Tam Thiên Giới
Chương 3 : Hệ thống ?
Ngày đăng: 01:13 27/06/20
- Chào ngày mới !
- Chào mặt trời !
- Chào chim sẻ !
" Hôm nay mình dậy sớm vl, cảm thấy yêu đời vãi." Tùng vươn vai đứng ngáp trước cửa ban công phòng mình, trong người cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Ít ai mà ngờ thằng này ngày hôm qua là bị bầm dập một phen.
- Kì lạ ! Một cục u cũng chẳng có._Hắn đưa tay sờ lên trán.
Hừm.......... Thôi kệ, đi đánh răng cái đã.
- Ọc~ ọc~....... Toẹt !
Ù uôi ! Oxy! Đẹp trai không tì vết, thằng năm thần nào đang đứng trong gương kia? Da trắng, cằm cằm thon, bờ môi đỏ hồng mỏng manh, mũi cao, mắt phượng mày ngài ( sorry không giỏi tả người) phải nói là kiệt tác của sự hoàn mỹ. Cảm ơn giời đã bán cho con một khuôn mặt đập trai kèm hàng khuyến mãi body sáu múi này.
| Cảm ơn vị tiên nhân kia kìa. Đó là người cứu ngươi đó |
- Ô hệ thống, iu ngưi chết đi được mặc dù ngươi chưa làm được cái m* gì cho ta cả.
| Xẹt.. xẹt....! Có vẻ chủ nhân muốn làm ấm người nhỉ |
- Á á á á á á! Đùa chút thôi mà! Thế....mi có gì nào ?
| Hệ thống có cửa hàng tất tần tật và khó thông tin khổng lồ cí quần què gì cũng biết |
- Cho ta xem cửa hàng đi !
Một bảng xanh như giao diện game cỡ 49 inch xuất hiện trước mặt Tùng. Có vẻ chỉ mình hắn thấy đc.....
- Vãi shit !!!!!
+Combo kiến thức 12 lớp: 12000 💓
+Combo kiến thức đại học: 40000 💓
+Bố thận tráng dương-tăng cường sinh lực phái mạnh: 50000 💓/1 viên
| Đó là hảo cảm, yêu thích, tương đương với điểm luôn |
- Thế...ta có bao nhiêu điểm ?
| 300 |
- Hể...!
| Hể cái chi mà hể ? Mi hồi trược xí trai như rứa ai mà thèm mê ai mà thèm khoái? 100 điểm này là của dì mi rứa |
- Thôi con lạy mẹ nói giọng Bắc đi. Nói cái gì mà Bắc chả ra Bắc Trung chả ra Trung.
- Thế còn 200 điểm kia của ai ?
| Tự đi mà tìm |
- Ơ ! Dỗi rồi à ?
| Mới có tí điểm đã kêu nhiều, đây mới là hàng sơ cấp thôi mi ngó xem hàng thượng cấp đi, ở đấy mà kêu ca |
- Để xem.... vãi !
- Phụt ! Đắt vãi, mấy tỷ điểm ? Khéo đến đời con cháu còn chưa kiếm ra ý.
| Ngu vừa thôi thế cái body rụng trứng, gương mặt rụng luôn cả buồng kia để làm cảnh à ? Đăng lên mạng xã hội tha hồ mà kiếm điểm |
- Really ? Không cần nhìn trực tiếp vẫn kiếm được điểm à ?
| Ờ ! |
- Thế theo ngươi ta nên đăng lên đâu đây ? Facebook, Instagram hay là cái gì ?
| Đồ hai lúa không bắt kịp thời đại, bây giờ người ta phải đến lên OMON ý |
- OMON là cái gì ?
| Mạng xã hội lớn nhất thế giới 6/7 tỷ người sử dụng |
- Ồ ! giờ mới biết.
| Não heo |
- Thế ta nên chụp kiểu gì giờ nhỉ ?
| Ngươi vào tắm đi |
- Làm gì ?
| Ta bảo cứ làm đi |
10 phút sau.
- Xong rồi !
| Khoan lau người, để điện thoại lên bàn rồi tạo dáng gì ngầu ngầu tí, tóc tai rũ rượi nha | - Tách!
- Sao điện thoại tự chụp rồi ? Ù uôi, đẹp trai vl.
| Ta làm đấy |
- Ui yêu người chết mất hệ thống !
| Thôi đi ông tướng đăng lên rồi phắn lẹ ta đi ngủ |
- Ê ! ta còn điều muốn hỏi.
- Hệ thống !
- Hệ thống ơi !
- Vừng ơi mở ra !
