Tàn Chi Tuyệt Thủ

Chương 12 : Duyên tình không tưởng

Ngày đăng: 00:35 19/04/20


Âm Sơn Quỷ Nương rung động cách rõ ràng, bà ta run giọng ra lệnh :



- Ngạ Quỷ phi nương về chỗ cũ đi, hắn đã lọt vào Âm Sơn quỷ động thì chẳng cần gấp gáp làm gì.



Tiểu Phi Thố cười hì hì có vẻ rất khoái chí :



- Phải rồi, có gì mà phải gấp gáp, tại hạ còn nhiều chuyện muốn thỉnh giáo Động chủ đấy.



Chàng lại “Ủa” ngơ ngác nhìn quanh rồi thở dài nói tiếp :



- Khách đến nhà mà Động chúa chẳng cho miếng rượu thì nói chuyện sao thông suôn và vui vẻ được.



Nữ động chúa tức giận “hừ hừ” mấy tiếng trong cổ họng có vẻ không bằng lòng yêu sách của Tiểu Phi Thố nhưng rốt cuộc lại vỗ tay một cái, lập tức có một cô nương Quỷ Khốc mặc áo xám chạy ra lăng xăng dọn bàn, đặt ghế rồi mang rượu ra. Tiểu Phi Thố ung dung ngồi uống mấy chung, lúc đó mới nghiêm trang nói :



- Tại hạ quấy quả Động chúa như vậy đủ rồi, bây giờ nói chuyện thẳng thắn, Động chúa cần minh bạch điều gì thì hỏi trước đi.



Nữ động chúa không hề uống tí rượu nào, bà ta bất động quan sát Tiểu Phi Thố cho đến khi chàng nói thì mời trầm giọng hỏi :



- Ngươi đến Âm Sơn dò la việc gì?



Tiểu Phi Thố không giấu diếm trà lời luôn :



- Tại hạ chủ ý tìm Hắc Phiến lão quỷ đề trả thù chứ không có ý định gì với Âm Sơn quỷ động cả.



Nữ động chúa lại “hừ” trong họng, gằn giọng nói :



- Hắc Phiến lão quỷ là một trong bốn U quỷ như vậy cũng chẳng khác gì gây chiến với Âm Sơn quỷ động rồi.



Tiểu Phi Thố thở dài :



- Động chúa nói vậy thì tại hạ cũng đành thôi, mối thù giết hại song thân không sao không trả được.



Nữ dộng chúa giật mình hỏi luôn :



- Song thân ngươi là ai? Hắc Phiến lão quỷ do ta sai phái đi thật nhưng có ra lệnh giết chóc gì đâu!



Tiểu Phi Thố quét mục quang nhìn bà ta cố gắng xem thái độ này dối trá hay thành thật nhưng hoàn toàn vô ích bởi vì chiếc mặt nạ quỷ vương đã che khuất hết. Tiểu Phi Thố trầm giọng hỏi :



- Động chúa thật sự không biết vụ việc Hàn Thương tiêu cục ư?



Nữ động chúa gắt gỏng :



- Còn rất nhiều việc, ngươi cứ nói trắng ra đi, bản vương cô sợ hãi gì mà phải dối trá ngươi!



Tiểu Phi Thố thấy bà ta đúng lý nên nói luôn :



- Song thân tại hạ là Tổng tiêu đầu Âu Trường Sanh của Hàn Thương tiêu cục, ngoài ra Hắc Phiến lão quỷ, Bạch Phát Hỏa Thần và Âm Sát Ma Quân còn giết hại hai vị tiêu sư cùng với gia đình bốn năm người nữa. Bấy nhiêu nhân mạng chết oan ức thì theo ý Động chúa trả giá ra sao?



Nữ động chúa gật đầu, đều giọng nói :



- Nhưng ngươi đã giết được Hắc Phiến lão quỷ rồi còn muốn gì?



Tiểu Phi Thố nghiêm nghị trả lời :



- Tại hạ không giết Hắc Phiến lão quỷ, chỉ vô tình phát hiện ra xác hắn mà thôi.



Nữ động chúa trầm ngâm suy nghĩ rồi lại hỏi tiếp :



- Ngươi có biết võ công trong “Thanh Hoa bí lục” không?



Tiểu Phi Thố cười nhẹ :



- Nêu tại hạ có võ công “Thanh Hoa bí lục” thì làm gì mấy cô nương Dạ xoa lại bắt được?



