cậu không có cố ý nhìn, nhưng là bởi vì vừa ngẩng đầu lên, tầm mắt liền vừa vặn đảo qua quần lót Bạch Vũ Tuyệt, quần của hắn còn sưng lợi hại hơn cậu, giống như một cái lều nhỏ.



Cậu không hề cố ý cười, nhưng tình hình trước mắt quả thực rất buồn cười, rõ ràng là một người cao lớn đẹp trai như thế, quần lại trướng lớn, tình cảnh này thực khôi hài.



Bạch Vũ Tuyệt ngắm nhìn cậu, thật đáng chết, như thế nào càng nhìn lại càng đáng yêu, đáng yêu đến mức dường như bối cảnh sau lưng cậu tràn ngập những bông hoa nhỏ xinh, lúc cậu vừa cười rộ lên, lộ ra răng nanh, đáng yêu đến mức không ai so sánh được.



“Mau cút ra ngoài cho ta!” Mồ hôi chảy trên trán Bạch Vũ Tuyệt, đáng chết, thật đáng chết, cái kia của hắn càng sưng nghiêm trọng hơn vừa rồi, sớm biết vậy đừng nhìn loạn tiểu quỷ chết tiệt này.



Hắn tức giận mắng ồn ào, khiến Giang Viễn Lưu không cười nữa, cậu trừng mắt nhìn Bạch Vũ Tuyệt, mắng: “Tính tình ngươi xấu như vậy, một ngày nào đó chắc chắn sẽ bị sung huyết lên não mà chết.”



“Mau cút cho ta!” Bạch Vũ Tuyệt rống to như sấm, tên nhóc chết tiệt này tiếp tục ở đây, cái kia của hắn đã sưng đến phát đau.



Giang Viễn Lưu lập tức liền theo đường cũ chạy đi. Gương mặt Bạch Vũ Tuyệt chảy đầy mồ hôi nóng, nơi đó của chính mình nóng đến mức dường như sắp nổ tung, hắn kéo quần xuống, hai tay bắt đầu di chuyển, phải đợi phụ nữ tiến vào thì không kịp, hắn không chịu được nữa.



Vừa chạm đến, vừa nhớ lại nụ cười ngọt ngào cùng má lúm đồng tiền đáng yêu trên mặt tiểu quỷ chết tiệt kia vừa nãy, nga nga —— hạ thân hắn sưng cứng đến mức sắp chịu không nổi.



“Ngô a, thật là thích …”



Phát tiết xong, tuy rằng thích, nhưng nguyên nhân là bởi vì hắn nghĩ đến nụ cười đáng yêu của tiểu quỷ chết tiệt kia, hắn thế nhưng lại ảo tưởng với con trai mà DIY [do-it-yourself= tự làm:”>], quả thực là tận thế.



Bạch Vũ Tuyệt một cước đá ghế dựa bên cạnh ngả lăn ra đất, hắn chưa bao giờ từng vô dụng đến mức phải DIY, hắn phát triển rất sớm, năm lớp sáu đã giống như học sinh trung học, con gái đã sớm bu đầy, chưa bao giờ từng gặp chuyển phiền não như vậy, hiện tại lại bị một tên thối tiểu quỷ không ngực không mông khiến cho người ngã ngựa đổ.



“Đáng giận, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Bạch Vũ Tuyệt nhìn vách tường rống giận, hắn nhất định là mê muội, tuyệt đối là vậy.