- Hệ thống xinh đẹp ơi !
| Gì ? |
- Làm sao để mở bảng trạng thái ?
| Thì cứ hô " trạng thái " là xong |
- Ô ! cảm ơn.
| Ta đi ngủ |
- Trạng thái !
Tên: Lâm Đại Tùng
Tuổi : 19
Sức mạnh : 125
Tu vi : Phàm nhân
Công pháp : 0
Tài năng: Đẹp trai, học giỏi
Nhan sắc : 90/100
Tình nhân : 0
Thú sủng : 9
Tim : 300
- Ủa bộ cái này là hệ thống tu tiên à ? hắn suy nghĩ.
- Tùng ơi ra ăn sáng !
- Vâng ! Hắn bước vào phòng bếp, nhìn dì Lâm của hắn đang mặc một chiếc tạp dề màu hường mà bê ra bữa sáng. Mắt chợt lóe lên một ý nghĩ...
- Ớ ! Sao không được ?
- Hệ thống ơi !
- Hệ thống ?
- Hệ thống xinh đẹp ơi !
| Cái gì ? |
- Tại sao ta nhìn vào người dì Lâm mà không hiện ra bảng trạng thái ?
| Ngươi ngu vừa thôi, cái trạng cái đấy ngươi chỉ nhìn thấy của mình thôi |
- Thế làm sao ta nhìn thấy của người khác ?
| Có một cách giúp ngươi đấy ! |
- Cách gì ?
| Con mắt của thần |
- Con mắt của thần ?
| Con mắt của thần giúp ngươi nhìn thấy được tất cả trạng thái của một người nào đó. Cả những người có cảnh giới cao hơn ngươi ! |
- Cảnh giới ? Cảnh giới là sao ?
| Như ngươi nói lúc nãy ta là hệ thống tu tiên và cả trái đất của người cũng có những người có những người tu luyện. Cảnh giới tu luyện được chưa làm linh cảnh, sĩ cấp, sư cấp, tướng cấp, vương cấp, tôn cấp, thánh cấp. Mà ở hành tinh này với tuổi thọ của con người cảnh giới cao nhất có thể đạt được chỉ có thể đến tướng cấp. Thôi khỏi dài dòng có nhận lấy con mắt của thần không ? |
- Có chứ ngay và luôn đi ...A A A A A !!!!!!!!
Hai mắt của Tùng đột nhiên nóng rực, dì Lâm ở bên cạnh giật mình lo lắng.
- Cháu có sao không Tùng ? Có cần phải đến bệnh viện khám không ?
- Không sao đâu ạ !
-Chắc chứ?
- Vâng !
Hai mắt của hắn hiện tại đã đỡ đau hơn mở mắt ra nhìn về phía gì Lâm
Tên : Lâm Thanh Nhàn
Tuổi : 29
Sức mạnh : 90
Tài năng : Nấu nướng 2*, quản lý
Nhan sắc : 90/100
Tình trạng : mệt mỏi
Hắnnhìn vào trạng thái của dì Lâm, Ra là khi nhìn vào trạng thái của người khác chỉ có vầy à ? mà khoan tình trạng mệt mỏi.....
Lý do: đêm vừa nghĩ đến Lâm Đại Tùng vừa tự xử đến 2 h sáng.
- Sặc !
- Sao vậy !
- Không ! Không có gì ạ!
- Thế thì ăn sáng rồi đi không muộn.
Trên đường đến trường hắn bị rất nhiều ánh mắt săm soi, chủ yếu là phụ nữ.
- Nhìn kìa soái ca !
- Ừ ! đẹp trai thật.
- Mày ra xin số đi.
- Thôi ngượng chết đi được.
- Cậu kia đẹp mã thật.
- Không biết có bán thân không ta, hí hí ?
Lâm Đại Tùng nhận 245 💓
Lâm Đại Tùng nhận 50 💓
Lâm Đại Tùng nhận 350 💓
............................................
" Giàu to rồi " hắn trong lòng là đang thầm vui mừng. Sở dĩ hôm nay hắn đi bộ tới trường là bởi vì bình thường hắn vẫn đi bộ tới trường. Căn bản nhà ở gần, với lại cũng muốn xem thử xem có thể kiếm được bao nhiêu điểm.
- Hệ thống ! Ngoài cách này ra còn phương án nào kiếm thêm điểm không vậy ?
| Có ! giết người và đổi tiền mặt. Nhưng mờ hệ thống không khuyến khích chủ nhân giết người đâu. Mặc dù luật pháp có thay đổi nhưng giết người vẫn đi tù đấy ! |
- Có thằng điên nào lại đi giết người không ? Tùng như muốn chửi thẳng mặt hệ thống và lôi nó ra để hiếp...a nhầm giết cho bõ tức.