Nữ động chúa run giọng hỏi lại :



- Vậy sao ngươi lại biết “Sầu Sát Quỷ Ảnh” của ta khác biệt và kém cỏi hơn “Ảo Ảnh thân pháp” trong “Thanh Hoa bí lục”?



Tiểu Phi Thố nửa dấu nửa thật trả lời :



- Tại hạ đã được chứng kiến một cao nhân tiền bối sử dụng môn “Ảo Ảnh pháp” cực kỳ tuyệt diệu vô tình thốt ra lời so sánh mà thôi.



Đột nhiên trong sảnh đường mọi người đều nghe rõ một âm thanh nhỏ như tiếng dế kêu nhưng sắc bén muốn đâm thủng cả màng nhĩ vang lên :



- Quyên quyên, ta có chuyện muốn gặp mặt một chút có được không?



Nữ động chúa đứng phắt dậy, bà ta vỗ vào bàn đánh “chát” một tiếng rồi quát gọi :



- Nga quỷ Phi đại nương, ngươi chạy ra nói với hắn là ta mắc bận, dựng phiền nữa có gì thì đến hẹn ước hãy hỏi han.



Một cô nương đeo mặt nạ Ngạ quỷ, thân hình hơi đẫy đà một chút cúi đầu vâng dạ rồi lập tức băng mình chạy ra. Nữ động chúa gieo mình đánh “phịch” xuống chiếc ngai, lầm bầm :




- Kim Khuyết Đế Quân mồm miệng khéo léo thực, ông ta thuyết lý ra sao mà Động chúa ngu ngốc nghe theo vậy?



Âm Sơn động chúa quắt lớn “Ngươi....” rồi đưa tay định xuất chưởng đẩy Tiểu Phi Thố xuống Hoàng tuyền nhưng chàng đã đưa tay ngăn cản và nói mau :



- Khoan đã, Động chúa khoan tâm để tại hạ được nói một lời. Tại hạ mới khích bác hai chữ ngu ngốc mà Động chúa đã không dằn sát tâm lại được thì điều này chứng tỏ Kim Khuyết Đế Quân chỉ cần lựa lời khích động một chút đã lừa gạt được Động chúa đứng ra giết người thay hắn rồi.



Âm Sơn động chúa hai tay đã đưa ra nửa chừng, cứ giữ nguyên vị thế nghẹo đầu ngẫm nghĩ một hồi mới từ từ rút tay lại, bà ta thở hắt ra và trầm giọng nói :



- Thôi được, đúng hay sai ta cũng chẳng sợ hãi gì nhưng dù sao ngươi đã là kẻ sắp chết nói thêm vài câu chuyện nữa cũng chẳng mất bao nhiêu thời giờ. Ngươi đã nói là người sống sót duy nhất ở Hàn Thương tiêu cục thì hậu họa rất lớn, chẳng phải ta giết người giùm Kim Khuyết Đế Quân mà chính là ngăn cản không cho ai đụng chạm đến hắn. Hắn phải là của ta, hoàn toàn dưới tay ta sinh sát định đoạt, ngươi có hiểu không?



Tiểu Phi Thố thấy tâm tính Âm Sơn động chúa đê hèn và độc đoán thì chán ngán vô cùng, chàng nhăn nhó hỏi thêm :



- Vậy còn “Thanh Hoa bí lục” chẳng đáng cho Động chúa quan tâm đến ư?



Nữ động chúa cười phá lên, âm thanh vang vọng trong lòng hang nghe như muôn ngàn tiếng gào rú của ma quỷ, bà ta chờ cho hết tiếng vang rồi mới chầm chậm nói :



- “Thanh Hoa bí lục” ai mà chả cần nhưng ngươi chết rồi thì trước mắt bớt một địch thủ sau đó ta sẽ đi Côn Luân dò tìm một mình tất nhiên lợi thế hơn Kim Khuyết Đế Quân nhiều, hiện tại hắn còn phải dò hỏi lung tung, còn lâu mới có manh mối ra được.



Tiểu Phi Thố cười nhạt, vẫn ung dung hỏi :



- Tại hạ mình bạch ý đồ ngông cuồng của Động chúa và Kim Khuyết Đế Quân rồi, dứt khoát tại hạ cũng giống như song thân phải là con vật hy sinh lót đường cho nhị vị thỏa mãn được ý đồ chứ gì?