" M* kiếp ! ông đây như túng đến nỗi đi giết người à ? "
- Thế đổi tiền là như thế nào ?
| 1tr VNĐ đổi được 1 điểm |
- Đùa à ? Đắt vl ! Thế có đổi ngược lại được không ?
| Có một điểm bằng 10 k VNĐ |
- Thế... hiện tại ta có bao nhiêu điểm ?
| 7103 điểm |
- Vãi ! đi lanh quanh cũng được ối điểm. Đổi vào ví cho ta 102 điểm.
[ Tinh ! Xác nhận đổi thành công ]
Hắn mở ví ra trong có tờ 2 tờ 500.000 với tờ 20.000.
" Ngon từ giờ khỏi phải lo chuyện tiền nong rồi "
| Hệ thống khuyên chủ nhân tiết kiệm điểm phòng bất trắc xảy ra |
- Ờ thôi được ! Mà hệ thống cũng bớt cứng nhắc lại đi. Mắng chửi như lúc đầu cũng được mà, nay lại thế ?
| Thằng não lợn này ! Nay ngày âm đầu tháng bà đang thích đức tránh khẩu nghiệp mà sao mày cứ thích chọc bà mày điên lên là sao chứ ?- hệ thống như muốn hét lên.
- Vậy mới là hệ thống chứ ! Không lẫn vào đâu được.
| Kệ mi ta đi ngủ ! |
Tùng cười thầm bước vào lớp.
- Hệ thống là không biết có giới tính không ? Lắm lúc xưng hô loạn cả lên.
Hắn bước lên góc trái bàn trên cùng cuối lớp với góc khuất. Hắn thích ngồi đó. Chẳng ai làm phiền hắn cả. Bàn dưới đang xôn xao vụ gì đó. Lũ con gái đang chụm đầu lại xem điện thoại, có vẻ là tin tức địa phương. Một câu nói thoáng qua tai hắn làm hắn :
- Mày có biết vì sao, Ngô Khánh Vân Á nam thần lớp mình phải tự tử chết không ?
______END CHƯƠNG 3_______
Lần này có vẻ nhanh hơn. 2 tiếng
CẦU BÌNH LUẬN !
- Chào mặt trời !
- Chào chim sẻ !
" Hôm nay mình dậy sớm vl, cảm thấy yêu đời vãi." Tùng vươn vai đứng ngáp trước cửa ban công phòng mình, trong người cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Ít ai mà ngờ thằng này ngày hôm qua là bị bầm dập một phen.
- Kì lạ ! Một cục u cũng chẳng có._Hắn đưa tay sờ lên trán.
Hừm.......... Thôi kệ, đi đánh răng cái đã.
- Ọc~ ọc~....... Toẹt !
Ù uôi ! Oxy! Đẹp trai không tì vết, thằng năm thần nào đang đứng trong gương kia? Da trắng, cằm cằm thon, bờ môi đỏ hồng mỏng manh, mũi cao, mắt phượng mày ngài ( sorry không giỏi tả người) phải nói là kiệt tác của sự hoàn mỹ. Cảm ơn giời đã bán cho con một khuôn mặt đập trai kèm hàng khuyến mãi body sáu múi này.
| Cảm ơn vị tiên nhân kia kìa. Đó là người cứu ngươi đó |
- Ô hệ thống, iu ngưi chết đi được mặc dù ngươi chưa làm được cái m* gì cho ta cả.
| Xẹt.. xẹt....! Có vẻ chủ nhân muốn làm ấm người nhỉ |
- Á á á á á á! Đùa chút thôi mà! Thế....mi có gì nào ?
| Hệ thống có cửa hàng tất tần tật và khó thông tin khổng lồ cí quần què gì cũng biết |
- Cho ta xem cửa hàng đi !
Một bảng xanh như giao diện game cỡ 49 inch xuất hiện trước mặt Tùng. Có vẻ chỉ mình hắn thấy đc.....
- Vãi shit !!!!!
+Combo kiến thức 12 lớp: 12000 💓
+Combo kiến thức đại học: 40000 💓
+Bố thận tráng dương-tăng cường sinh lực phái mạnh: 50000 💓/1 viên
- Karate đai trắn (30'): 1500 💓
- Karate đai trắng vĩnh viễn: 15000 💓
- Karate đai đen vĩnh viễn: 60000 💓
| Đó là hảo cảm, yêu thích, tương đương với điểm luôn |
- Thế...ta có bao nhiêu điểm ?
| 300 |
- Hể...!
| Hể cái chi mà hể ? Mi hồi trược xí trai như rứa ai mà thèm mê ai mà thèm khoái? 100 điểm này là của dì mi rứa |
- Thôi con lạy mẹ nói giọng Bắc đi. Nói cái gì mà Bắc chả ra Bắc Trung chả ra Trung.