Âm Sơn động chúa tức giận quát lớn :



- Tiểu từ chết đến nơi mà vẫn còn cuồng ngạo, chửi mắng người khác được sao? Chỉ nội cái tội đó cũng đủ xuống Hoàng tuyền rồi, ngươi mau sám hối đi.



Tiểu Phi Thố trong lúc khẩn cấp, tâm trí lại khoáng đạt hơn bình thường, chàng cười hì hì nói :



- Xú Diện Lão Quỷ, ngươi sám hối đi thì có!



Không có danh từ lời nói nào cay độc hơn bốn chữ “Xú Diện Lão Quỷ” để chỉ Âm Sơn động chúa, bà ta tức giận đến nỗi tóc dựng ngược cả lên và thân hình thì cứ run lẩy bẩy như đang bị sốt rét vậy. Trong thời gian bà ta trấn tĩnh lại, Tiểu Phi Thố âm thầm vân công để chân khí “Thông Huyền Như Lai thần công” chu lưu mấy vòng rất thuận lợi rồi mới thực yên tâm. Âm Sơn động chúa đã hết rung động, bà ta từ từ bước tới gần giọng nói khàn khàn rất ghê rợn :



- Bản ý của ta chẳng nhúng tay vào máu làm gì, ngươi đã bị điểm huyệt thì chỉ cần một ngón tay của Ngạ Quỷ phi nương cũng đủ xô ngã xuống Hoàng tuyền rồi nhưng ngươi không biết điều dám mở lời xúc phạm thì ta phải đích thân ra tay mới hả dạ được.



Âm Sơn động chúa vẫn chưa biết Tiểu Phi Thố đã tự hóa giải huyệt đạo nên chỉ vận hai thành công lực vào tay rồi đẩy ra một chưởng.



Tiểu Phi Thố cười nhạt, chẳng cần né tránh dù là chàng đang đứng cách miệng vực không đầy một thước, tay tả khoa lên một cái chống đỡ trực diện luôn “bùng” âm thanh tuy nhỏ nhưng trong lòng hang động chật hẹp vang lên như sấm động, dư lực không có chỗ thoát ra nên dội vào vách đá kêu “O...o...” hoài không dứt.



Âm Sơn động chúa như con diều dứt dây bay ngược trở lại, cái lưng đập mạnh vào vách đá đánh “sầm” một tiếng, bà ta ngồi bệt xuống thổ ra mấy búng máu tươi liền. Bốn cô nương Ngạ Quỷ phi nương bị ảnh hưởng dư lực choáng váng cả mặt mày nhưng cố gắng trấn tĩnh chạy đến giăng hàng trước mặt bà để bảo vệ. Cô nào cô nấy đều kinh hoàng vô tả chẳng dám ra tay, song chưởng án ngữ trước ngực mà tim đập như trống trận vậy. Tình thế này Tiểu Phi Thố tiếp tục xuất chưởng thì chắc chắn phải sát hại bốn Ngạ Quỷ phi nương trước rồi mới có thể tiếp cận được Âm Sơn động chúa. Vì vậy chàng không nỡ ra tay, cứ lắc đầu chắc lưỡi lẩm bẩm :



- Tiếc ôi là tiếc; ta mới luyện tới tầng thứ hai chứ nếu không bà Xú Quỷ này thoát chết sao được!



Âm Sơn động chúa thật ra không phải tay vừa, bà ta đã giao đấu ngang ngửa với Kim Khuyết Đế Quân tất nhiên nội lực đứng vào hạng thượng thừa rồi, chỉ vì ỷ lại Tiểu Phi Thố đã bị điểm huyệt rồi nên mới thảm bại như thế, nếu như người khác có lẽ đã vong mạng ngay lập tức. Bà ta thổ ra mấy búng máu tươi chân khí không còn tắc nghẹn nữa liền lảo đảo đứng dậy giọng nói vừa khàn khàn vừa run run :



- Tiểu tử không phải bị điểm huyệt sao?



Lời nói đơn giản nhưng nó làm cho bốn cô nương Ngạ Quỷ phi nương phải giật mình, như thế chẳng khác gì kết tội thuộc hạ sơ suất vậy. Tiểu Phi Thố tủm tỉm cười đỡ lời :



- Trong “Thanh Hoa bí lục” có một pháp môn gọi là “Kim Thân Chế Quy” rất lợi hại, mấy cái môn điểm huyệt tà ma xâm phạm làm sao được?