- Thế còn 200 điểm kia của ai ?
| Tự đi mà tìm |
- Ơ ! Dỗi rồi à ?
| Mới có tí điểm đã kêu nhiều, đây mới là hàng sơ cấp thôi mi ngó xem hàng thượng cấp đi, ở đấy mà kêu ca |
- Để xem.... vãi !
- Khải phù pháp: 5000000 💓
- Kim cô bổng : 17000000 💓
- Hồi sinh đan : 1000000000 💓
- Phụt ! Đắt vãi, mấy tỷ điểm ? Khéo đến đời con cháu còn chưa kiếm ra ý.
| Ngu vừa thôi thế cái body rụng trứng, gương mặt rụng luôn cả buồng kia để làm cảnh à ? Đăng lên mạng xã hội tha hồ mà kiếm điểm |
- Really ? Không cần nhìn trực tiếp vẫn kiếm được điểm à ?
| Ờ ! |
- Thế theo ngươi ta nên đăng lên đâu đây ? Facebook, Instagram hay là cái gì ?
| Đồ hai lúa không bắt kịp thời đại, bây giờ người ta phải đến lên OMON ý |
- OMON là cái gì ?
| Mạng xã hội lớn nhất thế giới 6/7 tỷ người sử dụng |
- Ồ ! giờ mới biết.
| Não heo |
- Thế ta nên chụp kiểu gì giờ nhỉ ?
| Ngươi vào tắm đi |
- Làm gì ?
| Ta bảo cứ làm đi |
10 phút sau.
- Xong rồi !
| Khoan lau người, để điện thoại lên bàn rồi tạo dáng gì ngầu ngầu tí, tóc tai rũ rượi nha | - Tách!
- Sao điện thoại tự chụp rồi ? Ù uôi, đẹp trai vl.
| Ta làm đấy |
- Ui yêu người chết mất hệ thống !
| Thôi đi ông tướng đăng lên rồi phắn lẹ ta đi ngủ |
- Ê ! ta còn điều muốn hỏi.
- Hệ thống !
- Hệ thống ơi !
- Vừng ơi mở ra !
- Hệ thống xinh đẹp ơi !
| Gì ? |
- Làm sao để mở bảng trạng thái ?
| Thì cứ hô " trạng thái " là xong |
- Ô ! cảm ơn.
| Ta đi ngủ |
- Trạng thái !
Tên: Lâm Đại Tùng
Tuổi : 19
Sức mạnh : 125
Tu vi : Phàm nhân
Công pháp : 0
Tài năng: Đẹp trai, học giỏi
Nhan sắc : 90/100
Tình nhân : 0
Thú sủng : 9
Tim : 300
- Ủa bộ cái này là hệ thống tu tiên à ? hắn suy nghĩ.
- Tùng ơi ra ăn sáng !
- Vâng ! Hắn bước vào phòng bếp, nhìn dì Lâm của hắn đang mặc một chiếc tạp dề màu hường mà bê ra bữa sáng. Mắt chợt lóe lên một ý nghĩ...
- Ớ ! Sao không được ?
- Hệ thống ơi !
- Hệ thống ?
- Hệ thống xinh đẹp ơi !
| Cái gì ? |
- Tại sao ta nhìn vào người dì Lâm mà không hiện ra bảng trạng thái ?
| Ngươi ngu vừa thôi, cái trạng cái đấy ngươi chỉ nhìn thấy của mình thôi |
- Thế làm sao ta nhìn thấy của người khác ?
| Có một cách giúp ngươi đấy ! |
- Cách gì ?
| Con mắt của thần |
- Con mắt của thần ?
| Con mắt của thần giúp ngươi nhìn thấy được tất cả trạng thái của một người nào đó. Cả những người có cảnh giới cao hơn ngươi ! |
- Cảnh giới ? Cảnh giới là sao ?
| Như ngươi nói lúc nãy ta là hệ thống tu tiên và cả trái đất của người cũng có những người có những người tu luyện. Cảnh giới tu luyện được chưa làm linh cảnh, sĩ cấp, sư cấp, tướng cấp, vương cấp, tôn cấp, thánh cấp. Mà ở hành tinh này với tuổi thọ của con người cảnh giới cao nhất có thể đạt được chỉ có thể đến tướng cấp. Thôi khỏi dài dòng có nhận lấy con mắt của thần không ? |
- Có chứ ngay và luôn đi ...A A A A A !!!!!!!!
Hai mắt của Tùng đột nhiên nóng rực, dì Lâm ở bên cạnh giật mình lo lắng.
- Cháu có sao không Tùng ? Có cần phải đến bệnh viện khám không ?
- Không sao đâu ạ !
-Chắc chứ?
- Vâng !
Hai mắt của hắn hiện tại đã đỡ đau hơn mở mắt ra nhìn về phía gì Lâm
Tên : Lâm Thanh Nhàn
Tuổi : 29
Sức mạnh : 90
Tài năng : Nấu nướng 2*, quản lý
Nhan sắc : 90/100
Tình trạng : mệt mỏi
Hắnnhìn vào trạng thái của dì Lâm, Ra là khi nhìn vào trạng thái của người khác chỉ có vầy à ? mà khoan tình trạng mệt mỏi.....
Lý do: đêm vừa nghĩ đến Lâm Đại Tùng vừa tự xử đến 2 h sáng.
- Sặc !
- Sao vậy !
- Không ! Không có gì ạ!
- Thế thì ăn sáng rồi đi không muộn.
Trên đường đến trường hắn bị rất nhiều ánh mắt săm soi, chủ yếu là phụ nữ.
- Nhìn kìa soái ca !
- Ừ ! đẹp trai thật.
- Mày ra xin số đi.
- Thôi ngượng chết đi được.
- Cậu kia đẹp mã thật.
- Không biết có bán thân không ta, hí hí ?
Lâm Đại Tùng nhận 245 💓
Lâm Đại Tùng nhận 50 💓
Lâm Đại Tùng nhận 350 💓
............................................
" Giàu to rồi " hắn trong lòng là đang thầm vui mừng. Sở dĩ hôm nay hắn đi bộ tới trường là bởi vì bình thường hắn vẫn đi bộ tới trường. Căn bản nhà ở gần, với lại cũng muốn xem thử xem có thể kiếm được bao nhiêu điểm.
- Hệ thống ! Ngoài cách này ra còn phương án nào kiếm thêm điểm không vậy ?
| Có ! giết người và đổi tiền mặt. Nhưng mờ hệ thống không khuyến khích chủ nhân giết người đâu. Mặc dù luật pháp có thay đổi nhưng giết người vẫn đi tù đấy ! |
- Có thằng điên nào lại đi giết người không ? Tùng như muốn chửi thẳng mặt hệ thống và lôi nó ra để hiếp...a nhầm giết cho bõ tức.
" M* kiếp ! ông đây như túng đến nỗi đi giết người à ? "
- Thế đổi tiền là như thế nào ?
| 1tr VNĐ đổi được 1 điểm |
- Đùa à ? Đắt vl ! Thế có đổi ngược lại được không ?
| Có một điểm bằng 10 k VNĐ |
- Thế... hiện tại ta có bao nhiêu điểm ?
| 7103 điểm |
- Vãi ! đi lanh quanh cũng được ối điểm. Đổi vào ví cho ta 102 điểm.
[ Tinh ! Xác nhận đổi thành công ]
Hắn mở ví ra trong có tờ 2 tờ 500.000 với tờ 20.000.
" Ngon từ giờ khỏi phải lo chuyện tiền nong rồi "
| Hệ thống khuyên chủ nhân tiết kiệm điểm phòng bất trắc xảy ra |
- Ờ thôi được ! Mà hệ thống cũng bớt cứng nhắc lại đi. Mắng chửi như lúc đầu cũng được mà, nay lại thế ?
| Thằng não lợn này ! Nay ngày âm đầu tháng bà đang thích đức tránh khẩu nghiệp mà sao mày cứ thích chọc bà mày điên lên là sao chứ ?- hệ thống như muốn hét lên.
- Vậy mới là hệ thống chứ ! Không lẫn vào đâu được.
| Kệ mi ta đi ngủ ! |
Tùng cười thầm bước vào lớp.
- Hệ thống là không biết có giới tính không ? Lắm lúc xưng hô loạn cả lên.
Hắn bước lên góc trái bàn trên cùng cuối lớp với góc khuất. Hắn thích ngồi đó. Chẳng ai làm phiền hắn cả. Bàn dưới đang xôn xao vụ gì đó. Lũ con gái đang chụm đầu lại xem điện thoại, có vẻ là tin tức địa phương. Một câu nói thoáng qua tai hắn làm hắn :
- Mày có biết vì sao, Ngô Khánh Vân Á nam thần lớp mình phải tự tử chết không ?
______END CHƯƠNG 3_______
Lần này có vẻ nhanh hơn. 2 tiếng
CẦU BÌNH LUẬN !