Đây là Tiểu Phi Thố bịa ra để chọc tức Âm Sơn động chúa, đồng thời đỡ tội giùm cho bốn nàng Ngạ Quỷ phi nương. Một cô nương móc trong người ra chiếc khăn đưa cho Âm Sơn động chúa, bà ta cầm lấy rồi chùi mấy vệt máu ứa ra chung quanh cái miệng của chiếc mặt nạ Quỷ vương. Có lẽ nó còn nhớp nhúa khó chịu nên đột nhiên bà ta đưa tay giật mạnh một cái, chiếc mặt nạ Quỷ vương liền rớt xuống đất đánh “Choang”, âm thanh rền rĩ chạy dài trong lòng động nghe rất thê lương. Bôn cô nương Ngạ Quỷ phi nương vì xoay lưng lại nên không biết, chứ Tiểu Phi Thố giật bắn người lên, thật sự kinh hãi vô cùng. Bộ mặt của Âm Sơn động chúa lồi lõm, lỗ chỗ hàng trăm vết thị đo đỏ, chắc có lẽ do rắn rết nơi Trường Xà Độc Thủy tạo ra. Nhưng chỗ da thịt còn nguyên vẹn thì chỗ trắng chỗ đen, ngay cả mắt mũi mồm miệng đề bị lệch lạc cực kỳ ghê gớm. Âm Sơn động chúa lấy chiếc khăn tay lau chùi sạch sẽ rồi mới loạng choạng xô vẹt mấy cô nương Ngạ Quỷ phi nương ra, tiến lên mấy bước khiến cho Tiểu Phi Thố bất giác phái giật lùi lại liền. Âm Sơn động chúa cất tiếng cười ghê rợn rồi âm trầm nói :



- Ngươi mưu kế độc ác thực, bây giờ đã thấy chân diện mạo của ta thì đừng mong sống sót được nữa.



Tiểu Phi Thố thở dài, chàng cảm thông với tính nết kỳ quái không tưởng của bà ta, bất kỳ người nào lâm vào tình trạng diện mạo tàn hủy như vậy thì chết đi còn sung sướng hơn gấp ngàn lần, còn sống tất nhiên tâm tính phải biến đổi là sự đương nhiên. Tiểu Phi Thố vái chào Âm Sơn động chúa rồi nói :



- Ở đây chỉ có tại hạ và Đông Chúa biết việc ngày hôm nay, tại hạ phát thệ không hé môi cho bất cứ ai và thực tâm sẽ truyền lại khẩu quyết “Ảo Ảnh pháp” để chuộc lại lỗi lầm. Động chúa bất tất phải gây thêm nhân qua tội lỗi nữa, bao nhiêu đều do một tay Kim Khuyết Đế Quân mà ra cả thôi.



Âm Sơn động chúa lại cười rung động cả châu thân, bà ta trừng hai con mắt trắng dã lên quát nạt :



- Ta bằng này tuổi không cần ngươi dạy dỗ, hà hà có giết thêm một mạng tiểu tử nữa cũng chẳng nặng nhẹ tội lỗi chút nào, ngươi chống mắt mà xem “Sầu Sát Quỷ Ảnh” của ta đây.



Tiểu Phi Thố giật mình biết không xong tới nơi rồi, chàng chỉ thị vào “Thông Huyền Như Lai thần công” chứ thân pháp làm sao so sánh được với “Sầu Sát Quỷ Ảnh”. Tiểu Phi Thố vừa chợt nghe như vậy thì thân ảnh của Âm Sơn động chúa chớp chóa một cái đã tiến sát người chàng và máy ngón tay bà ta uy hiếp huyệt Toàn Cơ, Ngọc Đường, Đản Trung liền. Phía sau lưng là vực sâu nếu Tiểu Phi Thố không thể nhảy lùi lại được, chàng chỉ còn mỗi phương pháp là dùng “Vô Tiềm Đại Cầm Nã” của Vô Nhai Khách ra chống đỡ hoặc ngăn chặn, nếu có thể nắm được uyển mạch của bà ta thì tốt nhất.



Âm Sơn động chúa thấy cầm nã của Tiểu Phi Thố rất ảo diệu thì giật mình kinh ngạc, bà ta rút tay lại rồi dùng thân pháp “Sầu Sát Quỷ Ảnh” chợt hiện bên này chợt hiện bên kia chủ ý làm rối loạn nhãn lực của Tiểu Phi Thố rồi mới thừa cơ công kích. Lần này bà ta công lực đã bị giảm sút một phần lớn do vậy nhân ảnh cũng bị ảnh hưởng tuy vẫn ảo diệu nhưng tốc độ bị chậm đi rất nhiều. Tạm thời Tiểu Phi Thố có “Thông Huyền Như Lai thần công” hỗ trợ nên cũng chống đỡ được mấy chục chiêu, thỉnh thoảng mới phải lạng người tránh né. Cuộc giao đấu này chẳng khác gì một cuộc tập luyện võ công, vô hình chung giúp ích cho Tiểu Phi Thố nhận rõ được những biến ảo của “Sầu Sát Quỷ Ảnh”.



Thoạt tiên phải căng thẳng lắm Tiểu Phi Thố mới nhận ra đâu là ảo ảnh đâu là chân ảnh của Âm Sơn động chúa, dần dần càng lúc chàng càng nhận rõ hơn, hóa ra nó thấp kém hơn “Ảo Ảnh pháp” mà Vô Nhai Khách đã biểu diễn. “Sầu Sát Quỷ Ảnh” cũng lợi dụng cái chớp mắt hay một sát na vô tình để di chuyển vị trí nhưng trước đó đã dùng bộ vị Bát Quái để làm rối loạn nhãn lực đối phương rồi mới thừa cơ hội biến đổi trong khi “Ảo ảnh pháp” đặt căn bản nội khí đồn xuống hạ bàn nên mau lẹ hơn rất nhiều. Hiện tại Tiểu Phi Thố ung dung chống đỡ, chàng cười hì hì chọc tức đối phương :



- “Sầu Sát Quỷ Ảnh” chỉ cỏ vậy thôi sao?



Âm Sơn động chúa tức giận gần muốn phát điên lên, bà ta gầm lên như sấm, bao nhiêu công lực dồn hết cả vào thân trên đồng thời tay tả đánh một chưởng bên tả, tay hữu đánh một chưởng bên hữu theo thế “Dạ Chiến Tứ Phương”.



Tiểu Phi Thố cười thầm, chàng chỉ cần hụp người xuống là tránh thoát được ngay. Ngờ đâu hai chưởng này chỉ là ngăn chặn, toàn thân Âm Sơn động chúa đột nhiên như một mũi tên thịt khổng lồ lao vào ngươi Tiểu Phi Thố nhanh không thể tả được. Đây là thế “Thiên Thọ Đồng Tử”, Âm Sơn động chúa quyết tâm liều mạng cùng chết với địch thủ rồi. Tiểu Phi Thố đang hạ thấp người xuống, cực kỳ kinh hãi la lên :



- Động chúa đừng liều mạng như thế.



Câu nói này kéo dài mãi xuống dòng Hoàng tuyền nóng bỏng phía dưới bởi vì Âm Sơn động chúa không còn thể nào dừng chân được nữa, bà ta lao vút xuống vực đồng thời hai đầu gối cũng vướng vào Tiểu Phi Thố, cùng lôi kéo chàng rớt theo luôn. Âm thanh câu nói của Tiểu Phi Thố chưa kịp tắt hẳn thì tiếp theo đó là những âm thanh hoảng loạn kêu gào của bọn Ngạ Quỷ phi nương, Tiểu Phi Thố và Âm Sơn động chúa người trước người sau rớt xuống vực như hai hòn đá nặng khiến cho Hoàng tuyền bắn nước lên tung tóe.



Chẳng biết Âm Sơn động chúa có phản ứng gì không chứ Tiểu Phi Thố hết sức kinh hoàng vì da thịt vừa chạm vào nước suối đã bỏng rát và ngâm ngẩm đau nhức như kim châm liền, Chàng nghiến răng để thân mình trầm xuống thật mau, chân vừa chạm đáy là lập tức bung người vọt lên. Bọn Ngạ Quỷ phi nương đứng trên bờ vực nhìn thấy thân ảnh của Tiểu Phi Thố vọt lên như một cây pháo thăng thiên, hết đà nó lại bắt đầu rơi xuống đánh “tòm” một cái, lẫn lộn trong tiếng sôi réo của Hoàng tuyền, còn hình bóng của Âm Sơn động chúa thì chẳng còn thấy tăm tích gì nữa.